Thiên hạ cho ta sao ta thêm vậy (2)
“Lão tướng quân, kỹ thuật của Đại Càn chúng ta tiến bộ quá nhanh, chuyện này không hợp lý.”
Đại Càn rõ ràng chính là một đế quốc phong kiến, cho dù bắt đầu tiếp thu khoa học kỹ thuật, cũng không thể nhanh như vậy.
Điểm này không khoa học.
Phàm là bình thường một chút, hắn hiện tại đã sớm chết rồi.
Vương lão tướng quân cầm tay Nguỵ Quân, kích động nói: “Nguỵ đại nhận, tất cả chuyện này phải cảm tạ ngươi.”
“Cảm tạ ta?”
Nguỵ Quân mê mang.
Các ngươi có siêu cấp vũ khí thì có quan hệ gì với ta?
Ta một mao tiền cũng chưa trợ giúp các ngươi.
Mơ tưởng ụp nồi đen lên đầu bản Thiên Đế sao.
Vương lão tướng quân giải thích với Nguỵ Quân: “Vốn kỹ thuật của chúng ta không tiến bộ nhanh như vậy, thậm chí đã lâm vào đình trệ.”
Nguỵ Quân gật gật đầu.
Đây mới hợp lý chứ.
Nếu đời kỹ thuật dễ dàng đột phá như vậy, tri thức cũng quá rẻ rồi.
Nguyên nhân vì hàng rào kỹ thuật chắn nơi đó, cho nên rất nhiều khó khăn mới không thể trèo qua.
Nhưng Vương lão tướng quân hạ xuống một câu, làm cho tâm Nguỵ Quân bắt đầu ẩn ẩn đau.
“Sau đó, Tứ Hoàng tử đưa vũ khí tới, chúng ta bắt đầu tiến hành nghiên cuứ bản chất. Lúc này mới có thể tăng mạnh kỹ thuật, rất nhiều khó khăn cũng nhờ đó mà được giải quyết dễ dàng.”
Thanh âm Nguỵ Quân bắt đầu run run.
“Tứ… Tứ Hoàng tử?”
Bạn học tri kỷ không phải muốn giết ta sao?
Hắn sao lại đâm sau lưng bản Thiên Đế?
Vương lão tướng quân gật đầu nói: “Đúng vậy, chính là Tứ Hoàng tử. Nghe Cơ Soái nói, Tứ Hoàng tử sở dĩ nguyên ý dâng ra vũ khí của hắn, đều là vì đại khí của Nguỵ đại nhân ngươi.”
Nguỵ Quân bưng kín ngực mình.
Hắn muốn đứng dậy, đúng là có chuyện đó.
Lúc ấy Tứ Hoàng tử lấy ra một vũ khí vượt thời đại. Đánh thắng cuộc thi thiên kiêu, bản lãnh kinh sợ tứ toà.
Lúc ấy Nguỵ Quân cũng bị chấn kinh.
Bởi vì Tứ Hoàng tử lúc ấy xuất ra vũ khí, thật sự không nên xuất hiện ở thế giới này.
Cho nên sau này Nguỵ Quân cũng khuyên Tứ Hoàng tử dâng vũ khí này ra để quân đội Đại Càn nghiên cứu. Giúp quân đội Đại Càn đột phá kỹ thuật.
Vì thuyết phục Tứ Hoàng tử, Nguỵ Quân còn chủ động tỏ vẻ đề cao địa vị của Tứ Hoàng tử.
Lúc ấy Cơ Soái có hỏi hắn, vạn nhất Tứ Hoàng tử làm chuyện bất lợi với hắn thì sao bây giờ?
Nếu để Cơ Soái chọn thì để Nguỵ Quân an toàn, hắn sẽ không chút do dự cự tuyệt vũ khí của Tứ Hoàng tử.
Nhưng mà Nguỵ Quân thuyết phục Cơ Soái, nói không quan hệ, tất cả vì Đại Càn. Chỉ cần Tứ Hoàng tử nguyện ý dâng vũ khí ra, những thứ khác đều không quan trọng.
Cơ Soái cảm động.
