Làm một phiếu lớn (1)
Nhưng mà người ta nhiệt tình chiêu đãi như vậy, hắn đương nhiên cũng muốn tặng lại hậu lễ.
Không chỉ muốn cho lương thực, còn muốn nhiều gấp bội.
Trong hoàng cung cất chứa không ít kỳ độc vô sắc vô vị.
Nghe nói Minh Châu công chúa thủ hạ, còn có một Độc Nương Tử, độc đạo chi thật xuất thần nhập hóa. Ngay cả người tu hành Độ kiếp cảnh cũng không thể phòng ngừa.
Tứ hoàng tử đưa ra quyết định.
Lần này làm một phiếu lớn.
Nam tử hán đại trượng phu, cả đời có thể sáng chói một lần như vậy, về sau có thể chém gió cả đời.
Làm!
“Lão Đỗ, chúng ta là huynh đệ, giữa huynh đệ với nhau, người sáng mắt không nói tiếng lóng.”
Đỗ - huynh đệ mặt ngoài của Tứ Hoàng tử - Uy bày tỏ Tứ hoàng tử tiếp tục biểu diễn.
Tứ hoàng tử liền tiếp tục nói: “Lão Đỗ, thời gian ngươi ở tại Đại Càn không ngắn, hẳn là biết được một ít tình hình của Đại Càn. Ngươi khẳng định rõ ràng, nếu ta thật sự làm chuyện này, giấu không được. An toàn ti và Lục Phiến môn đều sẽ rất nhanh liền phát hiện. Nhất là An toàn ti.”
Dù sao thứ An toàn ti giám thị chính là loại chuyện đề cập đến an toàn quốc gia.
Đỗ Uy không có phản bác.
Lời Tứ hoàng tử nói là thật.
Hải Hậu thiếu vật tư không phải một chút nửa điểm.
Địa vị Tứ hoàng tử cũng không phải kém, năng lực cũng đủ để mua loại vật tư này.
Nhưng mà chỉ cần mua đồ và điều động, nhất định sẽ để lại dấu vết.
Ngay cả nhất thời giấu được, cũng giấu không được một đời.
Cho nên Tứ hoàng tử lo lắng là có đạo lý.
“Lão Đỗ, ngươi vừa rồi nói làm người không thể quá tham lam, Hải Hậu ra giá đã rất cao. Trên thực tế, điểm này cũng không cao, đây là tiền mua mạng của bản cung.”
Nghe thấy Tứ hoàng tử nói như vậy, Đỗ Uy nhíu mày, nhưng thật ra không quá thất vọng.
Tứ hoàng tử vẫn nguyện ý đàm, đây là một dấu hiệu tốt.
Nếu Tứ hoàng tử không muốn đàm phán, trực tiếp cự tuyệt đối thoại cùng hắn, vậy mọi thứ sẽ dừng lại.
“Điện hạ, đến cuối cùng là ngài có ý gì?” Đỗ Uy hỏi.
Tứ hoàng tử hỏi ngược lại: “Lão Đỗ, nếu ta thật sự đáp ứng điều kiện của Hải Hậu, vậy ý nghĩa ta ở Đại Càn hoàn toàn sống không nổi nữa, ta trở thành người đắc tội với toàn bộ Đại Càn, ngươi hiểu chưa?”
“Ta rõ ràng, cho nên đâu?”
Đỗ Uy giữ bình tĩnh.
Dù sao căn cứ vào biểu hiện của hắn, Tứ hoàng tử cũng không phải là loại trung quân ái quốc.
Không thể không nói, Tứ hoàng tử cho Đỗ Uy cái ấn tượng tận sâu cốt tủy.
Tứ hoàng tử nói tiếp, lại làm sâu sắc thêm thành kiến của Đỗ Uy với hắn.
“Thêm tiền.”
Đỗ Uy: “…”
Suy nghĩ cả nửa ngày vẫn là muốn tiền.
Sớm nói đi.
Tứ hoàng tử hiển nhiên là đoán được ý nghĩ của Đỗ Uy, rất nhanh liền tiếp tục nói: “Ta nói thêm tiền, không phải chỉ là tài phú bình thường.”
