Làm một phiếu lớn (1)
Nhưng mà người ta nhiệt tình chiêu đãi như vậy, hắn đương nhiên cũng muốn tặng lại hậu lễ.
Không chỉ muốn cho lương thực, còn muốn nhiều gấp bội.
Trong hoàng cung cất chứa không ít kỳ độc vô sắc vô vị.
Nghe nói Minh Châu công chúa thủ hạ, còn có một Độc Nương Tử, độc đạo chi thật xuất thần nhập hóa. Ngay cả người tu hành Độ kiếp cảnh cũng không thể phòng ngừa.
Tứ hoàng tử đưa ra quyết định.
Lần này làm một phiếu lớn.
Nam tử hán đại trượng phu, cả đời có thể sáng chói một lần như vậy, về sau có thể chém gió cả đời.
Làm!
“Lão Đỗ, chúng ta là huynh đệ, giữa huynh đệ với nhau, người sáng mắt không nói tiếng lóng.”
Đỗ - huynh đệ mặt ngoài của Tứ Hoàng tử - Uy bày tỏ Tứ hoàng tử tiếp tục biểu diễn.
Tứ hoàng tử liền tiếp tục nói: “Lão Đỗ, thời gian ngươi ở tại Đại Càn không ngắn, hẳn là biết được một ít tình hình của Đại Càn. Ngươi khẳng định rõ ràng, nếu ta thật sự làm chuyện này, giấu không được. An toàn ti và Lục Phiến môn đều sẽ rất nhanh liền phát hiện. Nhất là An toàn ti.”
Dù sao thứ An toàn ti giám thị chính là loại chuyện đề cập đến an toàn quốc gia.
Đỗ Uy không có phản bác.
Lời Tứ hoàng tử nói là thật.
Hải Hậu thiếu vật tư không phải một chút nửa điểm.
Địa vị Tứ hoàng tử cũng không phải kém, năng lực cũng đủ để mua loại vật tư này.
Nhưng mà chỉ cần mua đồ và điều động, nhất định sẽ để lại dấu vết.
Ngay cả nhất thời giấu được, cũng giấu không được một đời.
Cho nên Tứ hoàng tử lo lắng là có đạo lý.
“Lão Đỗ, ngươi vừa rồi nói làm người không thể quá tham lam, Hải Hậu ra giá đã rất cao. Trên thực tế, điểm này cũng không cao, đây là tiền mua mạng của bản cung.”
Nghe thấy Tứ hoàng tử nói như vậy, Đỗ Uy nhíu mày, nhưng thật ra không quá thất vọng.
Tứ hoàng tử vẫn nguyện ý đàm, đây là một dấu hiệu tốt.
Nếu Tứ hoàng tử không muốn đàm phán, trực tiếp cự tuyệt đối thoại cùng hắn, vậy mọi thứ sẽ dừng lại.
“Điện hạ, đến cuối cùng là ngài có ý gì?” Đỗ Uy hỏi.
Tứ hoàng tử hỏi ngược lại: “Lão Đỗ, nếu ta thật sự đáp ứng điều kiện của Hải Hậu, vậy ý nghĩa ta ở Đại Càn hoàn toàn sống không nổi nữa, ta trở thành người đắc tội với toàn bộ Đại Càn, ngươi hiểu chưa?”
“Ta rõ ràng, cho nên đâu?”
Đỗ Uy giữ bình tĩnh.
Dù sao căn cứ vào biểu hiện của hắn, Tứ hoàng tử cũng không phải là loại trung quân ái quốc.
Không thể không nói, Tứ hoàng tử cho Đỗ Uy cái ấn tượng tận sâu cốt tủy.
Tứ hoàng tử nói tiếp, lại làm sâu sắc thêm thành kiến của Đỗ Uy với hắn.
“Thêm tiền.”
Đỗ Uy: “…”
Suy nghĩ cả nửa ngày vẫn là muốn tiền.
Sớm nói đi.
