Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1448 - Chương 1448. Thiên Đế Đạo Tổ Song Song Lật Xe (2)

Chương 1448. Thiên Đế Đạo Tổ song song lật xe (2) Chương 1448. Thiên Đế Đạo Tổ song song lật xe (2)

Thiên Đế Đạo Tổ song song lật xe (2)

Bạch Khuynh Tâm có thể cảm nhận được thực lực trong cơ thể của mình đang tăng lên, đang bùng nổ, đang ở bờ vực mất kiểm soát bất cứ lúc nào.

Nhưng tình huống của học bá và học dốt không giống nhau.

Học dốt nói không được, là thật sự không được.

Học bá nói không được, nói không chừng có thể thi được 99 điểm cho ngươi xem.

Không cần nghi ngờ, Bạch Khuynh Tâm là học bá.

Nàng cảm thấy mình sắp mất kiểm soát.

Nhưng mà nếu nàng bất chấp thì vẫn có thể giúp được Ngụy Quân dọn sạch một số chướng ngại nguy hiểm.

Có điều trầm ngâm một lát, Bạch Khuynh Tâm cuối cùng cũng từ bỏ ý nghĩ này.

"Mặc dù không thể xác định ý nghĩ muốn tìm cái chết của Ngụy Quân là đúng hay sai, nhưng nếu như đã là ý nghĩ của huynh ấy, ta cần giữ sự tôn trọng, không vượt qua chức phận thay huynh ấy ra quyết định. Cả cuộc đời của huynh ấy thành công hơn ta, ta không thể dùng ý nghĩ chủ quan “Vì tốt cho huynh ấy” mà can thiệp vào vận mệnh của huynh ấy."

Bạch Khuynh Tâm thật ra rất lo lắng.

Nhưng sau cùng nàng vẫn lựa chọn không thay Ngụy Quân ra quyết định.

Nàng chỉ là trước khi bế quan, đem chuyện nàng và Đạo Tổ vừa mới gặp mặt nói cho Ngụy Quân, tất cả để tự bản thân Ngụy Quân phán đoán.

Ngụy Quân có chút kinh ngạc rằng sư phụ hờ sẽ chủ động đi nói chuyện với Bạch Khuynh Tâm.

Đối với việc có cường giả đang âm thầm giúp Đạo Tổ, Ngụy Quân cũng không biết chuyện, tràn đầy nghi vấn đối với chuyện này.

Nhưng câu nói đầu tiên của Ngụy Quân, không liên quan đến những cái này.

Câu nói đầu tiên của hắn là: "Khuynh Tâm, ta rất cảm động, ngươi không thay ta ra quyết định."

Bạch Khuynh Tâm cười, nụ cười vô cùng hạnh phúc.

Ngụy Quân không làm cho nàng thất vọng.

Nói về tra nam. . . gạch bỏ, nói về thể hiện EQ cao.

Ngươi hẳn là biết đối phương muốn nghe điều gì.

Nếu đối phương làm việc tốt đối với ngươi, cũng là đang giúp ngươi, vậy ngươi cũng nên báo đáp lại tương ứng.

Chứ không phải trực tiếp lơ đi, chỉ hỏi vấn đề mà mình quan tâm.

Kiếp trước Ngụy Quân đắm mình trong hoa, nên ở phương diện này nắm bắt rất đúng chỗ.

Sự thật chứng minh, phản ứng của Bạch Khuynh Tâm không ngoài dự đoán của hắn.

"Mặc dù ta rất lo lắng cho huynh, nhưng ta tôn trọng quyết định của huynh, ta không thể cho rằng vì tốt cho huynh để thay huynh quyết định. Hơn nữa nói thật thì huynh và lão sư đều mạnh hơn ta, ta không thể cho rằng phán đoán của ta chính xác hơn của các ngươi." Bạch Khuynh Tâm giải thích nói.

Ngụy Quân cảm động ôm Bạch Khuynh Tâm một cái.

"Đáng tiếc, thế giới này quá ít người vừa hiểu tâm lý vừa thông minh tinh tế giống Khuynh Tâm ngươi."

