Sự kế thừa của Ngọa long phượng sồ (2)
Cổ Anh đã có một bài phát biểu công khai:
"Ta quyết định mang thiên phú của ta đến Tây Đại Lục, ta không phải vứt bỏ Đại Càn mà là muốn cùng các huynh đệ của Tây Đại Lục nghênh đón một tương lai tốt đẹp hơn.”
"Ta sẽ mang đến thứ mà Tây Đại Lục muốn, chúng ta sẽ cùng nhau trở thành người chiến thắng, trở thành kẻ thắng thực thụ, hơn nữa sẽ luôn chiến thắng.”
"Ta không phải đi theo địch, ta đã lựa chọn một con đường gian khổ nhất!"
"Ta không phải đầu hàng địch, ta đã lựa chọn một con đường gian nan nhất!"
Có sao nói thế, sau khi Ngụy Quân nhìn thấy “lời nói dũng cảm” của Cổ Anh, liền tin tưởng.
Đây là lời nói rất thật.
Thành viên Thiết huyết cứu quốc hội không kể là thế hệ đầu tiên hay thứ hai, đều chưa từng có phản đồ.
Cổ Anh mặc dù có chút cường nhân khóa nam*, nhưng ở phương diện này cũng không cần hoài nghi.
(*) gán ghép, khóa hai người nam lại thành couple
Đáng tiếc, chân lý luôn nằm trong tay số ít người.
Không phải tất cả mọi người đều có mắt tinh tường như Ngụy Quân.
Nhất là sau khi ba vị thần bay lên trời thể hiện uy thế, áp bức thiên hạ, những lời nói này của Cổ Anh, trong mắt người đời chắc chắn là đang ngụy biện.
Thần minh của Tây Đại Lục vừa tới, ngươi đã lựa chọn một con đường gian nan nhất?
Lừa kẻ ngốc à?
Trừ Ngụy Quân ra, những người khác đều không tin Cổ Anh.
Thậm chí thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên với Cổ Anh là Lâm tướng quân đều không tin.
Nàng lựa chọn cắt đứt với Cổ Anh.
Còn công khai ở trên tờ báo《 Phá Hiểu 》 , phiên dịch lại lời nói công khai của Cổ Anh:
Lựa chọn một con đường gian nan nhất? ×
Đánh không lại thì gia nhập. √
Trong nhất thời, dư luận như nước triều dâng, thanh danh của Cổ Anh rơi xuống đáy vực giống như lúc Tứ hoàng tử phản quốc.
Hắn cũng thành công làm cho toàn Đại Càn thấy ghê tởm.
Lâm tướng quân công khai đăng báo, cắt đứt quan hệ với Cổ Anh.
Tinh thần quần chúng Đại Càn phấn chấn.
Đối với chuyện này, Ngụy Quân chỉ là hóng chuyện.
Mặc dù hắn biết Cổ Anh bị oan uổng, nhưng mà. . . lúc đầu hắn đã từng cho Cổ Anh cơ hội lựa chọn.
Chính hắn đã từ bỏ.
Vậy Ngụy Quân cũng không giúp được hắn.
Đều là người trưởng thành rồi.
Phải trả giá cho sự lựa chọn của bản thân.
Hơn nữa, Cổ Anh chỉ là bị tổn hại thanh danh nhiều chút.
Sư phụ hờ của hắn còn phải trả giá vật chất nhiều hơn.
Ngụy Quân cho dù đau lòng, cũng là đau lòng cho lão sư hờ của mình hơn.
Cổ Anh thì thôi bỏ đi.
So với Cổ Anh, Ngụy Quân càng lo lắng cho trạng thái của Lâm tướng quân.
Mặc dù Lâm tướng quân hiện tại đang dùng sức cọ trong lòng Tiết tướng quân.
Cọ tới mức Ngụy Quân không nhìn nổi nữa rồi.
"Lâm tướng quân, như vậy là đủ rồi. Cho dù ngươi rất ngưỡng mộ những thứ mình không có, cũng không cần thiết phải biểu hiện rõ ràng như vậy." Ngụy Quân cà khịa nói.
