Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1388 - Chương 1388. Một Phát Xuyên Tâm (4)

Chương 1388. Một phát xuyên tâm (4) Chương 1388. Một phát xuyên tâm (4)

Một phát xuyên tâm (4)

Công chúa Minh Châu thở dài một hơi, lắc đầu nói: "Phụ thân ngươi mất vợ từ sớm, ngậm đắng nuốt cay nuôi nấng ngươi trưởng thành. Ngươi lại thông đồng với địch phản quốc, cho dù ông ấy không chết, khẳng định cũng sẽ cảnh già thê lương."

"Cha ta? Ông ta cũng là một nam nhân, ông ta xứng đáng…"

Nữ tướng còn chưa kịp nói xong.

Bởi vì Công chúa Minh Châu không muốn nghe tiếp nữa, mà trực tiếp dùng chân khí làm vỡ nát tim mạch của nàng ta.

"Tướng quân, không sao chứ?"

Không ít tướng lĩnh đều quan tâm nhìn nàng.

Có một số người còn không biết đã xảy ra chuyện gì.

Công chúa Minh Châu giải thích sơ qua: "Một tháng trước, Đệ Nhị đại nhân của ty An Toàn tìm đến ta, cho ta xem bằng chứng liên lạc giữa nàng ta và Hải Hậu. Vừa rồi lời ta nói ở hội nghị trước trận chiến cũng là cố tình để nàng ta truyền ra ngoài, do đó khiến cho Hải Hậu đưa ra phán đoán sai lầm."

Không ít người bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Đương nhiên, cũng có một số người thông minh đã đoán trước được.

Rồi kết hợp với màn đối thoại vừa nãy giữa Công chúa Minh Châu và nữ tướng đó, vẻ mặt rất nhiều người đều trở nên kỳ lạ.

"Hải Hậu không lấy công danh lợi lộc cám dỗ người, ngược lại dùng nữ quyền đi hấp dẫn nàng ta, thật sự là khiến người ta bất ngờ."

"Ta cảm thấy đầu óc nàng ta có bệnh."

"Đầu óc nàng ta có bệnh ngược lại cũng hay. Tướng quân, người như thế chắc còn rất nhiều nhỉ?"

Đây cũng là nỗi lo của Công chúa Minh Châu.

Năm xưa có rất nhiều giới nữ là cường giả bên cạnh ủng hộ nàng, nhưng cái mà họ ủng hộ không phải là nàng, mà là giới tính của nàng.

Sau khi xác định nàng cách ngôi vị hoàng đế ngày càng xa, những lực lượng ủng hộ nàng lúc đầu rất có thể sẽ cắn trả trở lại.

Hiện tại xem ra, Hải Hậu đã nhìn thấy tương lai trước nàng một bước đồng thời lợi dụng nó.

Trong lòng Công chúa Minh Châu lặng lẽ nâng cao cấp bậc uy hiếp của Hải Hậu.

Ở phương diện này, Hải Hậu vẫn nhìn xa trông rộng hơn nàng.

Đồng thời cảm giác nguy cơ trong lòng nàng cũng tăng thêm một bậc.

Công chúa Minh Châu không thể không thừa nhận, tình cảnh hiện tại của nàng có chút khó xử và nguy hiểm.

Ngày trước, nàng đã được hưởng rất nhiều sự giúp đỡ vốn nằm ngoài khả năng của nàng.

Mà hiện tại, Công chúa Minh Châu đã rõ ràng, đây đều là món nợ phải trả.

Nếu không phải ty An Toàn nhắc nhở sớm, nếu không phải quân đội sớm đã có kế hoạch từ trước, nếu không phải Tứ hoàng tử rải sẵn đường.

Thì lần này chỉ e nàng lãnh binh xuất chinh đối đầu với Hải Hậu sẽ thua một cách triệt để.

Nhưng may mà nàng không phải chiến đấu một mình.

Hơn nữa, hiện tại cũng không phải lúc tự kiểm điểm mình.

