Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1497 - Chương 1497. Ngụy Quân: Thành Công Không Nhất Thiết Là Ở Ta (1)

Chương 1497. Ngụy Quân: Thành công không nhất thiết là ở ta (1) Chương 1497. Ngụy Quân: Thành công không nhất thiết là ở ta (1)

Ngụy Quân: Thành công không nhất thiết là ở ta (1)

Với năng lực của Dewey, chỉ cần đơn giản châm ngòi một chút từ bên trong, đều không cần hắn tự mình ra tay, cũng đủ gây xích mích nội loạn của Đại Càn, Nữ thần Trí Tuệ thấy điều này căn bản không có chút khó khăn.

Cho nên, nàng bắt đầu lo lắng cho Ngụy Quân.

Dù sao, Ngụy Quân là Thái Sử công của Đại Càn, vận mệnh của Ngụy Quân cùng vận mệnh Đại Càn đã liên kết chặt chẽ với nhau.

Nữ thần Trí Tuệ không quan tâm Đại Càn, nhưng mà nàng quan tâm Ngụy Quân.

Nghĩ đến Tứ Hoàng tử thế mà gây ra uy hiếp lớn như vậy cho Ngụy Quân, Nữ thần Trí Tuệ liền trong lòng đại hận.

Hối hận không nên cho thằng nhãi này nhiều lợi ích như vậy.

Về phần Dewey. . .

Trực tiếp phủ quyết đề nghị hắn là tuyệt đối không được.

Bởi vì đề nghị Dewey từ góc độ khả năng thực hiện mà nói, hoàn toàn không có vấn đề.

Nàng là Nữ thần Trí Tuệ của Tây Đại Lục, chỉ có giữ vững lập trường này không bị người khác nghi ngờ, nàng mới có thể phát huy tác dụng lớn hơn nữa, mới càng có cơ hội bảo vệ Ngụy Quân.

Cho nên nàng tuyệt đối không thể bị người khác nhìn ra sơ hở.

Nghĩ đến đây, Nữ thần Trí Tuệ biết mình buộc phải cho Dewey sự ủng hộ cần thiết.

Chỉ là, làm sao có thể trong tình huống ủng hộ Dewey, vẫn có thể giúp được Đại Càn?

Nữ thần Trí Tuệ cảm thấy cái này thật sự quá làm khó mình.

Cũng may trước nay nàng được trứ danh bởi trí tuệ.

Một lát sau, Nữ thần Trí Tuệ lại lần nữa mở miệng: "Không thể mang toàn bộ hy vọng đặt trên người Tứ Hoàng tử, người này hai mặt, không có tín ngưỡng, là một người chủ nghĩa tư lợi cực độ, không đủ để thành đại sự."

Dewey vui lòng phục tùng: "Nữ thần nhìn người rất chuẩn xác, Tứ Hoàng tử thật là người như thế."

Quan điểm của hắn và Nữ thần Trí Tuệ về Tứ Hoàng tử đã đạt đến sự cộng hưởng rất cao.

Nữ thần Trí Tuệ tiếp tục nói: "Cho nên ngươi cần làm một chuyện, lấy lòng tin của những người Càn quốc khác, làm cho bọn họ cũng giống như Tứ Hoàng tử, tin tưởng thành ý đầu hàng của ngươi."

Dewey cười khổ nói: "Ta hiểu ý của Nữ thần, chỉ là muốn làm được điều này đâu có dễ dàng?"

"Nhưng thật ra cũng không khó." Nữ thần Trí Tuệ mở miệng: "Lần trước ngươi thay ta đi sứ Đại Càn, thật sự là uất ức cho ngươi, bổn thần áy náy trong lòng."

Dewey đỏ cả hốc mắt.

Nữ thần tốt biết bao.

Không ngờ sẽ cảm thấy áy náy đối với một người phàm.

Quá nhân từ rồi.

Một lát sau, Dewey ý thức được, Nữ thần Trí Tuệ còn nhân từ hơn so với tưởng tượng của hắn.

