Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1365 - Chương 1365. Con Đường Chưa Từng Nghĩ Đến (1)

Chương 1365. Con đường chưa từng nghĩ đến (1) Chương 1365. Con đường chưa từng nghĩ đến (1)

Con đường chưa từng nghĩ đến (1)

“Cẩn thận.”

“Bọn đạo chích phương nào.”

“Ở phía Nam.”

Phành!

Ngụy Quân theo bản năng vung tay lên.

Sau đó lập tức hối hận không ngừng.

Ngụy Quân rất muốn mắng chửi người.

Cái đệch.

Sơ ý rồi.

Nên khống chế bản thân một chút.

Hắn cũng thật sự không ngờ tới, bên dưới ánh mặt trời rõ như ban ngày, trên đường lớn tại kinh thành, hắn thế mà lại lọt vào ám sát.

Trước đó không hề có dấu hiệu gì.

Vì thế, Ngụy Quân theo bản năng vung tay lên.

Sau đó, trực tiếp làm vỡ nát độc tiễn bay thẳng đến hắn.

Nguỵ Quân hối hận không thôi nha.

Nếu động tác của hắn chậm hơn so với ý thức, nếu tay của hắn không nhanh như vậy, nếu khi nãy hắn chần chờ một chút.

Có lẽ vừa rồi hắn đã chết rồi.

Hơn nữa cái mũi Bạch Khuynh Tâm vừa động, sắc mặt trở nên ngưng trọng: “Trên tên có độc, là Diêm vương dẫn. Trúng phải độc này, tựa như Diêm Vương chiêu hồn, cửu tử nhất sinh.”

Nguỵ Quân càng buồn rầu.

Triệt.

Muốn giết ta ngươi trước nói cho ta biết chứ.

Sao lại đột nhiên như vậy?

Ngươi không nói trước cho ta biết, sao ta phối hợp với ngươi được?

“Tra.”

Người nói là Nguỵ Quân.

“Nhất định phải điều tra rõ là ai sai sử.”

Sau đó bản Thiên Đế có thể đánh phối hợp với hắn tốt hơn.

Không đầu không não như vậy, ta cũng không biết phối hợp như thế nào.

Chuyện này không được.

Không cần Nguỵ Quân nói, Bạch Khuynh Tâm khẳng định cũng sẽ điều tra rõ.

Nàng tức giận còn lợi hại hơn so với Nguỵ Quân.

Thật vất vả mới có cơ hội đi dạo phố cùng Nguỵ lang, lại có người ám sát Nguỵ Quân trên đường.

Không thể nhịn được.

Tại thời điểm nàng tức giận, lực lượng cảnh giới kinh thành đã bắt đầu phát động.

Nhưng bọn họ nhất định phải thất vọng.

Mạnh Giai rất nhanh xuất hiện trước mặt Nguỵ Quân và Bạch Khuynh Tâm, vẻ mặt rất khó coi lắc lắc đầu.

Bạch Khuynh Tâm nhíu mày hỏi: “Người chạy rồi?”

“Không phải,, người đã chết.” Mạnh Giai nói: “Nếu đến kinh thành, thích khách hẳn là biết không chạy được, đã uống thuốc độc tự sát rồi.”

Tử sĩ.

Đối với chuyện này Bạch Khuynh Tâm và Hồ Vương thật ra không bất ngờ.

Ra tay ở kinh thành, lựa chọn tử sĩ cũng rất bình thường.

Bởi vì vô luận thành công hay thất bại, thích khách cũng khó trốn mà không chết.

“Nhìn ra lai lịch của thích khách không?” Bạch Khuynh Tâm hỏi.

Mạnh Giai nói: “Nếu không có gì bất ngờ mà nói, hẳn là dư nghiệt Xạ Nhật môn.”

Bạch Khuynh Tâm và Nguỵ Quân đồng thời nhíu mày.

Xạ Nhật môn?

Xạ Nhật môn bị Trường Sinh tông diệt môn.

Căn cứ vào tình báo, Xạ Nhật môn hiện tại nằm dưới trướng hiệu lực của Tây đại lục.

Lúc trước trưởng lão của Trường Sinh tông chết, chính là do Xạ Nhật môn làm.

