Chu Phân Phương thực lạnh nhạt tiến lên một bước.
Trực tiếp ném đầu Quốc sư đến dưới chân Càn đế, sau đó thản nhiên nói: "Đặc xá Ngụy Quân, có vấn đề sao?"
Càn đế giật mình một cái.
Ngụy Quân tận dụng cơ hội nhanh cổ vũ Càn đế: "Bệ hạ, ngàn vạn không cần lùi bước, ngươi là cửu ngũ chí tôn, thiên hạ đệ nhất nhân. Ngàn vạn không cần thoái nhượng, lui một bước vạn kiếp bất phục. Ngươi yên tâm, lão sư ta không dám giết ngươi đâu, giết ta tuyệt đối không có hậu quả gì. Đến, giết ta, giết ta có thể bảo vệ được tôn nghiêm đế vương của ngươi."
Càn đế khóe mắt lại run rẩy một chút, sau đó ho nhẹ một tiếng, làm bộ không có nghe thấy lời nói của Ngụy Quân, mà nói với Chu Phân Phương: "Chu Tế tửu, trẫm không phải sợ ngươi, mà là vừa rồi cẩn thận ngẫm nghĩ, Thượng Quan ái khanh nói có đạo lý, Ngụy Quân dù sao cũng có công với nước."
Chu Phân Phương: "..."
Thượng Quan Thừa tướng: "..."
Quần chúng ăn dưa: "..."
Mọi người ăn ý coi như tin lời nói của Càn đế.
Ngụy Quân nổi giận.
Hoàng đế ngươi không thể kiên cường một chút sao?
Sao có thể làm trứng mềm như vậy?
Quá làm cho bản Thiên đế thất vọng mà.
"Quân Thảm Chấp, ngươi có phải là đàn ông hay không? Sao một chút cốt khí cũng không có? Kiên trì chém ta thì thế nào? Ngươi xem bộ dáng uất ức của ngươi kìa, Ngụy Quân ta khinh thường ngươi." Ngụy Quân lại nã pháo.
Quân Thảm Chấp, tên thật của Càn đế.
Nghe thấy Ngụy Quân lại nã pháo, không đợi Càn đế mở miệng nói chuyện, Bạch Khuynh Tâm trước bưng kín miệng Ngụy Quân.
"Ngụy Quân, ta van cầu ngươi, ngươi trước nhịn một chút, đừng có mắng nữa." Bạch Khuynh Tâm nói.
Ngụy Quân dùng sức giãy dụa.
Lại chỉ cảm nhận được đường cong của Bạch Khuynh Tâm.
Hoàn toàn không thoát ly được ma trảo của Bạch Khuynh Tâm.
Phu nữ đáng giận này.
Ngụy Quân chỉ có thể dùng hành động tỏ vẻ bản thân khinh bỉ đối với Càn đế, một cây ngón giữa dựng thẳng lên.
Đáng tiếc, người thế giới này xem không hiểu.
Đương nhiên, ý tứ đại khái có thể đoán được.
Nhưng mọi người ăn ý không nhìn ý tứ này.
Bạch Khuynh Tâm một bên bịt miệng Ngụy Quân, một bên dùng ánh mắt có chút suy nghĩ nhìn Càn đế.
Trước đó tất cả lực chú ý của nàng đều ở trên người Ngụy Quân.
Nàng quan tâm nhất là sinh tử của Ngụy Quân, cho nên chuyện khác nàng căn bản không có đặc biệt chú ý.
Nhưng sau khi Minh Châu công chúa đứng ra bảo vệ tính mạng Ngụy Quân, lực chú ý của Bạch Khuynh Tâm cũng dời khỏi người Ngụy Quân.
Sau đó, nàng đã phát hiện một ít không thích hợp.
Đương nhiên, cái này chỉ là một mình nàng phát hiện.
Có một số việc đối với người khác mà nói là chuyện đã thành thói quen.
Nhưng đối với thiên hạ đệ nhất thần bộ mà nói, những chuyện này đều là manh mối thảo xà hôi tuyến (ý chỉ dấu vết để lại).
Sau khi mang toàn bộ manh mối này hội tụ lại, Bạch Khuynh Tâm ý thức được một vấn đề:
Càn đế không đúng!
Rất không đúng.
Hành vi của hắn không bình thường.
Nàng trước đó cũng chưa thấy qua Càn đế, dù sao Càn đế đã năm năm không có vào triều.
Cho dù là thời điểm nàng gặp chuyện không may, người xử lý nàng cũng không phải Càn đế.
Từ đầu tới cuối chuyện lần đó, Càn đế thật ra đều không có lộ mặt.
Cho nên hôm nay là lần đầu tiên nàng gặp mặt cùng Càn đế.