Lâm tướng quân cái gì cũng tốt, sức mạnh dời núi, khí phách cái thế, chỉ là quá giàu có, tuổi còn trẻ đã có được một cái sân bay.
Ở phương diện này, Tiết tướng quân nghèo hơn nàng.
Cho nên Ngụy Quân thường xuyên nhìn thấy Lâm tướng quân chủ động đi chiếm tiện nghi của Tiết tướng quân.
Đối với sự cà khịa của Ngụy Quân, Lâm tướng quân hừ lạnh một tiếng, trực tiếp ngó lơ.
Tiết tướng quân cười khổ nói: "Ngụy đại nhân, ngươi đừng cười Tần Nhi nữa, Tần Nhi khó chịu thật đấy."
"Tiết tướng quân, ngươi chưa giải thích cho nàng ta sao?" Ngụy Quân hỏi.
Tiết tướng quân lắc đầu nói: "Ai biết Anh đệ rốt cuộc nghĩ như thế nào? Dù sao, cũng là ba vị thần minh."
Ngụy Quân: ". . ."
Cổ Anh làm người thật thất bại.
Chắc rằng Tiết tướng quân cũng có nghi ngờ.
"Không phải ta đã giải thích cho ngươi rồi sao, Cổ Anh muốn đi đường như Tứ Hoàng tử." Ngụy Quân nói.
Lâm tướng quân từ trong lòng Tiết tướng quân ngẩng đầu lên, buồn giọng nói: "Ngụy đại nhân ngươi không cần phải nói nữa, ta hiểu con người Cổ Anh, gặp lợi ích nhỏ mà quên tình nghĩa, làm chuyện lớn mà tiếc thân mình. Hắn làm ra chuyện đầu hàng địch bán nước này, ta không cảm thấy kỳ quái chút nào."
Ngụy Quân nghiêm túc nhìn Lâm tướng quân một cái.
Sau đó nhướng mày.
"Ta xém nữa là tin lời ngươi nói." Ngụy Quân trào phúng nói: "Xém nữa là cho rằng ngươi không phải đang cố ý chiếm tiện nghi của Tiết tướng quân."
Lâm tướng quân sắc mặt đỏ lên: "Ngụy đại nhân ngươi nói gì vậy? Ngươi sao có thể vô cớ bôi nhọ sự trong sạch của người khác?"
"Ta đang đau lòng cho bản thân, còn định an ủi ngươi nữa, quan tâm vô ích rồi." Ngụy Quân cạn lời nói: "Xém nữa quên mối quan hệ của ngươi với Cổ Anh, có câu ngươi nói rất đúng, ngươi hiểu Cổ Anh quá rõ."
Hơn nữa không chỉ hiểu ở kiếp này.
Ngụy Quân chính là người tôn quý lắm việc bận.
Bây giờ mới nhớ ra, giao tình của Cổ Anh và Lâm tướng quân vốn dĩ không phải bắt đầu thân thích từ kiếp này.
Bọn họ đã quen biết từ kiếp trước rồi.
Cổ Anh là Thần Anh Thị Giả* chuyển thế ở trên trời.
(*) người hầu của Thần Anh
Lâm tướng quân là Giáng Châu Tiên Thảo chuyển thế ở trên trời.
Cho dù mọi người đều không tin Cổ Anh, Lâm tướng quân vẫn sẽ tin.
Giao tình tận hai kiếp mà.
Ngươi xem Ngụy Quân, đã bao giờ nghi ngờ sư phụ hờ của mình không nỗ lực không?
Cho nên. . .
Lâm tướng quân đang giả vờ tức giận.
Ngụy Quân nói với Tiết tướng quân: "Tiết tướng quân, ngươi bị lừa rồi."
Tiết tướng quân lắc đầu nói: "Không, ta tin tưởng Tần Nhi."
Ngụy Quân: ". . . Là ta thua rồi."