"Thần yêu người trần, lại càng không bạc đãi tín đồ của mình. Dewey, nếu ngươi muốn đọ sức một phen, ta sẽ thành toàn ngươi. Ta sẽ giống như trước kia, ban cho ngươi kỳ trân dị bảo, cho ngươi có thể dùng hết khả năng để kết thân với các trọng thần của Càn quốc. Không cần hà tiện, an toàn của ngươi quan trọng hơn nhiều so với những kỳ trân dị bảo này."

Dewey trực tiếp quỳ gối xuống đất, cảm động nước mắt giàn giụa.

"Nữ thần nhân từ!"

Đây là thời khắc cảm động nhất trong đời Dewey.

Có điều Nữ thần Trí Tuệ rất nhanh khiến cho Dewey hiểu rằng không cảm động nhất, chỉ có cảm động hơn.

"Chỉ có kỳ trân dị bảo, không đủ để để cho Càn quốc tin tưởng sự đầu hàng của ngươi. Từ xưa đến nay có trọng thần địch mang theo vàng bạc tiền tài để dùng kế ly gián, Càn quốc không thiếu người thông minh, khẳng định sẽ có đề phòng, cho nên Dewey ngươi còn cần phải tiến thêm một bước. Như vậy đi, ngươi viết một bản báo cáo xin phép, ta sẽ tự mình phê duyệt cho ngươi, còn về Will, ta cũng sẽ thông báo cho hắn. Láy một trận đại bại của quân ta, cùng với một cáo trạng đầu hàng tuyệt mật về tình hình thật sự của quân sự, để cho ngươi thành công lấy được lòng tin của Càn quốc, xâm nhập vào nội bộ Càn quốc."

Nữ thần Trí Tuệ thầm nghĩ ta đã tận lực rồi.

Dùng hết khả năng giúp Đại Càn làm vận chuyển rồi.

Nếu Đại Càn còn không nắm chắc được, cũng không thể trách nàng.

Còn Dewey cảm động nước mắt rơi như mưa.

"Nữ thần, Dewey thề với trời, từ nay về sau chính là một con chó dưới chân nữ thần, vì nữ thần máu chảy đầu rơi, không chối từ."

Hắn không ngờ ở trong lòng Nữ thần Trí Tuệ mình quan trọng đến như thế, vì bảo vệ hắn, Nữ thần Trí Tuệ thế mà không tiếc trả cái giá lớn đến như vậy.

Đây là xem trọng tới mức nào?

Binh sĩ vì tri kỷ mà tử.

Dewey thề, từ nay về sau ai cũng không thể làm dao động tín ngưỡng của hắn đối với Nữ thần Trí Tuệ .

Nhìn Dewey cảm động không thôi, Nữ thần Trí Tuệ động viên nói: "Không cần miễn cưỡng, tất cả lấy sự an toàn của mình làm trọng. Nếu chuyện không thể thành, liền rút lui kịp thời."

Dewey còn có thể nói gì?

Hắn chỉ có thể cống hiến tín ngưỡng chân thành nhất của mình.

Sau khi kết thúc cuộc đối thoại với nữ thần, khách khanh trước tiên liền chúc Dewey: "Chúc mừng đại nhân, nữ thần rất nhân từ."

"Quả thật, nữ thần rất nhân từ." Dewey nghiêm túc nói: "Tiên sinh, không giấu ngươi, nguyện vọng lớn nhất của cuộc đời ta, chính là muốn uống nước tắm của nữ thần."

Khách khanh: ". . ."

"Quên đi, không đề cập tới. Nữ thần nếu yêu ta, thì không còn là nữ thần của ta. Có thể được nữ thần tín nhiệm như thế, đã là vinh hạnh của ta rồi. Kế tiếp, chính là thời khắc Dewey ta chứng minh bản thân với nữ thần."

Dewey đã nhận được động viên của nữ thần.

Tứ Hoàng tử nhận được lời hứa phong vương.

Thượng Quan Thừa tướng nhận được sức lao động gần như miễn phí của Tứ Hoàng tử.

Nữ thần Trí Tuệ lấy một lý do chính đáng, thành công vận chuyển lợi ích cho Ngụy Quân.

Bình Luận (0)
Comment