Càn đế trong nhận thức của nàng, là một hôn quân vô đạo tham sống sợ chết, có thủ đoạn, có quyền mưu, nhưng dục vọng đối với trường sinh còn lớn hơn cả dục vọng đối với quyền lực cùng trách nhiệm đối với quốc gia, làm việc không từ thủ đoạn, cực kỳ vì tư lợi.
Nhưng hôm nay sau khi gặp Càn đế, Bạch Khuynh Tâm phủ định ý nghĩ của mình.
Càn đế hoàn toàn không giống với nàng tưởng tượng.
Đầu tiên, Càn đế năm đó phong hào Việt vương, một lần nổi danh cùng tiên đế, cũng là hiền vương có tiếng của Đại Càn, thậm chí lời đồn có cảm tình rất tốt cùng tiên đế, tiên đế cũng mười phần tín nhiệm đối với hắn.
Sau khi chiến tranh vệ quốc mở ra, tiên đế còn từng ủy thác trọng trách đối với Việt vương.
Khi đó hai huynh đệ này cảm tình hẳn vẫn rất thâm hậu.
Sau lại tiên đế tử vong ly kỳ, đến nay không có một định luận nào, Càn đế cũng không cho phép người khác tra xét chuyện này.
Triều dã cao thấp bao gồm nàng ở trong, đều cho rằng tiên đế rất có khả năng chết bởi Càn đế đâm sau lưng.
Cái này cũng không kỳ quái.
Nhưng mà biểu hiện của Càn đế hôm nay cùng với biểu hiện mấy năm nay là rất kỳ quái.
Nếu Càn đế khinh thường như vậy đối với quyền lực, vậy vì sao phải thí huynh thượng vị chứ?
Từ kết quả luận cùng âm mưu luận mà nói, Càn đế thí huynh thượng vị thành công, thuyết minh thủ đoạn bản thân cùng thủ đoạn quyền mưu của Càn đế đều không phải là người thường có thể sánh bằng, thậm chí đại khái còn lợi hại hơn so với tiên đế.
Một Hoàng đế như vậy, lực nắm trong tay đối với triều đình hẳn phải mạnh mẽ chưa từng có, chẳng sợ hắn năm năm không có vào triều, cũng sẽ chặt chẽ nắm triều đình trong tay.
Nhưng sự thật không phải như thế.
Nhìn xem những chuyện phát sinh trên Kim Loan điện hôm nay đi.
Thượng Quan Thừa tướng, đệ nhất tâm phúc của Càn đế trong lời đồn, kết quả đương trường đứng ở mặt đối lập Càn đế.
Cơ Soái, đệ nhất nhân quân đội công khai đứng thành hàng với Càn đế trong lời đồn, hầu như quyết liệt cùng Càn đế ngay tại chỗ, thậm chí còn bảo hắn chủ động nhượng quyền.
Trương Sam thì càng rõ ràng, mọi người đều biết hắn là người của Càn đế, đáng tin trong đáng tin.
Kết quả một hệ đáng tin như vậy, cũng đứng ở mặt đối lập Càn đế.
Tông Chính Tông Nhân phủ càng thêm không cần nhiều lời, đây là người có huyết thống quan hệ với Càn đế.
Cuối cùng cũng công khai nói lời thẳng mặt đối với Càn đế.
Chúng bạn xa lánh.
Nhưng cái này không đúng.
Hoàn toàn không phù hợp với năng lực của Càn đế.
Một Hoàng đế thí huynh thượng vị, không có khả năng đẩy bản thân tới bước chúng bạn xa lánh như vậy.
Nếu ngay cả điểm bản lãnh ấy cũng không có, Càn đế năm đó cũng không có khả năng thượng vị thành công.
Vậy đến cùng là nơi nào xuất hiện vấn đề?
Bạch Khuynh Tâm nhìn Càn đế, bắt đầu tập hợp tất cả manh mối mà nàng biết hiểu.
Phiên ngôn luận vừa rồi của Càn đế, đến cùng là tức giận mà nói, hay là cố ý nói ra?
Nhưng Hoàng đế năm năm tu đạo, cảm xúc phập phồng thật sự sẽ lớn như vậy sao?
Sau khi mang manh mối hiện có tụ tập lại cùng nhau, Bạch Khuynh Tâm ra một kết luận lớn mật đến làm cho bản thân nàng cũng không thể tin được.
Tựa như là cảm nhận được ánh mắt của Bạch Khuynh Tâm, Càn đế ánh mắt nhẹ nhàng đưa lại, cùng Bạch Khuynh Tâm nhìn nhau một cái.
Sau đó lại dường như không có việc gì dời đi ánh mắt bản thân.