Đôi mắt nhỏ, nghi hoặc lớn (3)
"Thời Gian Bí Cảnh? Yêu tộc?”
Trần Già sửng sốt.
"Tiền bối, làm sao yêu tộc có thể mở ra Thời Gian Bí Cảnh cho ta được?”
"Đương nhiên không phải cho ngươi, nhưng có ta thì lại khác. Bổn tọa dẫn các ngươi vào cửa, về phần các ngươi có thể tu hành thành thế nào thì phải xem cá nhân từng người, hy vọng đừng làm ta thất vọng.”
Sa Vị không phải chạy đến giúp một mình Trần Già.
Ông ta dự định ném hết Trần Già, Thượng Quan Uyển Nhi, bao gồm cả đám người Vương Hải vào Thời Gian Bí Cảnh của yêu tộc để cải thiện thực lực.
Loại cơ hội này, không tận dụng thì phí.
Ngụy đảng đã rất mạnh rồi.
Ông ta phải nhanh chóng tăng cường thực lực của Sa Vị đảng.
Nếu không, rất khó để chống chọi trực diện với Ngụy đảng.
Cơ Giới Giáng Thần* là sự lựa chọn tồi tệ nhất, từ đầu đến cuối trong lòng Sa Vị luôn rất kiêng dè Ngụy Quân, nếu không cần thiết, ông ta không muốn chủ động làm trò Cơ Giới Giáng Thần, tránh cho Ngụy Quân cũng mở rộng ra, ông ta chống đỡ không nổi.
(*) Có nguồn gốc từ các vở kịch Hy Lạp cổ đại. Theo cách hiểu ngày nay, là cách giải quyết các vấn đề nan giải bằng sự can thiệp của một yếu tố bất ngờ từ bên ngoài, có thể là một nhân vật mới, sự kiện đột ngột hoặc một năng lực ngoài mong đợi.
Uy lực còn lại của Thiên Đế, đủ để khiến bọn đạo chích khiếp sợ.
Mà sự vận chuyển của Sa Vị, cũng đủ làm Trần Già khiếp sợ.
Và cả Ưng Vương.
"Ngài nói cái gì? Ngài muốn ta mở ra Thời Gian Bí Cảnh cho nhân tộc?”
Khi Sa Vị tìm đến cửa, Ưng Vương ban đầu sững sờ.
Sau đó là sợ hãi.
Vì Sa Vị đã thể hiện ra khí thế của mình.
Suýt chút nữa khiến Ưng Vương sợ chết khiếp.
Yêu hoàng cũng chưa từng cho hắn ta cảm giác mạnh mẽ như vậy.
Sau đó, Ưng Vương liền cảm thấy Sa Vị điên rồi.
Thời Gian Bí Cảnh là thứ nói mở là có thể mở sao?
"Tiền bối, Thời Gian Bí Cảnh là nội tình của yêu đình bọn ta. Mỗi một lần mở ra, đối với yêu đình bọn ta mà nói đều là gánh nặng cực lớn. Không có sự chấp thuận của Hoàng đế bọn ta, ta không thể mở Thời Gian Bí Cảnh ra cho ngài được.”
Ưng Vương vốn không phải là một người tốt tính.
Nhưng đối mặt với Sa Vị nông sâu khó đoán này, Ưng Vương ép mình kiềm chế cơn giận của bản thân, cố gắng hết sức để bản thân trở nên hòa nhã dễ gần.
Dù sao, đối mặt với một đối thủ mà ngươi cảm thấy vốn không đánh lại được thì nhất định phải hòa nhã dễ gần.
Thực ra Sa Vị căn bản không quan tâm đến thái độ của Ưng Vương.
Ông ta chỉ nói với Ưng Vương với giọng điệu khẳng định: “Ngươi có thể.”
Ưng Vương: “Ta thực sự không thể, nếu ta tự ý mở Thời Gian Bí Cảnh, sau khi Hoàng đế bọn ta trở về nhất định sẽ giết ta mất.”
