Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1321 - Chương 1321. Ngụy Quân: Đứa Ngốc Hải Hậu (3)

Chương 1321. Ngụy Quân: Đứa ngốc Hải Hậu (3) Chương 1321. Ngụy Quân: Đứa ngốc Hải Hậu (3)

Ngụy Quân: Đứa ngốc Hải Hậu (3)

Đỗ Uy: “Điện hạ, ngài không nên chỉ thỏa mãn làm một nhàn vương. Ngài hẳn là nên cố gắng làm tăng địa vị của mình, nắm giữ quyền lực lớn hơn nữa.”

Tứ Hoàng tử vui vẻ nói: “Lão Đỗ ngươi nói lời này, là ta không nghĩ tới sao? Là ta không làm được.”

“Không, điện hạ, ngài có thể làm được.” Đỗ Uy thành thật nói.

Tứ hoàng tử kinh ngạc: “Ta làm như thế nào?”

“Điện hạ, ngài lập công lớn rồi.”

“Ta lập công?”

Tứ hoàng tử có chút mơ màng.

“Ta lập công, sao chính ta không biết như thế nào?”

Đỗ Uy giải thích nói: “Ta cũng không biết, là Hải Hậu thông báo cho ta, ta mới biết được điện hạ ngài vô tình lập được công lớn. Ngài có nhớ hiến cho quân đội Đại Càn vũ khí kia không?”

“Ngươi nói bảo bối ngươi cho ta?”

Tứ hoàng tử đương nhiên không thể quên.

Đúng vậy, dựa vào bảo bối kia, hắn mới đánh thắng tại thiên kiêu tranh bá, kỹ kinh tứ tòa, đột nhiên nổi tiếng.

Sau Ngụy Quân đề nghị hắn đưa cái bảo bối kia giao lại cho quân đậi Đại Càn nghiên cứu, hoá thành lợi ích lớn nhất, Tứ hoàng tử cũng không cự tuyệt.

Nghe ý này của Đỗ Uy, đại bảo bối nghiên cứu ra thành quả?

Đỗ Uy tiếp tục nói: “Đúng vậy, chính là như vậy. Mượn dùng bảo bối ngài cống hiến, Đại Càn thành công bình định Long cung làm loạn. Điện hạ, tuy ngài không có tham chiến, nhưng ngài hẳn là có công đầu. Nếu không có ngài, liền không thể bình định Long cung làm loạn. Bình định Long cung không được, là Hải Hậu có thể tiến quân thân tốc. Thế cục Càn quốc không chỉ càng trở nên tồi tệ hơn. Cho nên, kể công điện hạ ngài rất lớn.”

Tứ hoàng tử trừng mắt nhìn.

“Bản cung lợi hại như vậy sao?”

Đỗ Uy khẳng định trả lời: “Điện hạ, tự tin một chút, ngài chính là lợi hại như vậy.”

“Không đúng.”

Đại não của Tứ hoàng tử bắt đầu hoạt động.

“Nếu dựa theo cách nói của lão Đỗ ngươi, vậy thì cống hiến cho Đại Càn lớn nhất không phải ta.” Tứ hoàng tử nói: “Nếu ngươi không đưa cái đại bảo bối kia cho ta, nói không chừng hiện tại Đại Càn đã bị diệt quốc. Lão Đỗ, ngươi mới đúng là công thần chân chính đằng sau Đại Càn ta.”

Đỗ Uy ôm ngực, cảm giác chính mình hô hấp khó khăn.

"Điện hạ, ngài đừng nói nữa, trong lòng ta khó chịu."

Cũng rất muốn chết.

Hắn cũng chỉ là nghe theo chỉ thị của Nữ thần Trí Tuệ.

Ai có thể nghĩ đến, đây lại có thể bình ổn cuộc chiến đâu?

Cảm giác hiện tại của Đỗ Uy là một từ:

Hối hận.

Rất hối hận.

Nếu thời gian có thể quay lại, hắn nhất định…

Quên đi, không có nếu như.

Cho nên Đỗ Uy rất khó chịu.

Bộ dạng Tứ hoàng tử nhìn Đỗ Uy, thiếu chút nữa cười thành tiếng.

Nhưng hắn nhịn.

