Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1498 - Chương 1498. Ngụy Quân: Thành Công Không Nhất Thiết Là Ở Ta (2)

Chương 1498. Ngụy Quân: Thành công không nhất thiết là ở ta (2) Chương 1498. Ngụy Quân: Thành công không nhất thiết là ở ta (2)

Ngụy Quân: Thành công không nhất thiết là ở ta (2)

Ngụy Quân đang lên mưu kế vận chuyển cho Nho gia bọn họ phương pháp thành thánh mà bọn họ đang cần nhất.

Nho gia đang lên mưu kế dùng hết khả năng để lấy lợi ích từ chỗ của Sa Vị, bảo vệ Ngụy Quân.

Sa Vị xem ra cơ bản đã tập kết xong "Sa Vị đảng", cảm giác đại cục đã định.

Bọn họ đều cảm thấy mình có tương lai tươi sáng!

Ngụy Quân thành thánh rồi.

Thật rất đột nhiên.

Hắn còn tưởng sẽ vẫn giống như lần trước, làm cho thiên địa thất sắc, thu hút chú ý từ khắp nơi.

Hắn thậm chí còn vì thế mà chuẩn bị một bài phát biểu.

Sau đó lại một lần nữa không cần dùng đến.

Hắn chỉ là ăn miếng cơm.

Ngủ một giấc.

Một giấc tỉnh lại, đột nhiên phát hiện mình thành thánh rồi.

Mười phần đột nhiên.

Khiến cho Ngụy Quân mười phần không thể tiếp nhận.

Thành thánh chỉ đơn giản như vậy sao?

Như vậy thì làm sao Ngụy Quân tổng kết được kinh nghiệm thăng cấp?

Rồi làm sao mang kinh nghiệm thăng cấp của mình đi dạy cho những người khác của Nho gia?

Ngay tại lúc Ngụy Quân còn chưa nghĩ ra làm sao để tổng kết kinh nghiệm thành thánh, một vị sư phụ hờ khác của Ngụy Quân là Châu Phân Phương, đặc biệt mẫn cảm đối với thánh nhân của Nho gia, ngửi thấy mùi nên đã đến nơi.

Sau khi nhìn thấy Ngụy Quân, đôi mắt của Châu Phân Phương thiếu chút nữa là bị chói đến mù mắt.

"Ngươi thành thánh rồi?" Châu Phân Phương không muốn tin vào cảm nhận của mình.

Nhưng Ngụy Quân đã gật đầu.

Vẻ mặt khổ não.

"Đúng vậy, ta thành thánh rồi."

Trọng điểm giọng điệu của Ngụy Quân phát ra vẻ khó chịu.

Trên thực tế hắn cũng là thật sự khó chịu.

"Sư phụ, ngươi nói xem thành thánh vì sao lại dễ dàng như vậy? Ta vốn dĩ là không dùng sức, không ngờ lại thành thánh rồi, ta hận."

Châu Phân Phương: ". . ."

Đột nhiên rất muốn đánh người.

Giờ khắc này, nàng đã cảm nhận được cảm giác của người khác khi đối mặt với mình.

Thì ra trước kia nàng chọc đánh đến như vậy.

Nhưng mà sự bi thương của Ngụy Quân là phát ra từ nội tâm.

"Sư phụ, ngươi nói có biện pháp gì để cho ta từ cảnh giới thánh nhân lui trở về hay không? Việc thành thánh tùy tiện quá rồi, ta thật sự không muốn thành thánh, ta chỉ muốn làm một người bình thường thực lực thấp kém."

Thỉnh cầu chân thành của Ngụy Quân, bị Châu Phân Phương xem thành đang ra vẻ.

Tâm trạng của Châu Phân Phương hoàn toàn bùng nổ, một cước đạp qua.

Sau đó. . .

"Đau quá."

Châu Phân Phương ôm đùi của mình, bắt đầu xoay vòng quanh như gà một chân.

Đau đến mức nước mắt thiếu chút nữa chảy ra.

Lúc đạp Ngụy Quân nàng không dùng tu vi.

Ngụy Quân cũng không hề cố ý bảo vệ cơ thể.

