Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1458 - Chương 1458. Kế Hoạch Cứu Đại Binh Ngụy Quân 2.0 (2)

Chương 1458. Kế hoạch cứu đại binh Ngụy Quân 2.0 (2) Chương 1458. Kế hoạch cứu đại binh Ngụy Quân 2.0 (2)

Kế hoạch cứu đại binh Ngụy Quân 2.0 (2)

Đến để bênh vực cho Ngụy Quân?

Nghĩ đến đây, Vương Thượng thư đắn đo, nói ra một sự thật lớn: “Các hạ, thực ra bọn ta và Ngụy Quân Ngụy đại nhân... cũng không hẳn là kẻ thù của nhau.”

Đây hoàn toàn là một sự thật xuất phát từ tận đáy lòng.

Nhưng sau khi Sa Vị nghe thấy lại cười.

"Lời ngon tiếng ngọt, hai mặt hai lòng, đối mặt với cường quyền liền thay đổi lập trường. Ta biết vì sao các ngươi lại đối địch với Ngụy Quân rồi, hắn quả thực rất không vừa mắt loại người như các ngươi.” Sa Vị gật đầu, nói.

Yên tâm rồi.

Hoàn toàn yên tâm rồi.

Trình độ thấp của Nho gia khiến ông ta tin rằng việc Nho gia và Ngụy Quân đối địch nhau là một chuyện rất bình thường.

Mặc dù ông ta vốn không có chút nghi ngờ.

Dù sao những thông tin mà thuộc hạ cung cấp cho ông ta đã cho thấy cụ thể rằng Nho gia đang có những hành động thực tế nhắm vào Ngụy Quân.

Khẩu hiệu có thể lừa người, nhưng hành động thì không.

Thấy Vương Thượng thư còn muốn mở miệng giải thích, Sa Vị giơ tay lên, nói: “Được rồi, không cần giải thích nữa. Đối địch với Ngụy Quân cũng không phải là chuyện gì to tát, nói ra cũng là các ngươi có vận khí tốt, ta sẽ hỗ trợ các ngươi.”

Vương Thượng thư nuốt lại toàn bộ những lời mình chuẩn bị nói ra.

Tình huống gì vậy?

Hỗ trợ bọn ta?

Tại sao lại hỗ trợ bọn ta?

Ngươi muốn hãm hại Ngụy Quân?

Vương Thượng thư lập tức trở nên cảnh giác.

Vậy mà tên cường đạo này lại muốn hại Trung Hưng Chi Tử của Nho gia bọn ta, quả thực là đáng chết.

Có điều, mặc dù lão già này có ý đồ nham hiểm, nhưng thực lực cao thâm khó lường, ta chưa chắc đã là đối thủ.

Vương Thượng thư quyết định lấy tĩnh chế động, lấy bất biến ứng vạn biến.

"Các hạ và Ngụy Quân là kẻ thù?”

"Không thể tính là như vậy, nếu mối quan hệ giữa bọn ta chỉ dùng từ kẻ thù để định nghĩa, quả thực là quá hạn hẹp. Hắn sẽ không cho là như vậy, ta cũng thế.”

Sa Vị suy nghĩ một lúc, sau đó nói với vẻ nghiêm túc: “Bọn ta nên được tính là đạo hữu - chí hướng không giống đạo không hợp, mặc dù đạo không giống nhau nhưng lại tôn trọng lẫn nhau, học tập lẫn nhau, đề cao lẫn nhau. Loại cảnh giới này, những người phàm tục như các ngươi khả năng cao sẽ không hiểu được đâu."

Vương Thượng thư quả thực không hiểu.

Ông ta chỉ nghe ra sự vướng víu giữa yêu và hận.

Nhưng mà không quan trọng.

Quan trọng là hình như tên này thật sự rất lợi hại.

Nhưng Ngụy Quân không lợi hại lắm mà.

"Thực lực của Ngụy Quân có lẽ không bằng các hạ, đúng không?”

"Xem qua thì quả thực là như vậy.”