Làm người không thể quá ác liệt.

Ngoài ra, vạn nhất chọc Đỗ Uy tức chết, sẽ không có đại đội trưởng vận chuyển tốt như vậy

Cho nên Tứ hoàng tử chỉ là an ủi nói: “Lão Đỗ, đừng khó chịu, cùng lắm thì ta sẽ xin triều đình cho ngươi một cái huân chương hữu nghị. Ngươi là vì Đại càn làm ra cống hiến thật lớn. Triều đình và dân chúng cũng sẽ không quên ngươi.”

Đỗ Uy: “…”

Thật muốn một đao giết chết tên gia hoả này.

Giết người thì cũng thôi đi, còn tru tâm.

Quá ác liệt.

Nhưng Đỗ Uy cắn răng, chỉ chém Tứ hoàng tử thành tám khối ở trong lòng.

Căn bản không có thực sự hành động.

Đỗ Uy chỉ là nói: “Điện hạ, ngài lập công như thế, nên được thưởng. Nếu triều đình không thưởng, chính là bất công. Ngài có thể mượn cơ hội nắm giữ một ít quyền lực. Nếu có thể lĩnh quân, liền càng tốt rồi. Hải Hậu hứa hẹn, nàng sẽ cung cấp cho thế lực của ngài trang bị tốt nhất.”

Tứ hoàng tử nghe như vậy, trong lòng vừa động.

Chuyện khác thật ra không sao cả.

Nhưng mà Đỗ Uy nói đến việc Hải Hậu đưa hắn tiền, tặng hắn trang bị, Tứ hoàng tử liền tâm động.

Thứ ngồi không có được, không nên không cần nha.

Chỉ là…

“Lão Đỗ. Ngươi cũng biết giao tình của ta và quân bộ. Hơn nữa Ngụy Quân hiện tại là Thái Sử công, khả năng hắn sẽ áp chế công lao của ta.”

“Không liên quan, quân bộ Càn quốc vẫn rất công bằng. Nếu Ngụy Quân thật sự muốn mượn cơ hội để áp chế điện hạ, vừa lúc điện hạ có thể mượn đề tài của mình, để cho danh vọng của Ngụy Quân quét rác. Dù sao, Thái sử công không thể luận công đi ban thưởng, cũng không xứng làm Thái Sử đưa ra giải quyết công bằng.”

Tứ hoàng tử thầm nghĩ lão Đỗ đủ ác độc.

Nhưng hắn không có lý do để cự tuyệt.

Nếu cự tuyệt, Đỗ Uy khẳng định sẽ hoài nghi hắn.

Cho nên Tứ hoàng tử sảng khoái cười đáp ứng xuống.

“Chuyện tình này ta đã biết. Lão Đỗ, ngươi yên tâm. Bản điện hạ phải nhận được phần thưởng bản điện hạ vốn được, ai không đưa, bản điện hạ sẽ không để yên cho kẻ đó. Phàm là Nguỵ Quân muốn áp chế bản cung, bản cung sẽ cùng hắn trở mặt.”

Lời Tứ hoàng tử nói thật cứng rắn.

Đỗ Uy nghe vậy cũng nở nụ cười.

Hải Hậu để cho hắn gây nên mâu thuẫn ở bên trong Đại Càn.

Hiện tại, mâu thuẫn này không phải đang tạo ra sao?

Thắng lợi đầy mong đợi nha.

Tại thời điểm Đỗ Uy nắm chắc thắng lợi, thì Ngụy Quân và Cơ Soái đều quay về tới kinh thành.

Cơ Soái kêu Ngụy Quân đi, bắt đầu dựng lại cuộc chiến. Sau đó luận công đi nhận thưởng.

Luận công nhận thưởng là một khoảnh khắc rất quan trọng, cái này quyết định sức chiến đấu của quân đội.

Nếu ngươi không thể công bằng công chính công khai luận công nhận thưởng, vậy sức chiến đấu của quân đội sẽ từ từ hạ xuống. Bởi vì là từ trên xuống dưới, đều là lo lắng cho mình mặc dù liều mạng cũng không có được đãi ngộ.

Cơ Soái vẫn là rất chú ý đến chuyện này.

Bình Luận (0)
Comment