Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1323 - Chương 1323. Đại Càn, Nguy Hiểm (1)

Chương 1323. Đại Càn, nguy hiểm (1) Chương 1323. Đại Càn, nguy hiểm (1)

Đại Càn, nguy hiểm (1)

Nhưng không có năng lực không quan hệ.

Có Đỗ Uy tạo bug cho hắn.

Hơn nữa, Đỗ Uy còn nói, Hải Hậu sẽ cho hắn phương tiện, tài trợ đồ vật trang bị quân sự.

Một khi đã như vậy thì khách khí cái gì?

Thịnh tình không thể chối từ.

Cùng lắm thì đưa trang bị quân sự Tây đại lục tài trợ, từ chiến trường trả lại cho Tây đại lục là được.

Có chuyện gì lớn đâu.

Căn cứ vào ý tưởng giản dị này, Tứ hoàng tử sảng khoái đáp ứng xuống.

“Ta sẽ yêu cầu Cơ Trường Không, cũng không biết bọn họ có đáp ứng hay không.”

Quân bộ sẽ biểu dương công lao của hắn, cho nên báo trước cho hắn.

Nhưng mà cụ thể là công lao gì, còn không thể hoàn toàn xác định.

Chuyện này cũng cần đi theo quy trình.

Đỗ Uy cũng biết là phải đi theo quy trình.

Hắn không lo lắng Cơ Trường Không sẽ ngăn cản. Cho nên hắn đưa ra một cái chủ ý với Tứ hoàng tử.

“Điện hạ, ngươi có thể đi tìm Ngụy Quân hỗ trợ.”

“Ngươi nói gì? Để ta đi tìm Ngụy Quân hỗ trợ?”

Tứ hoàng tử chấn kinh rồi.

Lão Đỗ thế mà càng dám nghĩ so với ta.

Dù sao hắn hiện tại trên danh nghĩa, vẫn là kẻ thù với Ngụy Quân.

Đỗ Uy giải thích nói: “Ngụy Quân người này có phẩm chất rất cao, sẽ không để việc tư ảnh hưởng đến chuyện công. Với việc điện hạ ngươi lập được quân công, nhận thưởng là hợp tình hợp lý. Cơ Trường Không có thể sẽ ngăn trở, nhưng Ngụy Quân là người dựa theo nguyên tắt mà làm. Cho nên tuy hắn và ngươi có thù oán, nhưng mà ngược lại hắn sẽ giúp ngươi.”

Tứ hoàng tử: “Lão Đỗ, ngươi đánh giá cao Ngụy Quân như vậy sao?”

Đỗ Uy cảm khái nói: “Không thể không thừa nhận. Ngụy Quân là loại quân tử chân chính, vô luận địch ta đều bội phục sâu sắc.”

Lời này của Đỗ Uy có ý ngầm là, Lão Tứ ngươi tuy là người một nhà, nhưng ta khinh ngươi.

Tứ hoàng tử nghe được lời nói ngầm của Đỗ Uy.

Nhưng hắn không sao cả.

Tứ hoàng tử chỉ ha ha cười: “Lão Đỗ, đừng cho là ta không hiểu ngươi đang chỉ cây dâu mà mắng cây hòe. Bản cung chỉ là lười cùng ngươi so đo. Lần này ngươi giúp bản cung không ít việc tốt, mạo phạm lần này bản cung rộng lòng tha thứ, không có lần sau.”

Suy nghĩ của Tứ hoàng tử được nuôi dạy một cách khoa học.

Không thể cạo trọc con dê béo nầy được.

Phải có tinh thần liên tục phát triển.

Cho nên hắn quyết định khoan dung với Đỗ Uy một chút.

Hơn nữa xem bộ dáng, Đỗ Uy và Hải Hậu đã liên hệ được với nhau.

Trước mắt Đại Càn gặp phải nhiều cục diện không tốt, nếu có thể lợi dụng sự liên hệ này của Đỗ Uy để chế trụ Hải Hậu, liền không thể tốt hơn.