"Vậy các hạ muốn giết Ngụy Quân, tại sao không sử dụng cách trực tiếp đơn giản nhất?"

"Bởi vì ta nghi ngờ Ngụy Quân đang ngầm hãm hại ta, ta hoài nghi hắn đang ngụy tạo thực lực, đợi ta ra tay, hắn sẽ chờ thời cơ giết ngược lại. Vì vậy ta cần phải cho người đi thăm dò nội tình của hắn trước, tốt nhất có thể hoàn toàn ép hắn đến đường cùng, ép hắn xuất ra át chủ bài, như thế là tốt nhất. Cũng vì vậy, Hoàng thất và Nho gia các ngươi mới có cơ may trổ hết tài năng. Dù sao, Đại Càn rộng lớn như vậy, người thực sự đối địch với Ngụy Quân cũng không có mấy người.”

Nói tới đây, Sa Vị có chút thổn thức.

"Hoàng tộc Đại Càn các ngươi cũng thật là phế vật, đặc biệt là hai vị Hoàng đế. Một quốc gia đế chế phong kiến mà khắp triều đều là Ngụy đảng, bách tính thiên hạ chỉ biết Ngụy Quân chứ không biết Hoàng thất. Cứ mãi như vậy, giang sơn sẽ mất. Một đám phế vật, khiến ta không tìm thấy được sự lựa chọn để nâng đỡ nào tốt hơn.”

Thực ra Sa Vị rất bất mãn với Hoàng thất, quá vô dụng.

Ông ta cũng rất bất mãn với Nho gia, theo như ông ta thấy, Vương Thượng thư còn thua xa Lục Khiêm bọn họ.

Đáng tiếc, không có lực chọn nào khác.

Trong triều đình Đại Càn có quá nhiều Ngụy đảng rồi.

Ngụy Quân gần như đã khiến cho Đại Càn trở thành địa bàn của mình.

Nếu ông ta muốn dựa vào tiểu đệ để đẩy Ngụy Quân đến đường cùng, ở trong lãnh tổ Đại Càn chỉ có thể lựa chọn Hoàng thất và Nho gia.

Vương Thượng thư không hiểu Sa Vị cho lắm.

Bởi vì hắn ta không cảm nhận được sự mạnh mẽ trên phương diện thực lực của Ngụy Quân.

Trong suy nghĩ của Vương Thượng thư, sự mạnh mẽ của Ngụy Quân nằm ở tương lai chứ không phải là hiện tại.

Nhưng ở trong mắt cường giả thần bí này, dường như Ngụy Quân hiện tại đã rất mạnh rồi?

Vương Thượng thư không biết tại sao vị cường giả thần bí này lại nghĩ như vậy nhưng hắn ta nghe hiểu được một thông tin mà cường giả thần bí này tiết lộ ra.

Ông ta muốn giúp Hoàng thất và Nho gia trở nên mạnh hơn.

Giúp Hoàng thất mạnh hơn, đây không phải là tin tức tốt gì.

Nhưng giúp Nho gia mạnh lên, điều này thực sự là quá tốt rồi.

“Các hạ, không, tiền bối, nếu tiền bối thực sự có thực lực đó, Nho gia bọn ta nguyện làm thân trâu ngựa cho các hạ.” Giọng điệu của Vương Thượng thư vô cùng nghiêm túc.

Sa Vị chậc chậc nói: “Trước ngạo mạn, sau cung kính, không hổ là người đọc sách. Nếu xương cốt ngươi có thể cứng hơn một chút, có lẽ có thể đạt được thành tựu lớn hơn trên con đường nho đạo. Mà thôi, tư chất của ngươi quá kém, Nho gia còn có cường giả nào mạnh hơn không?”

“Có, ông nội ta là bán thánh giỏi nhất hiện tại trong Nho gia.” Vương Thượng thư vội vàng nói.

Hắn ta không để tâm đến đánh giá của Sa Vị về bản thân mình.

Bị ghét bỏ thì bị ghét bỏ thôi.

Chả có gì to tát.

Bình Luận (0)
Comment