Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1324 - Chương 1324. Đại Càn, Nguy Hiểm (2)

Chương 1324. Đại Càn, nguy hiểm (2) Chương 1324. Đại Càn, nguy hiểm (2)

Đại Càn, nguy hiểm (2)

Trục xuất Nho gia khỏi tòng quân, tránh không khỏi vài tên đầu sỏ trong quân đội.

Không chỉ là Cơ Trường Không, Dương đại soái năm đó cũng ngầm đồng ý.

Mà đệ tử Nho gia đối với Cơ Soái bọn họ, thật ra cũng thù hận.

Hai bên tướng ghét nhau, hiện hôm nay dưới tình hình Cơ Soái cầm quyền, làm sao có khả năng để bọn họ trở về quân đội.

Sau khi nhận thức được điểm ấy, không ít đệ tử Nho gia có chút ủ rũ.

Nhưng Vương Thượng Thư không có buông tha cho.

“Cơ Trường Không quả thật có thể sẽ không đồng ý để Nho gia chúng ta quay trở về quân đọi. Nhưng mà nếu Ngụy Quân nói chuyện giúp Nho gia chúng ta thì sao?”

Vương Hải do dự một chút.

Từ một đệ tử Nho gia khác mở miệng nói: “Ở bên ngoài, Nho gia chúng ta vẫn là kẻ địch với Ngụy Quân, thậm chí tham dự hoàng thất ra tay với Ngụy Quân. Dưới tình hình như vậy, để cho Ngụy Quân ủng hộ chúng ta tiến vào quân đội sao? Vương Thượng Thư, ngươi cho rằng đây là có khả năng sao?”

“Đương nhiên có khả năng.”

Vương Thượng Thư kiên trì nói: “Các ngươi chớ quên, hắn là Ngụy Quân. Với nhân phẩm của Ngụy Quân, hắn căn bản sẽ không để ý tới ân oán, tất cả đều từ công tâm xuất phát.”

Dừng một chút, Vương Thượng Thư tiếp tục nói: “Mọi người hẳn là có nhớ rõ một chút, trong chiến tranh vệ quốc Nho gia chúng ta đã gặp phải oan khuất, chính là Ngụy Quân điều tra ra. Người đầu tiên công khai bất bình cho Nho gia chúng ta, cũng là Ngụy Quân. Nếu có trên thế giới này còn có người nguyện ý cùng Nho gia chúng ta nói chuyện, vậy cũng chỉ có Ngụy Quân. Ta tin tưởng Ngụy Quân, hắn vĩnh viễn sẽ không để cho chúng ta thất vọng.”

Tín đồ Ngụy Quân +1.

Vương Thượng Thư nói lời này, cũng không nói phục được những người khác.

Nhưng bọn họ quyết định thử một lần.

Vạn nhất đâu?

Mặc dù không ít đệ tử Nho gia đều cảm giác thật không biết xấu hổ.

“Để cho Ngụy Quân đi ủng hộ một cái thế lực muốn giết chết hắn, cái này cũng làm khó Ngụy Quân rồi.”

“Thánh nhân cũng sẽ không làm chuyện như vậy.”

“Nếu ngay cả thỉnh cầu của chúng ta Ngụy Quân đều đáp ứng, vậy hắn thật sự vĩ đại hơn cả Thánh nhân.”

“Ai, chúng ta đưa ra thỉnh cầu này với Ngụy Quân, có phải là có chút không biết xấu hổ không?”

Ngụy Quân chính là không có nghe thấy bọn họ thảo luận. Bằng không Ngụy Quân nhất định sẽ nói, nhất định phải không biết xấu hổ thêm chút nữa.

Bản Thiên Đế liền thích nuôi địch.

Đưa ít bản Thiên Đế còn không vui đấy.

Ngụy Quân là nghĩ như vậy, cũng như thế mà làm.

Đệ tử Nho gia còn muốn đi cầu xin Ngụy Quân giúp bọn hắn quay về quân đội.

Bọn họ không biết, là Ngụy Quân chủ động giúp bọn hắn làm chuyện này.