Nếu tất cả đều giống như Bạch Khuynh Tâm, thì đại nghiệp đi tìm cái chết của Thiên Đế còn sợ không thành?

Ngụy Quân cực kỳ ngán ngẩm.

Không phải bổn Thiên Đế không cố gắng.

Mà là do những đồng đội của bổn Thiên Đế thật sự quá cố gắng rồi.

Bạch Khuynh Tâm khẽ cười nói: "Bọn họ cũng đều là vì bảo vệ an toàn cho huynh, hơn nữa bọn họ không phải là không biết ý nghĩ thật sự của huynh sao?”

"Ta không thể giải thích rõ ràng cho bọn họ."

Ngụy đạo ngửa mặt lên trời thở dài.

Hễ mà giải thích rõ ràng, cho dù là hắn cố ý muốn chết.

Chí Thành Chi Đạo sẽ không cho phép.

Cho nên, chỉ có thể tiếp tục hiểu lầm như vậy mà thôi.

"Nói gì thì nói, ta cũng không giải thích cho ngươi, là chính ngươi tự đoán được. Khuynh Tâm, ngươi nói nếu như bọn họ đều thông minh giống như người thì tốt biết bao nhiêu."

Bình thường thấy bọn họ IQ của ai cũng cao lắm mà.

Ở phương diện bảo vệ an toàn của mình, càng là trăm kế khôn ngoan.

Tại sao lại không nhìn thấu ý nghĩ thật sự của hắn chứ?

Ngụy Quân rất thất vọng về bọn họ .

Mọi người đều là người, nhìn Bạch Khuynh Tâm người ta xem, đây mới gọi là thông minh thật sự.

Bạch Khuynh Tâm hiện tại chỉ có một cảm giác —— hạnh phúc như một đóa hoa.

Cược thắng rồi.

“Ngụy lang, huynh lấy bọn họ so sánh với ta sao?” Bạch Khuynh Tâm kiêu ngạo nói.

Ngụy Quân lập tức nói: "Lỗi của ta, bọn họ so sánh với ngươi, vậy là ánh sáng đom đóm tranh sắc với nhật nguyệt, chênh lệch quá lớn rồi, căn bản không có khả năng so sánh. Thiên hạ tuy lớn, cũng chỉ có Khuynh Tâm ngươi có thể thật sự hiểu được ta.”

“Huynh hiểu được là tốt.”

Bạch Khuynh Tâm hài lòng gật đầu, sau đó lại dùng sức ôm Ngụy Quân một cái.

"Ngụy lang, ta có lòng tin đối với huynh, nhưng mà lần này dù sao cũng là lão sư tự mình ra tay, hơn nữa. . . Thiên đình rất có khả năng có phản đồ. Bất luận thế nào, huynh đều phải cẩn thận một chút. Nhất định đừng để ta chưa xuất quan, ngươi đã xảy ra chuyện rồi."

"Yên tâm."

Ngụy Quân thầm nghĩ ta đang chờ xảy ra chuyện đây.

Bạch Khuynh Tâm đoán được ý nghĩ của Ngụy Quân, nhắc nhở nói: "Lão sư đã đoán được huynh đã đào một cái bẫy chờ hắn nhảy vào, hắn vẫn hiểu rất rõ huynh, huynh tuyệt đối không được khinh suất. Hơn nữa, ta luôn cảm thấy lão sư hắn dường như đã nhìn thấu tất cả, lời nói cũng rất có đạo lý. Huynh đương nhiên rất mạnh, nhưng mà bây giờ huynh đang giữ giang sơn. Giành giang sơn thì dễ, giữ giang sơn lại rất khó."

Ngụy Quân vô cùng trấn tĩnh.

Ở phương diện tâm tính cường giả, Bạch Khuynh Tâm quả thật còn kém xa Đạo Tổ và hắn.

“Khuynh Tâm, tâm của ngươi loạn rồi.”

"Ta biết, ta chỉ là thấy rằng lời lão sư nói quả thật rất có đạo lý, vương quyền không có vĩnh hằng."

Bình Luận (0)
Comment