Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1333 - Chương 1333. “Hổ! Hổ! Hổ!” (3)

Chương 1333. “Hổ! Hổ! Hổ!” (3) Chương 1333. “Hổ! Hổ! Hổ!” (3)

“Hổ! Hổ! Hổ!” (3)

Hải Hậu mỉm cười nói: “Nếu ám sát là giả, khẳng định sau đó ai trọng thương cũng là giả. Đến lúc đó, chúng ta chỉ cần để Yêu Hoàng tra xét rõ ràng, chân tướng ngụy trang của Hồ Vương sẽ bại lộ. Mặt khác, tin tức của chúng ta nhất định có thể rơi vào tay Hồ Vương. Nếu làm không được, chúng ta liền mua chuộc yêu bên cạnh Hồ Vương, chuyện này không khó.”

Thật ra vẫn rất khó khăn.

Nhưng mà Tây đại lục không tiếc trả giá cũng muốn làm được, thì khó khăn liền trở nên rất nhỏ.

“Mạt tướng hoàn toàn không có vấn đề. Thỉnh nguyên soái hạ lệnh.”

“Tốt lắm. Những người khác còn có vấn đề gì không?”

Hải Hậu nhìn xung quanh một vòng.

Không có ai lên tiếng.

“Tốt. Một khi đã như vậy, hành động tập kích Trân Châu thành chính thức phê chuẩn. Nam Vân, ngươi làm chủ tướng, bảy ngày sau hành động.”

Nam Vân nghiêm nghị đồng ý.

“Nguyên soái, danh hiệu hành động đâu?”

“Hổ Vương có phải là tử địch của Trân Châu Yêu Vương không?”

“Đúng.”

“Hổ Vương cũng là một đại tướng dưới trướng Hồ Vương.”

“Đúng vậy.”

“Hổ Vương còn phụ trách quân sự phòng ngự Trân Châu thành?”

“Đúng vậy, hắn cũng là vì cùng Trân Châu yêu vương kiềm chế lẫn nhau. Dù sao mà nói Trân Châu thành rất quan trọng đối với Yêu đình. Trân Châu yêu vương vật tư qua tay thật sự là nhiều lắm. Tiền tài động lòng người, cũng động yêu tâm. Để cho Hồ Vương và Trân Châu yêu vương bất hòa, lần lượt chịu trách nhiệm về chính vụ và quân vụ, mới có thể để cho bọn họ dò xét lẫn nhau. Hồ Vương thật là một Yêu Vương có trí tuệ.”

Tướng lĩnh Tây đại lục từ trên xuống dưới, đều có đánh giá rất cao với Hồ Vương.

Dù sao thời điểm chiến tranh vệ quốc, Hồ Vương dường như là đầu sỏ ngăn cản Yêu đình là Tây đại lục hợp tác.

Sự phá hoại của Hồ Vương đối với bọn họ đến nay vẫn là một đoạn ký ức còn mới.

Hải Hậu hiện ra nụ cười mỉm.

“Một khi đã như vậy, chúng ta liền lợi dụng việc Hổ Vương và Trân Châu Yêu Vương không hợp tác, mệnh danh là---Hổ! Vô luận là sau khi tác chiến thắng lợi thì đều có thể hô lớn “Hổ”, mê hoặc kẻ địch, truyền lại tin tức.”

“Tuân lệnh Nguyên soái.”

Từ lúc bước đến đại lục này tới nay, Hải Hậu dẫn theo đám người Tây đại lục này, còn chưa từng thất bại.

Cho nên đối với hành động quân sự của Hải Hậu, mọi người vẫn là cảm nhận được sự hưng phấn.

Nhưng Trần Già và Tứ hoàng tử có chút phát ngốc..

Trước tiên là nói về Trần Già.

Gián điệp của Trường Sinh tông xếp vào ở Tây đại lục không hiểu sao có được tin tức Tây đại muốn tấn công Trân Châu thành, phản ứng đầu tiên của Trần Già chính là Tây đại lục có điên rồi không?

