Sư phụ lại lần nữa yêu ta (3)
“Bây giờ nhân gian thật nhàm chán, thực lực đến cấp độ của Ma Quân, cơ bản có thể tung hoành vô địch. Với lại gông cùm xiềng xích quá lớn, ngoại trừ kỳ tài ngút trời không ấy sẽ không thể thoát khỏi giới hạn, tài cao còn gắng sức hơn. Dù như vậy, cũng không nhất định tổn thương được sức mạnh của Ma Quân.
“Muốn ra tay với Ma Quân, đầu tiên phải thay đổi tình trạng hiện nay đã.
“May là chuyện này cũng không khó.”
Hư ảnh đưa tay lên.
Ngay sau đó, hư không bị vỡ tan.
Đại Hoàng tử trợn to hai mắt.
Hắn thấy được cảnh tượng nghi ngờ cuộc đời, làm hắn nghi ngờ không biết có phải mình đã xuất hiện ảo giác hay không.
Bởi vì hắn thấy được tay của hư ảnh này thế nhưng lại bóp nát được hư không, trực tiếp lộ ra thế giới bên ngoài, sau đó cầm lấy một viên địa cầu hình tròn.
Đó là hành tinh?
Trong lòng Đại Hoàng tử vừa nảy ra suy nghĩ này.
Khoa học kỹ thuật phương tây đã tiến hành cách mạng kỹ thuật lần hai, đối với nghiên cứu thế giới của mình đã đi dần từng bước. Tuy Đại Hoàng tử không chạy theo khoa học kỹ thuật, nhưng ít nhiều gì cũng biết chút đỉnh.
Có điều thật sự có cao thủ mạnh đến mức có thể một tay cầm hành tinh sao?
Trong khi Đại Hoàng tử nghi ngờ cuộc đời, hắn lại nghe thấy hư ảnh nói:
“Nuốt!”
“Hợp!”
“Tăng!”
Đại Hoàng tử không hiểu giật mình một cái.
Hắn cảm nhận được thực lực của mình đang cải thiện nhanh chóng.
Nhưng đây không phải thứ quan trọng nhất.
Quan trọng nhất là hắn cảm nhận được một ít gông xiềng hiện tại đang giam cầm hắn đã không còn tăm tích.
Thậm chí hắn còn thấy rõ ràng con đường phía trước.
Loại cảm giác này giống như là…
Đại Hoàng tử suy nghĩ một chút, giống như là lúc trước bọn họ tu hành vẫn luôn tiến hành thi chạy trăm mét, nhưng hiện tại, trăm mét đã không còn là vạch đích nữa, vạch đích đã thành hai trăm mét.
Vì vậy, ngưỡng cửa ngăn cản hắn ở một trăm mét cũng đã biến mất không dấu vết.
Đại Hoàng tử trợn to hai mắt nhìn.
“Đây là…”
Lúc này, không chỉ có Đại Hoàng tử.
Rất nhiều người có thực lực mạnh ở cấp độ nhất định bao gồm yêu, đều ngẩng đầu nhìn về phía không trung, vẻ mặt cực kỳ không thể tin được.
Trên biển.
Yêu Hoàng vốn dĩ đã ra biển, hơn nữa còn đi được nửa đường.
Nhưng vào lúc này, hắn trực tiếp kêu hạm đội dừng lại.
“Tạm dừng đi, bổn hoàng muốn bế quan.”
Đầu thuyền.
Cơ soái ngẩng đầu lên nhìn thời, vẻ mặt âm tình bất định.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy Cơ soái?”
Thực lực của Hồ Vương không phải đứng đầu, cho nên cảm nhận trời đất biến hóa của nàng không quá mãnh liệt.
Cơ soái lắc đầu nói: “Bổn soái cũng không thể nói rõ, nhưng nói chung là cảm thấy hoàn cảnh trời đất đã khác biệt. Với lại — sắp đến đột phá.”
“Sắp đến đột phá?”
Hồ Vương lập tức nghĩ đến Yêu Hoàng.