Tứ Hoàng tử cũng cảm động.
Vì thế, quân đội Đại Càn liền chiếm được vũ khí vượt thời đại của Tứ Hoàng tử.
Lúc trước Nguỵ Quân chỉ muốn đề cao địa vị của bạn học tri kỷ. Để thuận tiện bạn học tri kỷ trả thù mình.
Hắn vạn vạn không nghĩ tới, trả thù thế mà trí mạng như thế…
Thật sự ở thời điểm mấu chốt nhất, đâm hắn một đao.
Nguỵ Quân hận.
Mà lúc này, Vương lão tướng quân cũng mười phần cảm khái.
“Chuyện này đại khái chính là người tốt có báo tốt. Nguỵ đại nhân ngươi trinh trung đền nợ nước, ngay cả lão thiên gia cũng ủng hộ ngươi.”
Nguỵ Quân: “… Lão tướng quân, ngươi đừng nói nữa, ta muốn yên tĩnh.”
Giết người diệt tâm, thật sự quá quá đáng rồi.
Nguỵ Quân rất thất vọng.
Bản Thiên Đế chỉ là muốn chết mà thôi.
Sao lại khó như vậy?
Yêu cầu muốn yên tĩnh của Nguỵ Quân, bọn Cơ Soái rất sảng khoái đồng ý.
“Nguỵ đại nhân, ngươi nghỉ ngơi cho tốt. Ngươi vì Đại Càn đã làm quá nhiều. Cuộc chiến này có thể nắm được Long cung, ngươi sẽ là người có công lớn nhất.”
Cơ Soái đầu tiên là an ủi Nguỵ Quân một câu, sau đó mở miệng nói với những người khác: “Các vị, đóng đô Long cung, chính là lúc này, động thủ đi.”
“Tử Long, ngươi làm tiên phong.”
“Mạt tướng tuân lệnh.”
Thời điểm Nguỵ Quân đi Long cung, Triệu Vân hiển nhiên đã tới nơi này.
Nàng một thân quân trang, tư thế oai hùng hiên ngang lĩnh mệnh. Sau đó lập tức đi kiểm kê binh mã của mình.
Cơ Soái tiếp tục ra từng mệnh lệnh đâu vào đấy.
Hiện tại bọn họ đã lấy được tiên cơ, đương nhiên phải thừa thắng xông lên, hoàn toàn đóng đô chiến cuộc Long cung. Định trụ ổn định hậu phương lớn như Long cung.
Một khắc đồng hồ sau.
Mọi người hầu như đều rời khỏi phòng.
Cuộc tổng tiến công Long cung, cũng hoàn toàn khởi xướng.
Nguỵ Quân không có tham dự tổng tiến công.
Hắn không nghĩ rằng trận chiến này còn có thể bị trì hoãn.
Thực lực Long cung đương nhiên không kém.
Nhưng mà ở phương diện đánh trận, rõ ràng vẫn là nhóm Cơ Soái bọn họ khẳng định càng thêm chuyên nghiệp.
Huống chi Đại Càn một phương đã có ưu thế rõ ràng như vậy.
Chuyện này nếu còn không được, mới là chân chính không hợp lý.
Sự thật chứng minh, chỉ cần chuyện không liên quan đến Nguỵ Quân. Vậy tất cả tiến trình đều hợp lý.
Ba canh giờ sau, Nguỵ Quân đã thu được tin tức.
Chiến cục Long cung đã định.
Vẫn chưa hoàn toàn nắm được Long cung.
Dù sao Long cung vẫn rất mạnh, quân đội Đại Càn muốn nắm được Long cung, bản thân khẳng định cũng tổn thất thảm trọng.
Cho nên trận này của Cơ Soái, không ôm tâm tư khai chiến toàn diện.
Hắn để Triệu Vân đi trước làm tiên phong, bản thân lại truyền tin tức cho một mạch của Tử Long công chúa.
Đại Càn đang “Thanh quân trắc” (là một thuật ngữ chính trị trong văn hoá Hán cổ, thanh trừng các quan đại thần phản loạn xung quanh quân vương)!