Mặt khác, trên phố cũng tung tin vịt, nói Hồ Vương gặp chuyện cũng là do dư nghiệt Xạ Nhật môn làm.

Đương nhiên Nguỵ Quân biết tin tức này là giả.

Nhưng Xạ Nhật môn đến giết hắn làm gì?

Tây đại lục sai sử?

Bạch Khuynh Tâm cũng thấy điểm không thích hợp.

Mặc dù dư nghiệt Xạ Nhật môn dưới trướng Tây đại lục, muốn ám sát cao tầng Đại Càn. Nhưng cũng không cần phải đến kinh thành chịu chết chứ.

Loại chuyện này cơ bản không có tính thành công gì.

Bạch Khuynh Tâm nghi ngờ nói: “Có thể có người lấy cờ hiệu của Xạ Nhật môn nguỵ trang?”

“Đương nhiên có khả năng.” Mạnh Giai nói: “Chuyện này cần chúng ta điều tra mới rõ.”

“Vậy tra.” Bạch Khuynh Tâm đánh nhịp nói: “Vô luận sau lưng là ai, đều phải tra đến cùng.”

Nếu thích khách này ám sát nàng, nàng cũng sẽ không tức giận đến như vậy.

Nhưng thích khách đến ám sát Nguỵ Quân, vậy thì không thể nhịn được.

Nguỵ Quân cũng không ngăn cản Bạch Khuynh Tâm.

Hắn cũng muốn biết đến cùng là ai muốn ám sát mình.

Đã biết mục tiêu, thời điểm lần sau đối phương lại ra tay, mình cũng dễ phối hợp.

Thảm kịch như lần này, lần tiếp theo nhất định không thể tiếp tục xảy ra.

Nói trở về, hắn cũng biết được lần ám sát này không giống như dư nghiệt Xạ Nhật môn làm.

Giết hắn ở kinh thành, khả năng thành công quá nhỏ.

Tây đại lục sẽ không làm chuyện không nắm chắc.

Loại sự tình này, chủ mưu sau lưng giống như là loại người ngốc nghếch dễ xúc động.

Người bị Nguỵ Quân nhận xét là ngốc ngếch xúc động, giờ phút này đang tiếp nhận oanh tạc như mưa rền gió dữ của đại thần ngoại giao Tây đại lục – Đỗ Uy.

“Điện hạ, đầu óc ngươi là phân sao?”

“Ta sắp xếp hộ vệ cho ngươi, là để bảo vệ ngươi, không phải để ngươi bảo hắn đi chịu chết.”

“Ta biết ngươi và Nguỵ Quân có cừu oán, nhưng nếu Nguỵ Quân dễ giết như vậy, ta đã sớm phái người ra tay rồi.”

“Ngươi đến cùng là có đang nghe ta nói hay không?”

Đỗ Uy nổi giận.

Nhìn vẻ mặt không cho là đúng của Tứ Hoàng tử, Đỗ Uy cảm giác cõi lòng rất mệt.

Cái tên này thật sự là được việc không có, bại sự có thừa.

Tứ Hoàng tử đào đào lỗ tai mình, không sao cả nói với Đỗ Uy: “Lão Đỗ, đừng kích động như vậy. Không phải ám sát Nguỵ Quân một chút thôi sao? Chút chuyện nhỏ.”

Đúng vậy, thích khách kia là Tứ Hoàng tử phái đi.

Thân phận của thích khách là bảo tiêu Đỗ Uy sắp xếp cho hắn. Nghe nói thân thủ cao cường, am hiểu nhất là giết người.

Cho nên Tứ Hoàng tử phái hắn đi chịu chết rồi.

Còn cố ý chọn thời gian Bạch Khuynh Tâm và Nguỵ Quân ở một chỗ để hắn đi ám sát.

Ngay từ đầu, Tứ Hoàng tử đã không cảm thấy thích khách sẽ thành công.

Hắn chỉ muốn có một lý do quang minh chính đại giết chết cao thủ của Tây đại lục.

Nơi này là kinh thành.

Thực lực của Nguỵ Quân cũng rất mạnh.

Thực lực của Bạch Khuynh Tâm cũng không kém.

Lực lượng cảnh giới của kinh thành cũng mười phần mạnh mẽ.

Bình Luận (0)
Comment