Cụ thể hành động như thế nào,Tứ hoàng tử còn chưa có một tưởng rõ ràng.

Tứ hoàng tử cũng không phải là người có quá nhiều mưu mô.

Nhưng mà mặc kệ nói như thế nào, trước tiên cắt lông dê chiếm tiện nghi chắc chắn không sai.

Lúc một người không quá thông minh, sẽ không suy xét đến tình hình phức tạp. Dùng tư duy đơn giản nhất để suy xét vất đề, thường thường sẽ có hiệu quả thu hoạch nhất.

Ở phương diện này, đại đa số thời điểm Tứ hoàng tử lựa chọn đều là đúng.

Không phải là độc nhất vô song.

Tứ hoàng tử đồng thời chuẩn bị tiếp xúc quân quyền, đệ tử Nho gia cũng mượn cơ hội lần này, để Nho gia xâm nhập vào trong quân đội.

Lễ bộ Thượng Thư phủ.

Sau khi Vương Thượng Thư nhận được tin tức của quân bộ, có chút kích động.

“Quân bộ thât sự muốn luận công ban thưởng?”

“Đương nhiên.”

“Đây có phải là biểu hiện cho việc Nho gia chúng ta có thể quay về quân đội?”

Thời điểm Vương Thượng Thư nói đến đây, giọng điệu mười phần phức tạp.

Thời điểm thế lực Nho gia tối thịnh, trong quân đội chiếm nửa bầu trời.

Nho gia khi đó, thật là làm cho người ta hướng tới.

Chỉ là thời điểm chiến tranh vệ quốc, thế lực của Nho gia ở quân đội đều bị xử lý.

Từ đó về sau, quân đội trở thành cấm khu đối với Nho gia.

Trong quá khứ mấy năm nay, Nho gia không có lúc nào là không khát vọng quay về quân đội lần nữa.

Tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ…

Đây là đường tiến tu của đệ tử Nho gia.

Không nhập trong quân, khó mà thành thánh.

Bán thánh Chu Phân Phương, cũng từng trải qua thời chiến tranh vệ quốc.

Vương Hải liền càng không cần phải nói.

Bên trong Nho gia vẫn có một cách nói không có công khai, nhưng được công nhận:

Trải qua tòng quân, vị tất có thể trở thành Bán thánh.

Nhưng mà không trải qua tòng quân, nhất định không trở thành được Bán thánh.

Xem tình huống, hiện tại Đại nho Nho gia khắp thiên hạ, Bán thánh lại chỉ có Chu Phân Phương và Vương Hải. Cách nói này, chỉ sợ đại khái là đúng.

Năm đó triều đình Đại Càn trục xuất Nho gia, phương diện này cũng là một nguyên nhân đằng sau.

Triều đình Đại Càn làm quá phận như vậy, Nho gia cũng không trở mặt. Trừ bỏ Nho gia còn nghiệp chướng ở ngoài, còn có môt phần lớn nguyên nhân là bởi vì - bọn họ cần Đại Càn.

Vương Thượng Thư cũng rất hy vọng đệ tử Nho gia có thể quay trở về quân đội.

Hắn ở cảnh giới Đại nho, cũng đã rất lâu rồi.

Nhưng Vương Hải cho hắn một chậu nước lạnh.

“Để cho đệ tử Nho gia chúng ta mở rộng thực lực ở triều đình, triều đình Đại Càn hẳn là không có ý kiến. Nhưng mà để cho đệ tử Nho gia chúng ta tiến vào quân đội, triều đình Đại Càn chỉ sợ sẽ không đồng ý. Ở phương diện này, bọn họ mười phần cẩn thận. Cơ Trường Không đối với Nho gia chúng ta, cũng không có hảo cảm gì. Lúc trước ra tay với Nho gia chúng ta, Cơ Trường Không cũng có một phần.”

Bình Luận (0)
Comment