Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1389 - Chương 1389. Tri Kỉ Hội Ngộ, Lệ Nóng Lưng Tròng (1)

Chương 1389. Tri kỉ hội ngộ, lệ nóng lưng tròng (1) Chương 1389. Tri kỉ hội ngộ, lệ nóng lưng tròng (1)

Tri kỉ hội ngộ, lệ nóng lưng tròng (1)

Lúc này Tứ hoàng tử đang chuẩn bị rút lui.

Hắn cũng đã liên lạc với người mà Cơ Soái sắp xếp để hắn rút lui.

Nhưng chính vào lúc này, hắn và Hải Hậu chạm mắt nhau, nhất thời trong lòng lộp bộp một tiếng.

Tứ hoàng tử tuy không phải rất thông minh, nhưng hắn cũng biết, mình không thể nào chạy thoát rồi.

Ít nhất hiện tại, dưới ánh nhìn chăm chú của Hải Hậu, nếu như hắn chạy trốn thì độ khó sẽ tăng lên một cách đáng kể.

Hơn nữa khả năng cao là một người nào đó phải liều mạng làm đệm lót cho hắn.

Nếu là Tứ hoàng tử nửa năm trước, không, nếu là Tứ hoàng tử trước ngày hôm nay, có lẽ hắn vẫn sẽ lựa chọn rời đi.

Để cho nội ứng mà Cơ Soái sắp xếp đi đệm thay cho hắn.

Chết thì sao chứ?

Nhiệm vụ của hắn đã hoàn thành rồi.

Hơn nữa, hắn là Tứ hoàng tử.

Là thiên kim chi tử, không dấn thân vào hiểm cảnh.

Hắn rời khỏi, để cho những người khác bọc đằng sau, chuyện này không hề sai. Mặc dù truyền ra ngoài, cũng sẽ không có ai chỉ trích hắn.

Tứ hoàng tử giờ khắc này, cuối cùng vẫn cắn chặt răng, không lựa chọn rút lui nữa.

Ngược lại chọn tiến về phía trước.

Đi về phía Hải Hậu.

Trong đầu hắn thoáng tái hiện từng cảnh tượng vừa rồi.

Từng tia hoà quang bay vọt lên trời.

Tứ hoàng tử rất muốn tát cho mình một cái.

Lão tử vốn muốn làm một công tử ăn chơi.

Chưa bao giờ muốn làm anh hùng gì cả.

Nhưng ánh sáng những người này toả ra vẫn khiến cho hắn cầm lòng không đậu đưa ra lựa chọn, làm cho hắn xúc động chọn làm anh hùng một lần.

Tứ hoàng tử cảm giác chỉ số thông minh của mình đã hạ xuống, lựa chọn cũng trở nên ngu xuẩn.

Nhưng hắn vẫn không dừng lại bước chân của mình.

So với những người nằm vùng vừa rồi, hắn được Đỗ Uy đút cho rất nhiều tài nguyên, thực lực sớm đã không đáng nhắc tới.

Có lẽ hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ mà những người đó chưa hoàn thành.

Tuy nhiên lần này không có ai tạo ưu thế cho hắn hết.

Lỗ lớn rồi.

Tứ hoàng tử một bên chửi mình ngu, một bên âm thầm giữ sức.

Thấy Tứ hoàng tử tiến đến gần mình, trong lòng Hải Hậu thở phào một hơi.

Thành thật mà nói nàng đã từng hoài nghi Tứ hoàng tử.

Dù sao trước kia binh sĩ của lục địa Tây trúng độc đều xảy ra sau khi Tứ hoàng tử đến quy hàng.

Nếu nói những chuyện đó không liên quan gì đến Tứ hoàng tử, nàng cũng khó mà tin được.

Tuy còn chưa có tiến hành điều tra, nhưng Hải Hậu cơ bản đã xác định, lô lương thực đó mà Tứ hoàng tử cầm đến không thoát khỏi liên can.

Về phần Tứ hoàng tử đến cùng sắm vai gì trong đó thì còn cần phải tra rõ, Hải Hậu hiện tại cũng không thể hạ kết luận cuối cùng.

