Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1486 - Chương 1486. Thân Bằng Chí Ái, Huynh Đệ Tay Chân (4)

Chương 1486. Thân bằng chí ái, huynh đệ tay chân (4) Chương 1486. Thân bằng chí ái, huynh đệ tay chân (4)

Thân bằng chí ái, huynh đệ tay chân (4)

Thượng Quan Thừa tướng không phát hiện ra dấu hiệu Tứ Hoàng tử nói dối.

Cho nên, đánh giá của hắn đối với Tứ hoàng tử càng cao hơn.

"Con người đáng quý nhất, chính là không tự biết mình lợi hại. Người giống như ngươi trước đó, trong ấn tượng của ta vẫn là Lục Nguyên Hạo." Thượng Quan Thừa tướng nói.

OS trong lòng Tứ Hoàng tử: "Lão già kia quả nhiên đang tâng bốc ta."

Hắn vẫn kiên định cho rằng mình không có gì đại tài.

Ức hiếp Dewey thì tính là tài hoa gì?

Nhiều nhất tính là không biết xấu hổ.

Rất hiển nhiên, Tứ Hoàng tử đã xem nhẹ, cũng không phải chỉ có trị quốc hoặc là trị quân mới là tài hoa chân chính.

Năng lực chia làm rất nhiều loại.

Có thể thao túng lòng người, phán đoán nhân tính, đương nhiên là một loại năng lực.

Hơn nữa là một loại năng lực rất cao cấp.

Chỉ là, Tứ Hoàng tử bây giờ còn chưa ý thức được.

Dewey càng không có ý thức được, phế vật thiết trong mắt hắn, hiện tại lại không phải đang nghĩ cách nhanh chóng trốn tránh hắn, ngược lại còn xem hắn như bữa ăn trên bàn, muốn lấy hắn làm bước tiến thân thêm lần nữa.

Dewey lúc này, vừa nhận được câu trả lời của Hồng Lư Tự:

Tứ Hoàng tử đồng ý cùng hắn "nối lại duyên xưa" .

Sau khi nhận được câu trả lời, Dewey liền nhận tiếp một tin tức:

Tứ Hoàng tử cãi nhau một trận lớn với Thượng Quan Thừa tướng.

Tứ hoàng tử thậm chí còn trực tiếp đuổi Thượng Quan Thừa tướng ra khỏi phủ đệ, để cho Thượng Quan Thừa tướng mất sạch thể diện.

Sau khi nhận được tình báo này, Dewey thiếu chút nữa cười ra tiếng.

Cấp dưới của Dewey nhanh chóng phụ họa : "Đại nhân vì sao lại bật cười?"

"Ta cười tên tiểu tử này không có mưu kế, Thượng Quan thiếu trí tuệ. Kiểu hát bè kẻ xướng người họa này, thế mà cũng muốn lừa bịp ta, quả thực buồn cười."

Phán đoán của Thượng Quan Thừa tướng và Tứ hoàng tử đều đúng.

Muốn lừa được Dewey, dùng chiêu kế cũ khẳng định không được.

Cũng may lần này, Tứ Hoàng tử đã chuẩn bị một chiêu kế mới cho Dewey.

Ngay lúc Dewey cười nhạo Tứ Hoàng tử và Thượng Quan Thừa tướng, bên ngoài có người đến bẩm báo, Tứ Hoàng tử đến viếng thăm.

Dewey cười lạnh một tiếng: "Mời."

Khách khanh cố vấn của Dewey nhắc nhở hữu nghị: "Đại nhân, Tứ Hoàng tử biết rõ ngài sẽ gây bất lợi đối với hắn, còn dám tự chui đầu vô lưới, e là có chỗ dựa."

Lần này đến Càn quốc, Dewey cũng không phải đang chiến đấu một mình.

Ngoài trừ có thần minh làm hẫu thuận cho hắn, Dewey cũng mang khách khanh cố vấn của hắn đến Càn quốc.

Bắt buộc phải rửa sạch nỗi nhục.

Trên thực tế Dewey vẫn luôn hối hận, nếu lúc trước không phải hắn lẻ loi một mình đến Càn quốc, sao có thể bị loại ăn chơi trác táng như Tứ Hoàng tử dắt mũi.

