Thiên Đế Đạo Tổ song song lật xe (3)
"Nhưng đệ nhất chính là đệ nhất." Giọng điệu của Ngụy Quân rất bình thản, lại tự nhiên mà toát ra sự bá đạo và tự tin cực độ: "Ta đứng trên đỉnh phong, chờ những kẻ khác đến khiêu chiến. Nhớ kỹ, là bọn hắn đến khiêu chiến ta. Khuynh Tâm, đừng quên, chỉ có kẻ yếu e ngại cường giả. Có bao giờ thiên hạ đệ nhất sợ thiên hạ đệ nhị chưa? Trước nay chưa từng có đạo lý như vậy. Giữ thiên hạ?"
Ngụy Quân khóe miệng nhếch lên, tự nhiên mà toát ra vài phần trào phúng: "Ta một ngày không chết, bọn họ vẫn đều là Thái tử. Chờ ta chết rồi. . ."
Vậy bọn họ càng đen đủi.
Ngụy Quân nghĩ, phen này bản thân hoàn toàn không cần phải sợ..
Hỏa lực của kẻ địch càng hung mãnh càng tốt.
Tuyệt đối đừng khách khí.
Hắn đã có chút không thể chờ đợi được nữa rồi.
Đối với khí phách của Ngụy Quân, Bạch Khuynh Tâm có chút say mê.
Chân có chút mềm nhũn.
Nhưng mà thân thể của nàng cũng mềm nhũn rồi.
Gục ngã không phải vì ý loạn tình mê, mà là thật sự do trạng thái không được tốt.
Ngụy Quân cũng cảm nhận được trạng thái cơ thể của Bạch Khuynh Tâm, lập tức nói: "Khuynh Tâm, ngươi nhanh đi bế quan, Lục Phiến môn bên kia ta sẽ xin phép giúp ngươi. Từ từ tiêu hóa, sư phụ hờ của chúng ta trước nay luôn ra tay phóng khoáng, không nên bỏ lỡ cơ hội lần này."
Bình thường mà nói, Bạch Khuynh Tâm phụ trách Lục Phiến môn, cho nên mặc dù cần nâng cao thực lực cũng phải xin phép trước để sắp xếp mới được.
Nhưng chuyện xảy ra đột ngột, chuyện này quả thật không kịp.
Với trạng thái của Bạch Khuynh Tâm, nếu không phải vì nhắc nhở Ngụy Quân một tiếng, nàng đã sớm đi bế quan.
Bạch Khuynh Tâm cũng không dám chậm trễ, vội vàng bước vào trạng thái bế quan.
Ngụy Quân kịp thời báo cho Thượng Quan Thừa tướng một tiếng.
Cũng may trong số trọng thần của Đại Càn cũng không thiếu cường giả, toàn bộ triều đình Đại Càn là một hệ thống hoạt động trơn tru, sẽ không xuất hiện tình huống ngưng hoạt động vì thiếu mất ai đó.
Chuyện nhằm vào quan viên cần bế quan nâng cao thực lực, thật ra các bộ phận đều có phương án dự phòng, dù sao chuyện này cũng không phải lần một lần hai nữa.
Lục Phiến môn không loạn được.
Sắp xếp tốt công việc của Lục Phiến môn, Ngụy Quân mới có thời gian suy ngẫm một loạt hành động của sư phụ hờ.
Để tách Bạch Khuynh Tâm từ bên cạnh mình ra, không tiếc bản thân thay Bạch Khuynh Tâm đánh thức hai nhân cách.
Với thực lực của Bạch Khuynh Tâm, mỗi nhân cách được đánh thức, thực lực sẽ được nhanh chóng tăng lên một bậc lớn.
Sau khi đánh thức hai nhân cách, cho dù thế giớ này đã thăng duy trước đó, thực lực của cường giả đều sẽ nhanh chóng tăng lên, nhưng xác suất lớn là Bạch Khuynh Tâm sẽ mạnh hơn so với bọn hắn.