Tứ hoàng tử hiển nhiên là đoán được ý nghĩ của Đỗ Uy, rất nhanh liền tiếp tục nói: “Ta nói thêm tiền, không phải chỉ là tài phú bình thường.”
“Ngươi cụ thể là có ý gì?”
Đỗ Uy không hiểu.
Tứ hoàng tử giải thích nói: “Ta muốn Tây đại lục các ngươi hứa hẹn, nếu ta làm chuyện này, ta sẽ không sống ở Đại Càn được nữa. Ta đây chỉ có thể rời khỏi Đại Càn. Nhưng mà ta đi các ngươi ở bên kia, cũng tuyệt đối sẽ không chỉ là một tên vô danh tiểu tốt.”
“Ngươi muốn làm cái gì?”
“Nếu là Hoàng đế Càn quốc, đương nhiên là tốt rồi.” Tứ hoàng tử sư tử há mồm lớn.
Hắn cũng không sợ khẩu vị mình quá lớn dọa Hải Hậu chạy.
Chào giá cao ngất trời, ngay cả chỗ trả tiền. Đây vốn chính là lưu trình cơ bản trong đàm phán làm ăn.
“Tóm lại, ta muốn Tây đại lục quan phương hứa hẹn, ta muốn nhìn thấy thành ý của Tây đại lục. Còn nữa, ta muốn một cái tương lai quan minh chính đại. Lão Đỗ, nếu Tây đại lục các ngươi nguyện ý đáp ứng điều kiện của ta, tỏ ra đủ thành ý, có lẽ ta có thể để cho các ngươi cảm nhận được thêm ngạc nhiên lẫn vui mừng.”
Đỗ Uy trong lòng vừa động.
“Cái gì? Ngạc nhiên lẫn vui mừng?”
“Ví dụ như, trở thành hoàng tử Đại Càn đầu tiên trong lịch sử công khai đầu hàng các ngươi. Ta nghĩ một khi ta làm như vậy, sẽ có ảnh hưởng thật lớn đối với toàn bộ chiến cuộc.”
Trong nháy mắt Đỗ Uy kích động hẳn lên.
Tứ hoàng tử quá bảo thủ.
Nếu hắn nguyện ý công khai phản loạn, đầu hàng, trên thế gian tất nhiên sẽ tạo sóng to gió lớn, chúng sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sĩ khí Đại Càn.
Lại để cho Tứ hoàng tử mượn một ít ngôn luận để phát biểu phản động, làm sáng tỏ một ít tin tức riêng tư của Đại Càn cao tầng. Đến lúc đó, Đại Càn không chiến tự loạn.
Trong lòng Đỗ Uy, Tứ hoàng tử là người như thế. Được việc khẳng định không có, nhưng bại sự dư dả.
“Điện hạ, ý của ngươi ta hiểu rõ.” Đỗ Uy kích động nói: “Ta sẽ mau chóng liên hệ với Hải Hậu, sau đó sẽ cho người đáp án nhanh nhất. Điện hạ yên tâm, ta tin ngươi rất nhanh, ngươi sẽ thấy được thành ý của chúng ta.”
“Ta đây mỏi mắt mong chờ ngươi.”
Tứ hoàng tử ung dung gật đầu.
Hắn đương nhiên là lừa dối Đỗ Uy.
Đạo một ngàn ma một vạn, hắn đã quyết định một lần cuối cùng lột lông dê Tây đại lục.
Vì vậy miếng cuối cùng này hắn muốn làm lớn.
Tốt nhất trực tiếp nhổ sạch lông Tây đại lục.
Về phần cái gì mà nương tựa Tây đại lục?
Tứ hoàng tử cũng không phải Thượng Quan Tinh Phong, hắn không thích chịu ngược.
Ngẫu nhiên bị người mắng hoàn khố ngu ngốc cũng thôi đi, nếu như bị nhân dân chỉ vào mũi mắng quân bán nước, Tứ hoàng tử cũng không chịu nổi.
Nhưng ý nghĩ chân thật của Tứ hoàng tử, Đỗ Uy không đoán được.
