Phương Thiên Họa Kích mà Đạo Tổ tặng (1)
Đối với đệ tử Nho gia mà nói, chỉ cần ngươi cho ta lợi ích, gắng chịu nhục cũng không có vấn đề gì.
Có thể làm được đại nho thì không có hủ nho.
Những người để ý đến mặt mũi đều là những kẻ không nhập môn.
Vương Thượng thư dẫn Sa Vị đi gặp Vương Hải.
Sau khi nhìn thấy Học Hải, Sa Vị chậm rãi gật đầu: "Có chút thú vị, thánh nhân Nho gia của thế giới này cũng thật đáng tiếc, ông ta vốn có cơ hội đi ra ngoài.”
Sau khi Sa Vị nhìn thấy Vương Hải đi ra từ trong Học Hải, lại khẽ nhíu mày.
"Ngươi thì không thú vị cho lắm, mặc dù là sư đồ nhưng ngươi còn kém xa thánh nhân Nho gia.” Sa Vị bình luận.
Trước đó, Vương Thượng thư đã nói trước cho Vương Hải biết về chuyện mà mình biết, vì vậy Vương Hải cũng không bất ngờ gì lắm với lời bình của Sa Vị, chỉ mỉm cười nói: “Đệ tử không bằng sư phụ, đây không phải rất bình thường sao?”
"Tầm nhìn của ngươi có lẽ cũng chỉ như vậy, đệ tử không nhất định phải kém sư phụ, sư phụ cũng không nhất thiết là có tư chất hơn đệ tử. Hiểu đạo lý có trước có sau, kỹ năng học thuật đều có hướng nghiên cứu riêng, như vậy mà thôi.” Sa Vị lắc đầu nói: “Ta đã từng có một đệ tử, ngay từ đầu hắn đã muốn khi sư diệt tổ, đó mới gọi là tài hoa kinh người, kém quá xa rồi.”
Sa Vị có chút rầu rĩ.
Thực sự không thể tìm thấy một đệ tử thứ hai hợp ý ông ta như vậy nữa.
Vương Hải và Vương Thượng thư nhìn nhau một cái, ý tứ trong ánh mắt lộ ra rất rõ ràng.
Đây không phải là một tên ngốc chứ?
Muốn khi sư diệt tổ mà gọi là tài hoa kinh người...
Vương Hải thực sự không biết logic này làm sao suy ra được.
Quá thần kỳ rồi.
Ông ta chỉ có thể cưỡng ép cắt ngang chủ đề này, nói: “Các hạ muốn giúp Nho gia bọn ta?”
Sa Vị có chút cụt hứng, mở miệng nói: “Mặc dù tư chất của ngươi không bằng thánh nhân Nho gia, nhưng cũng may vận khí của ngươi tốt nên gặp được ta. Nếu đã vậy, ta cũng sẽ giúp ngươi một phen.”
Không nhìn thấy Sa Vị có động tác như thế nào, nhưng ngay sau đó, Vương Hải cảm thấy mối liên kết giữa mình và Học Hải bị đứt ra một cách vô căn cứ.
Ông ta vẫn có thể sử dụng sức mạnh của Học Hải.
Nhưng ông ta sẽ không bị mắc kẹt mãi trong Học Hải.
Từ nay về sau, ông ta có thể muốn rời khỏi Học Hải bao lâu cũng được.
Nói rõ hơn, ông ta căn bản đã từ khí linh của Học Hải, biến thành chủ nhân của Học Hải.
Một bước nhảy vọt lên trời.
Hơn nữa, ông ta đã nhìn thấy rõ con đường phía trước của thánh nhân.
Cảnh giới của ông ta lại có hy vọng đột phá.
"Các hạ, ngài... có sức mạnh to lớn như vậy sao?”
Giọng nói của Vương Hải có chút run.
Sa Vị khua khua tay, nói: “Chuyên tâm tiêu hóa sức mạnh và thích ứng với thế giới hiện tại đi, có lẽ rất nhanh ta sẽ cần ngươi ra tay đấy.”
"Các hạ không sợ ta từ chối sao?”
Sa Vị nhìn Vương Hải một cái, nói châm biếm: “Nho gia vốn là kẻ địch của Ngụy Quân, các ngươi không giết chết hắn thì tương lai hắn sẽ giết chết các ngươi. Việc giết Ngụy Quân này, các ngươi không phải là đang giúp ta mà là đang giúp chính mình, ta có gì phải lo chứ?”
Sa Vị đi rồi.
Rời khỏi một cách vô cùng thoải mái.
Theo ông ta thấy, hậu phương lớn của Nho gia đã ổn định đến mức không thể ổn định hơn được nữa.
Sau khi Sa Vị rời đi, Vương Thượng thư nhỏ giọng nói: “Ông nội, có phải chúng ta đã giả vờ quá giống rồi không? Tất cả mọi người đều xem chúng ta là kẻ địch của Ngụy Quân.”
Vương Hải cũng có chút run rẩy.
Sức mạnh của Sa Vị có chút vượt quá tưởng tượng của ông ta.
Nhưng ông ta ép mình khống chế bản thân, trầm giọng nói: “Đây không phải là kết quả mà chúng ta muốn sao?”
Vương Thượng thư: “Ông nội, là kỹ năng diễn xuất của chúng ta quá tốt hay là bọn họ đều quá ngu ngốc? Con cảm thấy Ngụy Quân cũng bị chúng ta lừa rồi, vị cường giả thần bí này cũng vậy.”
Vương Hải: "Đương nhiên là bởi vì kỹ năng diễn xuất của chúng ta quá tốt rồi."
Vương Thượng thư: “Vậy đợi đến khi vị cường giả thần bí này thực sự yêu cầu chúng ta ra tay với Ngụy Quân thì người làm thế nào, ông nội?”
Vương Hải nghiến răng nói: "Xem tình hình đã, nếu ta ra tay mà không có uy hiếp gì với Ngụy Quân thì ta sẽ ra tay cùng. Nếu lúc đó Ngụy Quân đã nguy cơ một sớm một chiều thì ta sẽ giúp Ngụy Quân. Dù thế nào đi nữa, không thể để Ngụy Quân có chuyện được.”
Vương Thượng thư giơ ngón tay cái lên: "Ông nội cao thượng.”
Vương Hải: "Bớt nịnh bợ lại, đi điều tra tên thần bí này, còn có phía bên Hoàng thất. Nếu tên cường giả thần bí này nói không sai thì Hoàng thất cũng có được quà tặng của ông ta, chúng ta phải nghĩ cách nghe ngóng rõ nội tình của Hoàng thất để giúp Ngụy Quân lập phương án đón địch trước.”
Kế hoạch Nho gia cứu đại binh Ngụy Quân 2.0, lại lần nữa được kéo màn.
Mà Sa Vị vẫn không dừng bước chân của mình.
Cả triều đều là Ngụy đảng, chuyện này quả thực khiến ông ta có chút đau đầu.
Bởi vì trong kế hoạch của ông ta vẫn chưa đến thời khắc đích thân ông ta quyết đấu với Ngụy Quân.
Vì vậy, ông ta muốn Sa Vị đảng phải vượt qua thực lực của Ngụy đảng.
Nhưng muốn thực hiện điều này ở trong nội bộ Đại Càn, tính khả thi là rất nhỏ.
Đặt cược cho cả hai phía Hoàng thất và Nho gia, chính là có thể tăng tính khả thi lên cao nhất.