Nhưng mà, Ngụy Quân cũng không có kinh nghiệm làm thánh nhân của Nho gia.

Hắn bỗng nhiên phát hiện, khi hắn gặp phải công kích, Hạo Nhiên Chính Khí không đợi hắn có phản ứng, đã tự động phản kích.

Tương đương với hiện tại hắn có được một người máy thông minh có thể khởi động phòng ngự và tự động phản kích bất cức lúc nào, lực phòng ngự cực mạnh, lực công kích cực cao, cực có cảm giác an toàn.

Ngụy Quân cực khó chịu.

"Ta khó quá mà."

Châu Phân Phương: ". . ."

Nếu không phải hiện tại nàng đánh không lại hắn, nàng nhất định để cho Ngụy Quân biết hoa vì sao mà đỏ.

"Chừng đó là được rồi, nếu như ngươi tiếp tục làm người khác ghét bỏ như vậy, sau này đừng hòng gặp lại ta."

Trên vật lý không đánh lại Ngụy Quân, Châu Phân Phương chỉ có thể từ uy hiếp hắn từ trên tinh thần.

Dù sao ngươi có lợi hại thế nào, cũng chỉ là một người theo đuổi bổn đại mỹ nữ mà thôi.

Đến từ ngạo khí của nữ thần +1.

Ngụy Quân nghe không hiểu ý của Châu Phân Phương.

Không gặp ngươi thì sao?

Ta vốn dĩ cũng không muốn gặp ngươi.

Lần này hắn mưu kế tổng kết kinh nghiệm thành thánh, không phải vì Châu Phân Phương, mà là vì đưa cho những người khác của Nho gia.

So với sư phụ hờ chân chính kia, ấn tượng lớn nhất của Châu Phân Phương trong hắn chính là có nhan sắc.

Rất có nhan sắc.

Không có gì khác.

Ngụy Quân không phải là loại người mê muội thú vui thấp kém này.

Hắn rất nhanh liền lại lần nữa đặt tâm trí lên tu vi của mình.

Ngụy Quân có chút tuyệt vọng.

"Hạo Nhiên Chính Khí tự động bảo vệ cơ thể, khi bị bên ngoài công kích sẽ còn tự động phản kích. Nếu cứ như vậy, vậy ta gần như không khả năng gặp nguy hiểm."

Ngụy Quân càng nghĩ càng khó chịu.

"Vì sao cái thánh nhân nát này của Nho lại dễ dàng tu luyện như vậy, hiệu quả còn tốt như vậy? Cái này không phải đang cố ý làm khó ta sao?"

"Đủ rồi."

Châu Phân Phương thật sự là nghe không nổi nữa.

Thằng nhãi này không lo làm người, khoe hoài không hết.

Khoe đến nỗi nàng đau đớn âm ỉ.

Không được.

Một hồi nữa phải đi tìm lão Mạnh để khoe bù lại.

Không mang nỗi tức phải chịu từ chỗ Ngụy Quân thải ra ngoài, nàng khó chịu.

Không ức hiếp được Ngụy Quân, còn còn không ức hiếp được người khác sao?

Đương nhiên, hiện tại chuyện quan trọng nhất vẫn là tìm Ngụy Quân hỏi cho rõ ràng, rốt cuộc là hắn làm thế nào mà thành Thánh.

Sau khi hoàn cảnh thiên địa đại biến, Châu Phân Phương mơ hồ cảm giác mình sờ đến ngưỡng cửa thành thánh.

Nhưng mà sờ đến ngưỡng cửa và thật sự đã thành thánh, nhiều khi vẫn là kém xa vạn dặm.

Nếu có thể lấy được phương pháp thành thánh từ Ngụy Quân trước, nàng có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian.

Cho nên Châu Phân Phương mở miệng nói: "Ngụy Quân, ta cho ngươi một có hội bù đắp lại sai lầm của mình, chia sẻ kinh nghiệm thành thánh kinh của ngươi cho ta, ta sẽ đại nhân đại lượng tha thứ cho ngươi."

Bình Luận (0)
Comment