Tri kỉ hội ngộ, lệ nóng lưng tròng (4)
Vị trí đó, được thay thế bởi một thị nữ của Hải Hậu.
Mà lúc này, trên người thị nữ đã bị long xương tróc thịt.
Rõ ràng là nàng ấy đã chịu thay cho hắn.
Nhưng trên khuôn mặt của thị nữ vẫn mang nụ cười.
Quan trọng nhất là Tứ hoàng tử đã nhận ra thân phận người thị nữ đó.
Bởi vì nàng đã làm một động tác tay đặc biệt với hắn.
Ngay sau đó, trong trời đất quay cuồng, Tứ hoàng tử đã về tới quân bộ Đại Càn.
Nhìn thấy Tứ hoàng tử xuất hiện, Cơ Soái, Lục Khiêm và những người đang chờ nơi đây đồng thời sáng mắt lên.
Sau đó, Cơ Soái nhìn thấy người nằm vùng bên cạnh Tứ hoàng tử, nháy mắt liền thở phào nhẹ nhõm.
"Đại soái, may mắn không làm nhục sứ mệnh, đã thành công đem điện hạ trở về."
"Tốt lắm!"
Cơ Soái không tiếc khen ngợi người nằm vùng thân tín của mình.
"Trận chiến này qua đi, ta sẽ đích thân thỉnh cầu ghi công cho ngươi."
Nằm vùng gật đầu, sau đó nhìn về phía Tứ hoàng tử.
Hắn biết tuy là mình có công lao, nhưng công lao lớn hơn không phải của hắn.
Tứ hoàng tử có thể bình an trở về cũng không phải vì hắn.
Có điều Tứ hoàng tử cũng không biết người thị nữ đó.
Nhưng theo hắn thấy thì có lẽ Tứ hoàng tử đã nhận ra nàng ấy.
Lúc này, ngoại trừ Tứ hoàng tử, không ai chú ý đến Lục Khiêm dường như đã già đi mười tuổi.
Trên đầu chớp mắt cũng bạc hơn phân nửa.
Lục Khiêm nhìn Tứ hoàng tử, môi run run, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không nói lời nào.
Mà Tứ hoàng tử đi đến bên cạnh Lục Khiêm trực tiếp quỳ xuống trước mặt Lục Khiêm, không chút do dự.
"Lục Ty trưởng, ta xin lỗi, ta đã nợ Ty an toàn một mạng."
Lục Khiêm hai tay run run.
"Là. . . Tiểu Bát?"
"Đúng, là Kỳ đại nhân."
Tứ hoàng tử đã nhận ra người cứu mình.
Kỳ Hủ Oánh.
Lục Khiêm đã nuôi lớn chín đứa trẻ từ khi còn nhỏ.
Lão Đại Triệu Thiết Trụ, là người nối nghiệp của Lục Khiêm.
Lão Nhị thứ hai, vốn là người mạnh nhất trong chín người con nuôi —— sau này Lục Nguyên Hạo ngang trời xuất thế.
Lão Tam bị thương trong cuộc chiến tranh vệ quốc, đến nay vẫn hôn mê bất tỉnh, là một người thực vật.
Lão Tứ và Lão Ngũ đã tử trận ở trong cuộc chiến tranh vệ quốc.
Lão Lục xưa kia được phái đến lục địa Tây chấp hành nhiệm vụ, chết ở trên tay thần minh lục địa Tây.
Lão Thất đã mất đi một đôi chân.
Lão Cửu là Lục Nguyên Hạo.
Người duy nhất không biết tung tích là lão Bát.
Không ai biết lão Bát Kỳ Hủ Oánh đã đi đâu.
Khi chiến tranh vệ quốc vừa bắt đầu không lâu, hai nghĩa nữ của Đốc chủ Ty giám sát từng giao tranh với những quý nữ vọng tộc như công chúa Minh Châu, Lâm tướng quân, Tiết tướng quân ở Đế Đô đều biến mất không chút dấu vết.
Hiện tại, Tứ hoàng tử đã biết.
Bát tiểu thư Kỳ Hủ Oánh đã ẩn nấp xâm nhập vào gia tộc Tulip.