“Để cho Nho gia trở về quân đội đi. Ta có thể cam đoan, có đệ tử Nho gia giúp, thực lực quân đội Đại Càn có thể gia tăng ít nhất hai thành.”

Ngụy Quân thí nghiệm qua, những pháp thuật của Nho gia góp sức rất lớn trong quân đội.

Vô luận là từ sĩ khí, tốc độ, công kích, phòng ngự… Các phương diện, đệ tử Nho gia đều có thể cung cấp thêm cho quân đội.

Huống chi rất nhiều đệ tử Nho gia mười phần am hiểu binh pháp.

Để cho Nho gia vào quân đội, nhất định sẽ đề cao sức chiến đấu của quân đội Đại Càn.

Đề nghị này của Ngụy Quân, thật đúng là không hoàn toàn vì nuôi địch.

Có một nửa tâm tư cũng xuất phát từ công tâm.

Chỉ là, Cơ Soái không chút do dự liền cự tuyết.

“Luận công ban thưởng là có thể, nhưng mà không thể để Nho gia quay trở về quân đội. Ngụy đại nhân, ngươi không biết Nho gia. Một khi để Nho gia quay trở về quân đội, lực phá hoại của Nho gia quá lớn. Ở trong thời gian rất ngắn, bọn họ có thể chiếm cứ nửa giang sơn ở quân đội.”

Ngụy Quân bình tĩnh nói: “Cơ Soái, cạnh tranh công bằng, kẻ mạnh đi lên, kẻ yếu đi xuống. Nếu đệ tử Nho gia mạnh hơn tướng soái trong quân đội của các ngươi, vậy để cho đệ tử Nho gia cầm chưởn quân, cũng không có gì không tốt. Nhưng ta đối với các ngươi vẫn là có tin tưởng, không có khả năng cạnh tranh hoàn toàn thất bại bởi đệ tử Nho gia. Mặt khác, hiện tại Đại Càn thế cục không tốt, ta cảm thấy chúng ta không thể ở loại tình huống này lại tiếp tục suy xét nội đấu.”

“Ngươi nói đều đúng. Nhưng Nho gia nắm giữ quân đội, thực lực của bọn họ sẽ rất đáng sợ.”

Cơ Soái nhìn Ngụy Quân, nghiêm túc nhắc nhở: “Ngụy Quân, ngươi không có thấy cảnh đệ tử Nho gia mạnh mẽ thống lĩnh quân đội. Ta nói thẳng với ngươi đi, mặc dù là thực lực hiện tại của ngươi, nếu rơi vào tay đệ tử Nho gia, cũng có khả năng sẽ nguy hiểm sinh mệnh.”

“Khuyên bảo hữu hiệu”!

Ngụy Quân nghe được Cơ Soái nói như vậy, ánh mắt liền sáng lên.

Nguyên bản hắn chỉ có năm phần kiên trì.

Hiện tại, phải cho Nho gia hoàn thành chuyện này.

“Cơ Soái, đừng nói thêm gì nữa. Nho gia năm đó chính là bị oan. Hiện tại có ta ở đây, tuyệt đối không cho phép quân đội Đại Càn lấy oán trả ơn. Thưởng phạt phân minh mới là biện pháp bảo trì sức chiến đấu của quân đội. Tuy rằng, đệ tử Nho gia đưa ta trở thành kẻ địch, hưng mà bọn họ vẫn như trước trung thành với Đại Càn này. Hẳn là bọn họ nên có được đãi ngộ tương ứng.”

Không cho Cơ Soái cơ hội mở miệng, Ngụy Quân nghiêm túc nói: “Cơ Soái, ý ta đã quyết. Nếu ngươi bởi vì lo lắng cho ta mà cự tuyệt cho Nho gia quân quyền, thì hẳn là khinh thường ta, cho rằng Ngụy Quân ta là một gã tiểu nhân ra vẻ đặt lợi ích cá nhân lên lợi ích quốc gia.”

Bình Luận (0)
Comment