Tuy trận chiến này nàng chỉ là tiến công giả, là công lao mà Cơ Soái dâng cho nàng, nhưng mà tiến công giả cũng là công.

Nàng cũng có nghĩa vụ phối hợp tác chiến.

"Không nhắc tới phản đồ nữa."

Công chúa Minh Châu phấn chấn lại tinh thần.

"Truyền lệnh xuống, đại pháo Thiên Nguyên —— chuẩn bị."

Một lát sau, một tiếng nổ “ầm” cực lớn.

Giống như cả trái đất đều đang rung chuyển.

Cùng lúc đó.

Trong lòng Hải Hậu đang rỉ máu.

Nàng bị phá vỡ hàng phòng thủ rồi.

Bởi vì quân đội Đại Càn hoàn toàn không có ý định buông tha cho nàng.

Sau phát “Trời giáng chính nghĩa” đầu tiên, phát thứ hai đã nối gót sau đó.

Giống như đã cắn chặt lấy nàng.

Không chết không thôi.

Lúc này, Hải Hậu đã phản ứng trở lại.

Cũng nhận thấy được vì sao nàng bị Đại Càn “chăm sóc đặc biệt”.

Bảy tia sáng chói trước đó đều là những tia có màu sắc khác nhau.

Rất rõ ràng, những màu sắc khác nhau này đều đang truyền đạt những tin tức không giống nhau, cũng là giúp Đại Càn xác định danh tính khác nhau.

Mà nàng, Hải Hậu, đại nguyên soái Hải quân của lục địa Tây, không thể nghi ngờ là đã nằm trong danh sách phải tiêu diệt của Đại Càn.

Nếu đã có cơ hội loại trừ nàng, Đại Càn đương nhiên sẽ không bỏ qua.

Cho nên, phát “Trời giáng chính nghĩa” thứ hai đã trực tiếp đánh vỡ toàn bộ phòng ngự của nàng.

Nếu nàng không có mánh khoé đặc thù, thì có nghĩa rằng lần này nàng “chạy trời không khỏi nắng”.

Mà lúc này, những lời Cơ Soái từng nói với Ngụy Quân, con át chủ bài thuộc về Hải Hậu—— cuối cùng đã xuất hiện!

Sự thủ hộ của thần!

Sức mạnh không thuộc về nhân gian, đang bao quanh lấy Hải Hậu.

Cũng đang giúp Hải Hậu đuổi đi những uy hiếp đến từ bên ngoài.

Bên cạnh Hải Hậu đã hình thành một khu vực an toàn.

Cái này hiển nhiên đã biểu lộ sự hùng mạnh của Hải Hậu.

Nhưng trên mặt nàng ta lại không có chút hưng phấn, ngược lại đều là vẻ âm u.

Chiến tranh ở trần gian, lại phải sử dụng sức mạnh mà thần minh ban cho.

Điều này đã chứng tỏ một chuyện:

Chiến tranh thăng cấp!

Một khi cấp tăng lên đến cấp thần minh, bản thân nàng sẽ khó mà khống chế được cục diện.

Hơn nữa, nàng chủ động sử dụng sức mạnh do thần minh ban tặng, cũng đã chứng tỏ sự thất bại của nàng, chứng tỏ nàng đã không thể kiểm soát được cục diện hiện tại nữa, cần sự trợ giúp đến từ cấp bậc cao hơn.

Điều này cũng có nghĩa Đại Càn có thể thuận theo đó mà sử dụng nội tình mạnh mẽ hơn để đối phó với Lục địa Tây hiện tại.

Ảnh hưởng của nàng sẽ bị suy yếu trên diện rộng.

Điều này sao có thể làm Hải Hậu vui vẻ cho được?

Đối với Hải Hậu mà nói, chỗ tốt duy nhất chính là dưới dự bảo vệ của thần minh mà hôm nay nàng đã an toàn, tỉ lệ cao sẽ không có chuyện gì.

Lúc này, dư quang Hải Hậu liếc qua, liền nhìn thấy Tứ hoàng tử.

Bình Luận (0)
Comment