Còn trở thành thị nữ bên cạnh Hải Hậu.
Hắn không biết Kỳ Hủ Oánh sao mà làm được, nhưng mà có thể thấy chuyện này tuyệt đối không phải dễ dàng như trong tưởng tượng.
Vì cứu hắn mà Kỳ Hủ Oánh đã tự bại lộ mình.
Thân phận nằm vùng bị bại lộ, chờ đợi nàng chỉ có tử vong.
Lục Khiêm nhắm hai mắt lại, cả người chốc lát già đi chục tuổi.
Nỗi đau đớn của người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh rất khó mà tưởng tượng.
Và điều bi thương nhất, là ông đã phải chịu đựng nỗi đau đớn này đến lần thứ tư rồi.
Chính ngay lúc này, Lục Nguyên Hạo vẫn luôn yên lặng lắng nghe đã thấy rõ chuyện gì xảy ra.
"Nghĩa phụ, người đã lệnh cho Bát tỷ mang Tứ hoàng tử trở về sao?" Lục Nguyên Hạo hỏi.
Lục Khiêm gật đầu: "Điện hạ mạo hiểm vì nước, công lao như trời. Cơ Soái từng nói phải bảo đảm sự an toàn của điện hạ, ta cũng cam đoan với Cơ Soái, nếu người của Cơ Soái không thể mang điện hạ rút lui an toàn thì người của Ty an toàn chúng ta sẽ tiếp nhận."
Cho nên, Cơ Soái và Lục Khiêm đều đã làm được.
Tứ hoàng tử cung kính nể phục, lập tức khom lưng về phía Cơ Soái.
Lục Nguyên Hạo hít sâu một hơi, nhìn về phía Tứ hoàng tử.
"Điện hạ, thời điểm ngươi rời khỏi, Bát tỷ của ta đã chết chưa?"
"Còn chưa chết."
"Hải Hậu thì sao?"
"Cũng chưa, nhưng bản thân đã bị trọng thương."
"Vậy còn có thể cứu. Cơ Soái, ngưng chiến đi, dùng mạng của Hải Hậu để đổi lấy mạng của Bát tỷ ta."
Lục Nguyên Hạo không phải đang thương lượng, mà hắn là đang thông báo cho Cơ Soái.
"Ta đảm bảo, chỉ cần Bát tỷ của ta còn sống, ta sẽ mang mạng của Hải Hậu tới cho ngươi."
Trên thế giới này, người có thể khiến cho Lục Nguyên Hạo đi liều mạng không nhiều lắm.
Nhưng Lục Khiêm và tám ca ca tỷ tỷ của hắn đều là người nằm trong số đó.
Đúng lúc này, Cơ Soái giật mình, sau đó hắn lên tiếng, vẻ mặt có chút kỳ lạ: "Hải Hậu cũng tính giống như ngươi."
Lục Nguyên Hạo ngẩn ra.
Cơ Soái giải thích: "Hải Hậu cũng nhận ra Hủ Oánh, cho nên nàng ta dùng mạng của Hủ Oánh để đàm phán với Minh Châu, bảo chúng ta lui binh. Minh Châu không dám làm chủ nên vừa báo tin cho ta. Lão Lục, quyền lựa chọn giao cho ngươi, ta không có ý kiến."
Thời điểm Hải Hậu ngang trời xuất thế đã mang đến cho quân đội Đại Càn áp lực cực điểm.
Nhưng mà trận chiến hôm nay, thần thoại Hải Hậu bất khả chiến bại đã hoàn toàn bị phá vỡ.
Cơ Soái nhận thấy đối với Đại Càn đã không còn bao nhiêu uy hiếp nữa.
Cho nên trong lòng Cơ Soái, nếu có thể dùng một Hải Hậu đã suy bại để đổi công thần chiến đấu xâm nhập trại địch, thì lần giao dịch này có thể làm.
Tuy thân phận của Kỳ Hủ Oánh và Hải Hậu nhìn như không cùng đẳng cấp, nhưng quan trọng không phải là thân phận Kỳ Hủ Oánh, mà là công trạng của Kỳ Hủ Oánh.