Đỗ Uy chỉ là truyền lại ý tưởng của Tứ hoàng tử cho Hải Hậu.
Sau đó Hải Hậu và Đỗ Uy kích động như nhau.
Kích động đến không thể khống chế, lập tức mở hội nghị quân sự, đưa ý nghĩ của Tứ hoàng tử báo cho tâm phúc của mình.
Vì thế tâm phúc của Hải Hậu cũng kích động hẳn lên.
“Nguyên soái, đại hỉ.”
“Nguyên soái quả nhiên là được thiên mệnh nghiêng về.”
“Công tước Úc kim hương đã nói, biện pháp chinh phục Càn quốc, chính là để cho người Càn quốc đối phó người Càn quốc. Trong kế hoạch quân bộ của chúng ta, vốn là có con rối kế hoạch. Hơn nữa Tứ hoàng tử vốn là người đầu tiên được chúng ta tuyển chọn.”
“Cái này thật là muốn cái gì đến cái đó. Quá tuyệt rồi.”
“Nguyên soái hồng phúc tề thiên, chân thần phù hộ, đế quốc chúng ta khẳng định bách chiến bách thắng.”
…
Hải Hậu và thuộc hạ của nàng đều cho rằng đây là cơ hội tốt ngàn năm có một.
Chỉ có một tùy quân tham mưu của Hải Hậu, mặt lộ vẻ do dự.
Hải Hậu phát hiện hắn không thích hợp liền lập tức nói: “Có việc cứ nói thẳng, không cần do dự.”
Tham mưu vẫn là do dự một chút, nhưng vẫn là cắn chặt răng nói ra lo lắng của mình.
“Nguyên soái, Tứ hoàng tử muốn đầu hàng, đương nhiên là chuyện tốt. Nhưng ngài chớ quên, đối với Tứ hoàng tử, Nữ thần trí tuệ có sắp xếp đặc thù.”
Người này vừa nói xong, cảm xúc hưng phấn của những người khác cũng dần dần biến mất.
Nữ thần Trí Tuệ đối với Tứ hoàng tử có sắp xếp đặc thù?
Vậy thì không có cách nào.
Ở Tây đại lục, thần minh địa vị cao nhất.
Đối với cái gọi là sắp xếp của Nữ thần Trí tuệ, Hải Hậu quả thật rõ ràng.
Trước khi nàng tới nơi này, còn từng đi gặp thần minh, còn đối mặt với thần minh.
Nàng biết Tứ hoàng tử là Nữ thần Trí Tuệ dùng để đối phó với Ngụy Quân.
Dưới tình hình bình thường, Hải Hậu cũng nguyện nghe theo ý Nữ thần Trí tuệ sắp xếp.
Nhưng mà hiện tại, Hải Hậu quyết định tạm thời quên mất Nữ thần Trí tuệ.
“Đại Càn có một câu, bổn soái mười phần tán đồng. Tướng ở bên ngoài, quân mệnh có điều không thu. Đồng nghĩa, tướng ở bên ngoài, thần mệnh cũng có thể không thu. Nữ thần Trí tuệ đúng thật có có sắp xếp với Tứ hoàng tử, nhưng hiện tại mà xem, Nữ thần Trí Tuệ sẵp xếp đã lỗi thời.”
Địa vị Ngụy Quân hiện tại còn cao hơn Tứ hoàng tử.
Tứ hoàng tử rất khó tạo thành mối uy hiếp gì đó với Ngụy Quân.
Cho nên Hải Hậu cho rằng bằng không lợi dụng một Tứ hoàng tử phế vật, nhân cơ hội mượn sức, làm hắn phát huy tác dụng lớn nhất.
Hải Hậu nói đương nhiên có đạo lý.
Nhưng nghe thấy Hải Hậu nói như vậy, tên tham mưu kia lại biến sắc, trực tiếp cắt ngang lời Hải Hậu, trầm giọng nhắc nhở: “Nguyên soái cẩn thận.”
Hải Hậu ngậm miệng lại.