Đó không phải là trình độ thật sự của hắn.

Đáng lẽ hiện tại Trí châu nằm trong tay đại thần ngoại giao của Tây Đại Lục mới đúng.

Cho nên, Dewey rất tự tin.

"Xem xem trong hồ lô của Tiểu Tứ rốt cuộc bán thuốc gì." Dewey thản nhiên nói: "Thứ chúng ta có là thời gian, từ từ chơi với hắn. Yên tâm, lần này mặc cho hắn nói nát lưỡi, ta cũng sẽ không tin tưởng hắn. Trên thực tế lần trước ta cũng không phải tin tưởng hắn, ta chỉ là tin tưởng (nữ thần) Trí Tuệ. . ."

"Đại nhân cẩn thận lời nói."

Khách khanh kịp thời ngắt lời Dewey.

Thái độ của Dewey cũng nháy mắt nghiêm nghị, đặt toàn bộ tâm tư vào việc đối phó Tứ Hoàng tử.

Về phần Nữ thần Trí Tuệ?

Báng bổ thần minh, chính là tử tội ở Tây Đại Lục.

Cho dù không phải tử tội, thần minh giết chết ngươi, cũng không khác gì tử tội.

Dewey xuất thân từ gia tộc Tulip, hắn biết lịch sử gia tộc Tulip.

Ở thời điểm gia tộc Tulip thịnh vượng nhất, có thể xem là không thấp dưới Hoàng quyền, thậm chí đã bắt đầu dòm ngó đến Thần quyền, nghiên cứu vũ khí cùng với thuốc đối phó thần minh.

Sau đó, nghiên cứu viên thiên tài nhất gia tộc Tulip từ trước tới nay, có khả năng cũng là học giả thiên tài nhất mà Tây Đại Lục có được từ trước tới nay —— chết đột ngột một cách khó hiểu.

Hiện tại đã không còn ai biết người thiên tài kia chết như thế nào.

Dewey cũng là sau khi xem xong lịch sử của gia tộc Tulip mới biết được chân tướng:

Sau lưng bị bắn tám phát, kết quả điều tra là tự sát!

Nghĩ đến đây, Dewey lại lần nữa nhặt sự kính sợ tràn đầy đối với thần minh lên.

Cùng với hận ý tràn đầy đối với Tứ Hoàng tử - lâu ngày gặp lại.

"Lão Dewey, đã lâu không gặp."

Tứ Hoàng tử thấy được ánh mắt của Dewey, nhưng hắn hoàn toàn không để bụng, mà trực tiếp sải bước đi qua, sau đó ôm chặt lấy Dewey.

Sau đó dùng sức vỗ vai Dewey hai cái.

Trọng điểm nổi bật là lâu ngày gặp lại.

Còn có vui mừng đến phát khóc.

"Ta nhớ ngươi muốn chết."

Nhìn thấy nước mắt thật sự xuất hiện trên mặt Tứ Hoàng tử, khách khanh của Dewey đều ngơ ngác.

Tình huống gì vậy?

Không lẽ ta hiểu lầm rồi?

Dewey đại nhân và Tứ Hoàng tử này vốn dĩ không phải là mối quan hệ lợi dụng như trong lời đồn, mà là bản chỉnh sửa chính xác của—— tình yêu núi Đoạn Bối ở Tây Đại Lục chúng ta?

Khách khanh cảm giác mình đã phát hiện ra một bí mật ngọt ngào lớn.

Hắn bắt đầu lo lắng bản thân có khi nào sẽ bị giết người diệt khẩu không.

Dewey còn ngơ ngác hơn cả khách khanh.

Hắn tức giận đến bật cười: "Điện hạ, người không biết xấu hổ là thiên hạ vô địch, phương diện này ngươi đã trở thành vô địch rồi."

Hắn chưa bao giờ thấy trong thiên hạ có người mặt dày vô liêm sỉ như thế.

Tứ Hoàng tử làm như không nghe thấy những lời nói của Dewey, ngươi nói của ngươi, ta nói của ta.

Bình Luận (0)
Comment