“Ngươi cụ thể là có ý gì?”
Đỗ Uy không hiểu.
Tứ hoàng tử giải thích nói: “Ta muốn Tây đại lục các ngươi hứa hẹn, nếu ta làm chuyện này, ta sẽ không sống ở Đại Càn được nữa. Ta đây chỉ có thể rời khỏi Đại Càn. Nhưng mà ta đi các ngươi ở bên kia, cũng tuyệt đối sẽ không chỉ là một tên vô danh tiểu tốt.”
“Ngươi muốn làm cái gì?”
“Nếu là Hoàng đế Càn quốc, đương nhiên là tốt rồi.” Tứ hoàng tử sư tử há mồm lớn.
Hắn cũng không sợ khẩu vị mình quá lớn dọa Hải Hậu chạy.
Chào giá cao ngất trời, ngay cả chỗ trả tiền. Đây vốn chính là lưu trình cơ bản trong đàm phán làm ăn.
“Tóm lại, ta muốn Tây đại lục quan phương hứa hẹn, ta muốn nhìn thấy thành ý của Tây đại lục. Còn nữa, ta muốn một cái tương lai quan minh chính đại. Lão Đỗ, nếu Tây đại lục các ngươi nguyện ý đáp ứng điều kiện của ta, tỏ ra đủ thành ý, có lẽ ta có thể để cho các ngươi cảm nhận được thêm ngạc nhiên lẫn vui mừng.”
Đỗ Uy trong lòng vừa động.
“Cái gì? Ngạc nhiên lẫn vui mừng?”
“Ví dụ như, trở thành hoàng tử Đại Càn đầu tiên trong lịch sử công khai đầu hàng các ngươi. Ta nghĩ một khi ta làm như vậy, sẽ có ảnh hưởng thật lớn đối với toàn bộ chiến cuộc.”
Trong nháy mắt Đỗ Uy kích động hẳn lên.
Tứ hoàng tử quá bảo thủ.
Nếu hắn nguyện ý công khai phản loạn, đầu hàng, trên thế gian tất nhiên sẽ tạo sóng to gió lớn, chúng sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sĩ khí Đại Càn.
Lại để cho Tứ hoàng tử mượn một ít ngôn luận để phát biểu phản động, làm sáng tỏ một ít tin tức riêng tư của Đại Càn cao tầng. Đến lúc đó, Đại Càn không chiến tự loạn.
Trong lòng Đỗ Uy, Tứ hoàng tử là người như thế. Được việc khẳng định không có, nhưng bại sự dư dả.
“Điện hạ, ý của ngươi ta hiểu rõ.” Đỗ Uy kích động nói: “Ta sẽ mau chóng liên hệ với Hải Hậu, sau đó sẽ cho người đáp án nhanh nhất. Điện hạ yên tâm, ta tin ngươi rất nhanh, ngươi sẽ thấy được thành ý của chúng ta.”
“Ta đây mỏi mắt mong chờ ngươi.”
Tứ hoàng tử ung dung gật đầu.
Hắn đương nhiên là lừa dối Đỗ Uy.
Đạo một ngàn ma một vạn, hắn đã quyết định một lần cuối cùng lột lông dê Tây đại lục.
Vì vậy miếng cuối cùng này hắn muốn làm lớn.
Tốt nhất trực tiếp nhổ sạch lông Tây đại lục.
Về phần cái gì mà nương tựa Tây đại lục?
Tứ hoàng tử cũng không phải Thượng Quan Tinh Phong, hắn không thích chịu ngược.
Ngẫu nhiên bị người mắng hoàn khố ngu ngốc cũng thôi đi, nếu như bị nhân dân chỉ vào mũi mắng quân bán nước, Tứ hoàng tử cũng không chịu nổi.
Nhưng ý nghĩ chân thật của Tứ hoàng tử, Đỗ Uy không đoán được.
Đỗ Uy chỉ là truyền lại ý tưởng của Tứ hoàng tử cho Hải Hậu.