Chuột tìm mèo làm phù dâu (1)
Vì thế, Cơ Soái còn muốn làm một mắt rồng căn bản không thể gạt được, lại thao tác một bậc thang cho rất nhiều Long tộc leo xuống:
Cơ Soái đưa ra bức huyết thư của lão Long vương, nội dung bên trên rõ ràng viết – Tây đại lục muốn mưu hại hắn!
Long cung bản “Y đái chiếu”!
Nguỵ Quân tuy không tham chiến, nhưng có binh truyền tin truyền lại tình hình chiến đấu cho hắn.
Thời điểm Nguỵ Quân nghe đến đó, thiếu chút nữa lại trực tiếp phun ra.
“Cơ Soái…Thật sự biết chơi.”
Tiết tướng quân cười gật đầu nói: “Tuy toàn bộ rồng đều biết huyết thư này là giả, nhưng không quan trọng. Dưới tình huống quân đội Đại Càn tiếp cận, mặc dù toàn bộ rồng đều biết huyết thư là giả, vẫn như trước có nhiều Long tộc nguyện ý nói nó là thật.”
Nếu không có quân đội Đại Càn tiếp cận, vậy cho dù huyết thư là thật, Long cung cũng sẽ nói là giả.
Chân tướng thật ra cũng không đặc biệt quan trọng.
Quan trọng là Đại Càn hiện tại có thực lực so đao cùng Long cung. Cho nên một ít rồng của Long cung nguyện ý lui một bước.
Nguỵ Quân gật gật đầu, nhìn về phía Tiết tướng quân, quan tâm hỏi: “Ngươi không sao chứ?”
Tiết tướng quân rút về từ tiền tuyến, là vì nàng bị thương.
Bụng bị xỏ xuyên qua.
Lực lượng chống cự của Long tộc vẫn rất mạnh.
Muốn tấn công Long cung, bản thân không chịu chút tổn thất nào là chuyện căn bản không có khả năng.
Tiết tướng quân tuỳ ý nói: “Không có việc gì, thương nhỏ mà thôi, dưỡng nửa tháng là tốt rồi. Nguỵ đại nhân, ngươi không đi Long cung xem diễn sao? Ta nhắm chừng hiện tại Long cung hẳn là đã diễn đến cao trào.”
“Cơ Soái sẽ không khai chiến toàn diện, chỉ đối địch với rồng đả kích Đại Càn chúng ta. Sau đó cùng một mạch Tử Long công chúa hợp tác. Dựa theo kể hoạch đẩy mạnh mà nói, “Y đái chiếu” chấm dứt, vậy kịch tình tiếp theo hẳn là – nội ứng ngoại hợp, mưu triều soán vị?”
Nguỵ Quân trừng mắt nhìn, quả thật đến đây dậy lên hứng thú.
“Tiết tướng quân, ta thật muốn đi Long cung xem kết cục vở tuồng này, không bồi rồi.”
“Đi đi, để Tần Nhi nhanh trở về bồi ta ngủ, ta nhớ nàng rồi.”
Nguỵ Quân lảo đảo một cái.
Đối với cặp bách hợp này, càng ngày càng không kiêng nể gì.
…
Nguỵ Quân đuổi tới Long cung vừa kịp thời cơ.
Vừa lúc đến đoạn kịch tính cao trào.
Lúc này quân đội Đại Càn đã đánh vào Long cung.
Đương nhiên, Long cung còn chưa bị luân hãm.
Long cung có phòng ngự rất mạnh, Long tộc lại tác chiến tại bản thổ. Tuy Đại Càn có chuẩn bị mà đến, nhưng muốn nắm được Long cung cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy.
Cũng may Long cung cũng không phải toàn bộ đều mười phần đối địch với Đại Càn.
Nhất là một mạch của Tử Long công chúa.
Tử Long công chúa và Triệu Vân ký kết khế ước linh hồ, bọn họ có quan hệ đồng sinh cộng tử.