Nàng cũng ý thức được mình lỡ lời.
Nghi ngờ quyết định thần minh không có vấn đề gì, nhưng hẳn là nên giấu trong lòng
Dù sao hiện tại cũng là hội nghị quân sự, bí mật khó giữ nếu nhiều người biết.
Phàm là có người tiết lộ ra ngoài, chính là bằng chứng nàng bất kính với thần minh.
Chuyện này đều phải chịu trách nhiệm.
Hải Hậu cũng không muốn cho mình thêm phiền toái.
Cũng may hôm nay ở đây đều là người một nhà.
Lặng lẽ một lát, Hải Hậu vẫn kiên trì nói: “Cái nhìn của ta vẫn là kiên trì như trước. Tứ hoàng tử nếu muốn đầu hàng chúng ta, chúng ta đây liền rộng mở hoan nghênh hắn đến. Không chỉ như thế, chúng ta còn muốn hoan nghênh càng nhiều người ở Càn quốc tìm đến nương tựa chúng ta. Chúng ta muốn hoàn toàn chinh phục Càn quốc, không chỉ cần lực lượng đánh bại bọn họ, đồng dạng cũng muốn từ lòng thành chân chính chinh phục bọn họ, sau đó lợi dụng người Càn quốc mới có thể làm được.”
“Nguyên soái anh minh.”
Đại đa số người vẫn đồng ý với cái nhìn của Hải Hậu.
Bởi vì bọn họ cũng cho rằng Tứ hoàng tử nguyện ý đầu hàng bọn họ là cơ hội trời ban.
Bọn họ hoàn toàn có thể nắm bắt cơ hội lớn này.
Vô luận là ngay chiến trường hay sau căn cứ địa, đây đều là một món lợi tốt.
Cho nên, Hải Hậu thậm chí chưa hài lòng với hiện trạng.
“Nếu Tứ hoàng tử có thể thêm vài tên hoàng tộc cùng nhau đầu hàng chúng ta thì tốt rồi.” Hải Hậu dã vọng nói: “Chỉ cần thành viên hoàng tộc chúng ta đủ nhiều, chúng ta hoàn toàn có thể mượn cơ hội này để hấp dẫn hoàng đảng Càn quốc, làm cho bọn họ nhất định phải tìm chúng ta để nương tựa. Dùng trình độ lớn nhất suy yếu thực lực Càn quốc.”
Có thuộc hạ đề nghị nói: “Nguyên soái, chúng ta có thể biểu đạt một chút thành ý của chúng ta đến Tứ hoàng tử. Tứ hoàng tử tuy không thông minh, nhưng mà cũng không xuẩn. Hắn khẳng định cũng biết, dẫn theo càng nhiều tâm phúc đầu hàng chúng ta, địa vị hắn mới có thể càng ổn định, giá trị cũng sẽ lớn hơn.”
Hải Hậu gật đầu nói: “Không sai, bổn soái là muốn nhắn cho Tứ hoàng tử một chút thành ý này. Hy vọng hắn có thể để cho chúng ta một ít ngạc nhiên lẫn vui mừng. Về phần vài thứ kia hắn muốn, căn bản không đáng nhắc tới. So sánh với việc tốt hắn có thể mang cho chúng ta, một chút trả giá căn bản không gọi là trả giá.”
Hải Hậu bọn họ từ truuớc đến nay, rất coi trọng lòng tham của Tứ hoàng tử.
Bọn họ thậm chí còn may mắn Tứ hoàng tử là một người tham lam.
Nếu không vạn nhất Tứ hoàng tử là một loại trung thành sĩ khí đầy lòng nhân ái, vậy ngay cả cơ hội bọn họ phân liệt Đại Càn đều không có.
Mà nhận được hồi âm của Hải Hậu, Tứ hoàng tử …Cũng có chút phát ngốc.
Hắn ngạc nhiên nhìn về Đỗ Uy, cảm giác mình chơi hơi lớn.
“Hải Hậu nguyện ý đáp ứng yêu cầu của ta?”