Không cần lo lắng về vấn đề an toàn.
Cần phải lo lắng là những người khác.
Giống như những gì Ngụy Quân nói, cho dù sư phụ hờ trước nay luôn ra tay phóng khoáng, không khác biệt với trước đây.
Đương nhiên, Ngụy Quân cũng sẽ không cho rằng sư phụ hờ là đang muốn tốt cho Bạch Khuynh Tâm.
Hắn có thể sẽ không bị vấp ngã hai lần bởi cùng một cục đá, nhưng nếu như một món ăn đủ mỹ vị, ăn hai lần là chuyện rất đương nhiên.
Thiên phú của Ẩn Bí Chi Chủ, đối với Đạo Tổ mà nói đương nhiên là bữa yến tiệc thịnh soạn.
Có ăn lại một trăm lần, Đạo Tổ cũng sẽ không ngán.
Chỉ là không bồi dưỡng Ẩn Bí Chi Chủ trước, ăn luôn bây giờ, thì có chút lãng phí thực phẩm.
Thiên Đế hiểu rõ Đạo Tổ.
Cho nên Ngụy Quân biết, ở trong mắt Đạo Tổ, Ẩn Bí Chi Chủ thật ra chính là một món ăn.
Nhiều nhất được tính là một bữa đại tiệc.
Trước kia Thiên Đế trong mắt Đạo Tổ cũng là một món ăn.
Có điều Thiên Đế được xem như một bữa tiệc thịnh soạn, cần trải qua nấu nướng công phu, sau đó tắm rửa thay đồ, thành kính dâng hương, cuối cùng mới có thể hưởng dụng.
Còn bây giờ, Đạo Tổ chỉ sợ không dám xem Thiên Đế là một món ăn nữa.
Mà là người cần phải kính nể.
Theo cách nói của Bạch Khuynh Tâm, hiện tại Đạo Tổ tiến bộ rồi.
Hạ thấp tư thái, học được kiên nhẫn, lấy hai trăm phần trăm sự cẩn thận để từ từ sắp đặt bố cục, vây bắt mình.
Trước kia Thiên Đế với Đạo Tổ khai chiến, chính là một đường bại trận.
Hiện tại Đạo Tổ trải nghiệm qua thất bại rồi, lại vực dậy một lần nữa, tâm tính càng tiến một bước, sẽ càng thêm khó đối phó.
Nói về sắp đặt bố cục, trước nay Thiên Đế đều không bằng Đạo Tổ.
Thêm vào đó, sau lưng Đạo Tổ rất có khả năng có sự đỡ của phản đồ của Thiên đình, càng là hổ mọc thêm cánh.
Thực lực của bản thân mặc dù cũng có chút nâng cao, nhưng sự áp chế hết mức của bản thân, khẳng định sẽ không đột phá nhanh đến giai đoạn thiên hạ vô địch.
Tổng hợp đủ loại tình huống trên, Ngụy đạo đưa ra được một kết luận đáng mừng:
Lần này mình chết chắc rồi!
Tin tức tốt quá trời.
Đáng để mở sâm panh chúc mừng.
Nhưng Ngụy Quân đã nhịn được.
Đợi thành công rồi hẵng mở sâm panh.
Còn bây giờ. . .
Trước tiên chúc phúc Đạo Tổ một chút.
“Hy vọng lần này lão sư có thể cầu được ước thấy, vạn sự như ý, thắng từ trận đầu!”
Ngụy Quân cầu nguyện rất chân thành.
Thậm chí còn chân thành hơn so với lúc hắn vừa đối diện với Bạch Khuynh Tâm.
Tra nam, Ngụy Quân tự mắng mình trước .
Hắn hy vọng trời xanh có thể cảm nhận được thành ý của mình.
Trên thực tế, trời xanh đã cảm nhận được.
Lúc này, Ngụy Quân đã quên mất một chuyện:
Thiên đạo đã không còn là Thiên đạo trước kia nữa.