Cho nên một mạch này khẳng định không muốn đối địch cùng Triệu Vân. Từ đó cũng sẽ không đối địch với Đại Càn.
Ở trong chiến dịch lần này, bọn họ lựa chọn sống chết mặc bây.
Thậm chí mơ hồ ủng hộ Đại Càn, giúp Đại Càn bấm trụ một ít Long tộc muốn tham chiến.
Điểm này bạn Cơ Soái xem ở trong mắt.
Vì thế. . .
Thời điểm Long tộc muốn đàm phán, Cơ Soái đồng ý hoà đàm. Nhưng Cơ Soái tỏ vẻ chỉ cùng một mạch của Tử Long công chúa hoà đàm.
Long cung không có ý kiến.
Bọn họ trong chiến cuộc rơi vào thế hạ phong, hơn nữa tâm Long cung không tề cùng một chỗ. Hiện tại không thích hợp khai chiến.
Chỉ cần có thể ngưng chiến, phái ai đi cũng đều giống nhau.
Cho nên Tử Long công chúa bị đẩy ra.
Lại sau đó. . .
Cơ Soái trực tiếp đưa long bào chỉ có Long vương mới có thể mặc lên người Tử Long công chúa.
Tử Long công chúa phát ngốc.
“Cơ Soái, ngươi đây là…”
Cơ Soái chân thành nói: “Đại Càn Cơ Trường Không, dẫn quân đội Đại Càn, có lễ với Long cung.”
“Có lễ với Long cung.”
Trong mắt Tử Long công chúa loé lên nghi hoặc nho nhỏ.
"Nhưng. . . Nhưng. . . Nhưng ta không phải long vương."
“Đại Càn chúng ta chi nhận thức ngươi là Long vương.” Cơ Soái chém đinh chặt sắt nói.
Tử Long công chúa phát ngốc, nàng thiếu chút nữa khóc thành tiếng: “Cơ Soái, ta chỉ là một nha đầu nghịch ngợm. Ta chỉ muốn ăn uống chơi bời, ta không muốn làm Long vương.”
Cơ Soái một tay cầm tay Tử Long công chúa, chân thành nói: “Không, ngươi muốn làm Long vương.”
Tử long công chúa: "Ta không muốn, ta thật sự không muốn."
Cơ Soái: "Ngươi thật sự muốn, hơn nữa ngươi ba ba, mụ mụ, thúc thúc, a di, gia gia, bà nội cũng đều muốn ngươi làm Long vương. Toàn bộ quân đội Đại Càn chúng ta đều ủng hộ ngươi làm Long vương."
Tử Long công chúa: ". . ."
Nàng nghi hoặc quay đầu, nhìn về phía ba ba, mụ mụ, thúc thúc, a di, gia gia, bà nội.
Quả nhiên trong ánh mắt bọn họ đều loé ra ánh sáng khác thường.
Lúc này, Triệu Vân ho nhẹ một tiếng, trầm giọng nói: “Quân đội Đại Càn sẽ toàn lực ủng hộ một mạch chúng ta cầm quyền Long cung. Những ai phản đối một mạch chúng ta, quân đội Đại Càn đều nguyện ý hỗ trợ san bằng.”
Một con rồng già màu tím nói thẳng: “Tốt, Tử Nhi, thịnh tình không thể chối từ, ngươi cứ làm Long vương đi.”
"Gia gia, ta. . ."
Gia gia của Tử Long công chúa cười nói: “Tử Nhi ngươi đã quên, trước kia còn hay nói với gia gia là muốn làm Long vương.”
Tuy đó chỉ là lời nói đùa khi còn nhỏ.
Nhưng mà không quan trọng.
Quan trọng là, hắn muốn làm gia gia của Long vương nha.
Ai mà không muốn nỗ lực phấn đấu?
Gia gia của Long vương là con rồng già bình thường, địa vị ở Long vung có thể giống nhau sao?
Tài nguyên hưởng thụ có thể giống nhau sao?