Hoài nghi thì hoài nghi, Tứ hoàng tử dù sao cũng là tự mình đến quy hàng.

Dựa theo sự kiểu biết của nàng về Tứ hoàng tử, còn có những tin tức mà Đỗ Uy cho nàng xem, Tứ hoàng tử cũng không phải cái loại người thấy chết không sờn, trung quân ái quốc gì cho cam.

Cũng không thể nào làm ra chuyện xâm nhập lòng địch vào sinh ra tử.

Cho nên có thể là Tứ hoàng tử cũng chẳng hay biết gì.

Khả năng lớn hơn là bị những người đa mưu túc trí của triều đình Đại Càn tính kế.

Loại suy nghĩ này càng chiếm ưu thế tuyệt đối sau khi Hải Hậu phát hiện Tứ hoàng tử đang tiến gần về phía mình.

Vừa rồi nếu như Tứ hoàng tử lựa chọn tời khỏi, Hải Hậu lập tức sẽ xác định chuyện Tứ hoàng tử giả đầu hàng, đồng thời lợi dụng lực lượng mà thần minh ban cho trực tiếp giết chết Tứ hoàng tử.

Nhưng mà hiện tại Tứ hoàng tử đã chọn đi về phía nàng.

Có nghĩa là Tứ hoàng tử hy vọng được nàng bảo hộ bình an vô sự.

Điều này khiến cho Hải Hậu cơ bản đã buông xuống hoài nghi dành cho Tứ hoàng tử, hoàn toàn có nghiêng về bên Tứ hoàng tử cũng bị tính kế.

Nàng chỉ có thể thầm chửi trong lòng Tứ hoàng tử ngu xuẩn, nhưng việc đã đến nước này, nàng cũng không có biện pháp nào khác.

Vẫn phải bảo vệ lấy Tứ hoàng tử.

Bằng không thì lục địa Tây thua càng thảm hại hơn.

Bảo vệ Tứ hoàng tử, ít nhiều còn có phế vật để lợi dụng một chút.

Sau khi Tứ hoàng tử đi đến bên người nàng, đầu tiên Hải Hậu liền kéo Tứ hoàng tử vào trong khu vực của thần chi thủ hộ, bảo vệ Tứ hoàng tử tránh khỏi thương tổn từ bên ngoài.

Đồng thời nàng nhanh chóng trấn an: "Bệ hạ, sự cố hôm nay xảy ra quá đột nhiên, nhưng lợi hứa của bổn soái đối với bệ hạ sẽ không thay đổi."

Tứ hoàng tử thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt lộ ra nụ cười thoải mái, vội vàng nói: "Đa tạ nguyên soái."

Giọng điệu Tứ hoàng tử chân thành như thế.

Mà một đao đó của hắn cũng nhẹ nhàng như gió thoảng mây bay.

Một phát xuyên tim!

Hải Hậu đột nhiên trợn to hai mắt.

"Ngươi…"

"Ngươi…"

Hải Hậu không dám tin nhìn Tứ hoàng tử.

Là người trong sa trường, nàng đã từng tưởng tượng đến rất nhiều kiểu chết của mình, nhưng nàng chưa từng nghĩ rằng mình lại có thể chết trong tay một tên ăn chơi vô dụng mà nàng vốn rất khinh thường này.

Tuy nói tướng quân khó tránh khỏi tử trận, nhưng mà nếu chết như thế này cũng quả thực là quá uất nghẹn.

Hải Hậu rất không cam lòng.

Nhưng Tứ hoàng tử vẫn mỉm cười tủm tỉm, lại nhẹ nhàng xiên Hải Hậu một đao nữa.

Lúc đâm Hải Hậu, trong đầu Tứ hoàng tử còn tái hiện lại lời Đỗ Uy từng nói với hắn.

"Điện hạ, ngươi có biết vật này là gì không?"

"Là tiểu đao."

"Đây không phải một thanh tiểu đao bình thường, đây là một trong những pháp khí hàng đầu của lục địa Tây chúng ta. Nó có một cái tên rất êm tai —— tiểu đao Thương Tâm."

"Tiểu đao Thương Tâm?"

Bình Luận (0)
Comment