Yêu Hoàng cũng sắp đến đột phá?
Thực lực của bệ hạ thế mà còn có thể đột phá tiếp?
…
Bên ngoài bầu trời.
Kẻ trộm lửa Tội Ngạo đang chơi cờ bỗng đứng phắt dậy, ngạc nhiên nghi ngờ hỏi: “Là ta cảm giác sai rồi sao? Đạo hữu, ngươi mau quan sát một chút.”
Người quan sát Lam Tình mắt điếc tai ngờ.
Nhưng cái trán lại xuất hiện mồ hôi lạnh.
Quan sát?
Quan sát cái bìu.
Bà mày đã sớm nhìn ra cái gì phát sinh rồi.
Đây có thể quan sát sao?
Ngươi muốn chết cũng đừng kéo theo ta.
“Đạo hữu, đây không có sự thật đúng không? Là ai? Từ xưa đến nay, chỉ có người đứng đầu kỳ tài ngút trời mới có thể lấy lực tự thân đột phá giới hạn cao nhất, nhờ đó kéo toàn bộ thế giới thăng duy, đưa thế giới này lên một cấp bậc cao hơn. Thế giới này thế mà có loại kỳ tài ngút trời vậy à?”
Tội Ngạo tự lẩm bẩm một mình, rất nhanh đã xác định được mục tiêu: “Càn Đế, nhất định là Càn Đế. Thảo nào hắn vẫn luôn ẩn thân sau màn, thì ra hắn đang làm một việc lớn như vậy. Lợi hại, quá lợi hại.”
Mồ hôi trên đầu Lam Tình cũng càng ngày càng nhiều.
“Đạo hữu, ngươi cũng thật sự lợi hại.” Lam Tình hoàn toàn bái phục.
Nhầm Đạo Tổ thành Càn Đế!
Đây là lần bị vu oan thảm nhất của Đạo Tổ.
Nàng phục.
Đợt này Lam Tình cảm thấy ngay cả Thiên Đế cũng không cứu nổi Tội Ngạo nữa.
Trong khi Lam Tình đang khiếp sợ với Tội Ngạo tìm mọi cách để chết, thì Ma Quân trong lòng ngực Ngụy Quân cũng thốt lên kinh hãi.
“Thật kỳ lạ.”
“Làm sao vâỵ?”
“Phía trước…lại có đường.”
Ma Quân gãi gãi đầu.
“Hình như ta có thể phát triển.”
Từ lâu nàng đã cảm giác được mình bước vào bình cảnh.
Nhưng hiện tại, nàng lại cảm giác được hướng phát triển.”
Hơn nữa, còn không có nhiều rào cản.
Ngụy Quân híp mắt.
“Xem ra không phải ảo giác.”
Lúc này Bạch Khuynh Tâm cũng dịch chuyển đến trước mặt Ngụy Quân.
“Ngụy Quân, xảy ra chuyện rồi, hình như thế giới này đang thăng duy.”
Ngụy Quân gật gật đầu, nói: “Có thể xóa hết toàn bộ, đúng thật là thăng duy rồi.”
“Ta nhớ rõ loại hình huống này xuất hiện, thường tượng trưng cho một thế giới xuất hiện thiên tài cấp quái vật, dùng lực tự thân đột phá toàn bộ gông cùm xiềng xích trên thế giới này, dẫn dắt toàn bộ thế giới tiến bộ vượt bậc. Có lẽ thế giới này có kiểu thiên tài như vậy, nhưng không mạnh đến mức độ này. Cho nên, là sư phụ?”
“Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì chắc là ông ta.”
“Ông ta làm cho thế giới này thăng duy, vậy có nghĩa là…”
Bạch Khuynh Tâm nhìn về phía Ngụy Quân.
Ngụy Quân gật gật đầu, nhìn về phía bầu trời.
“Lần nãy sư phụ bất ngờ giận to, sau này có thể Thiên Đạo sẽ không đứng về phía chúng ta nữa, vận may của ta cũng đã hết.”