“Trong thời gian ngắn Yêu hoàng sẽ chưa trở về đâu.” Sa Vị thản nhiên nói.
Trong lòng Ưng Vương khẽ động, nhìn về phía Sa Vị.
Sa Vị giải thích: “Yêu hoàng hiện đang bế quan, sau đó hắn sẽ đi gây phiền phức với đảo Trung Địa, nhưng Tây Đại Lục đã chuẩn bị rồi. Vì vậy, ngươi cứ mạnh dạn yên tâm trộm nhà ở hậu phương. Yêu hoàng có thể từ Tây Đại Lục trở về hay không, vẫn còn chưa chắc.”
"Lời tiền bối nói là thật sao?”
"Bất cứ lúc nào ta cũng có thể giết chết ngươi, có cần thiết phải nói dối ngươi không? Là Hoàng đế nước Càn nói cho ta biết rằng các ngươi có mối giao hảo, nếu không ta căn bản sẽ không phí lời với ngươi.”
Ưng Vương: “...”
Rõ ràng hắn ta đã nói với Đại Hoàng tử, bí mật này không thể nói cho người nào biết.
Có điều, Đại Hoàng tử cũng có cách nói rằng:
Sa Vị không nói mình là người mà.
Không thể nói cho người nào biết, chứ không nói rằng không thể nói cho gã không phải là người biết.
Hắn ta không được tính là bội ước.
Thực ra Ưng Vương cũng có thể hiểu cho Đại Hoàng tử.
Đối mặt với loại cường giả như Sa Vị, quả thực rất khó để chống đỡ.
Hắn ta cũng không dám cứng đầu cố chấp.
Chỉ cười khổ và nói: "Tiền bối minh giám, quả thực ta muốn trả thù Yêu hoàng, nhưng Thời Gian Bí Cảnh cũng thực sự là nội tình của yêu tộc ta, ta không thể...”
Ưng Vương không nói tiếp.
Hắn ta nhìn thấy một khối khí đen.
Khối khí đen này tỏa ra từ trên người Sa Vị, sau đó nhanh chóng tiến vào cơ thể của hắn ta.
Ngay sau đó, toàn thân Ưng Vương bắt đầu phát ra âm thanh vang giòn lốp đốp.
Ưng Vương cảm nhận được sự mạnh mẽ chưa từng có.
Sa Vị ra tay, chưa từng keo kiệt.
"Đây là Tổ Yêu Chi Khí trong truyền thuyết, mặc dù chỉ là một chút nhưng đủ để ngươi sử dụng vô tận. Cho ngươi một ngàn năm để luyện hóa chút Tổ Yêu Chi Khí này, có lẽ ngươi sẽ có thể có được thực lực ngang sức ngang tài với Yêu hoàng. Hiện tại, có phải có thể mở ra Thời Gian Bí Cảnh rồi không?”
"Có thể, hoàn toàn có thể.”
Ưng Vương không dám từ chối.
Sa Vị đã đưa ra một ân huệ lớn như vậy, nếu còn từ chối, Ưng Vương cảm thấy mình có thể sẽ phải đi gặp Yêu hoàng tiền nhiệm rồi.
Hắn ta vẫn chưa sống đủ đâu.
"Tiền bối, ngài tặng cho ta Tổ Yêu Chi Khí, chỉ là để ta mở ra Thời Gian Bí Cảnh sao?”
"Không chỉ vậy, sau này ta sẽ gửi đến mấy người, ở trong Thời Gian Bí Cảnh và yêu đình, ngươi chiếu cố bọn họ nhiều một chút, đừng để bọn họ xảy ra chuyện.”
"Đương nhiên.”
Ưng Vương lập tức đồng ý.
Đây là chuyện nhỏ.
"Còn có, trong tương lai có thể ta sẽ lên kế hoạch giết hai người, lúc cần ngươi ra tay, ta tự nhiên sẽ liên hệ với ngươi.”
"Sẵn sàng nghe theo sự điều phái của tiền bối bất cứ lúc nào.”