“Hải Hậu tự tìm đường chết sao?” Hình thức đơn giản không chơi, cứ muốn chơi ở hình thức khó khăn? Nàng thật nghĩ tới Tây đại lục có thể đồng thời đấu với Đại Càn và Yêu đình sao?”

Trần Già không hiểu.

Thật ra bị đệ tử Trường Sinh tông bị xúi giục cũng không hiểu.

Hắn lúng túng nói: “Hẳn là mưu kế của Hải Hậu. Suy nghĩ của Hải Hậu là muốn ngươi nghĩ cách truyền tin tức này cho Hồ Vương.”

“Nghĩ cách đưa tin tức này cho Hồ Vương?”

Sắc mặt Trần Già có chút cổ quái.

“Không thể làm chút chuyện bình thường sao? Trong hồ lô của Hải Hậu đến cuối cùng là bán cái gì vậy?”

Hải Hậu chủ động để tin tức này truyền đến Yêu đình, điều này làm Trần Già theo bản năng nghi ngờ kế hoạch tập kích bất ngờ Trân Châu thành của Hải Hậu là giả.

Nhưng vô luận thật hay giả, nếu Hải Hậu cho hắn nhiệm vụ. Trần Già sau khi do dự, nhưng vẫn là quyết định nghe theo.

Dù sao vẫn muốn tiếp tục từ chỗ Hải Hậu có được lợi ích..

Hơn nữa, vô luận thật hay giả, dù sao Hải Hậu nhắm vào là Trân Châu thành, không có liên quan đến Đại Càn.

Không khách khí mà nói, Trần Châu thành cho dù thật sự bị đánh hạ, Trần Già cũng không một chút đau lòng.

Hắn còn hy vọng Trân Châu thành bị đánh hạ.

Như vậy chỉ sợ Yêu đình sẽ tham chiến.

Chỉ là đáng tiếc, tin tức Hải Hậu truyền ra này hẳn là muốn dương đông kích tây, còn có mục tiêu khác. Bằng không cũng sẽ không chủ động để Hồ Vương biết.

Đây là cái nhìn của Trần Già.

Cũng là cái nhìn của Tứ hoàng tử.

Sau khi nghe Đỗ Uy nói xong, Tứ hoàng tử liền đánh giá: “Từ chơi chiến thuật đến tâm đều bẩn. Lão Đỗ, đường muội ngươi đến cùng là có ý gì?”

Hải Hậu và Đỗ Uy đều đến từ gia tộc công tước úc kim hương ở Tây đại lục, còn có quan hệ huyết thống. Đúng vậy, Hải Hậu là Đường muội của Đỗ Uy.

Cho nên Tứ hoàng tử hỏi Đỗ Uy, thật đúng là xem như hỏi đúng người.

Chẳng qua, Đỗ Uy cũng không thể giải thích cho hắn.

“Điện hạ, ta cũng không biết ý của nàng. Nhưng ngươi dựa theo lời nàng mà nói mà làm là được. Hải Hậu nàng luôn định mưu rồi mới hành động, không nắm chắc trận không đánh. Nếu nàng bảo ngươi làm như vậy, khẳng định có đạo lý mới bảo ngươi làm.”

Đỗ Uy biểu đạt ủng hộ Hải Hậu vô điều kiện.

Tứ hoàng tử bĩu môi nói: “Coi bản cung là cái gì? Nàng bảo ta làm như thế nào thì liền làm như thế à? Ta biết nàng ta là ai?”

Đỗ Uy lẳng lặng đặt cái nhẫn ở trước mặt Tứ hoàng tử.

“Điện hạ, trong nhẫn là vật tư Hải Hậu chuẩn bị cho ngươi. Cũng đủ để ngươi võ trang cho một ngàn tiểu quân đoàn.”

Sắc mặt Tứ hoàng tử một giây biến sắc, trực tiếp cầm cái nhẫn trên bàn lên rồi nhiệt tình nói: “Lão Đỗ, ta vẫn luôn xem các ngươi là người một nhà. Người một nhà còn khách khí cái gì?”

Đỗ Uy một câu cũng lười nhiều lời.

Bình Luận (0)
Comment