Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1501 - Chương 1501. Ngụy Quân: Thành Công Không Nhất Thiết Là Ở Ta (5)

Chương 1501. Ngụy Quân: Thành công không nhất thiết là ở ta (5) Chương 1501. Ngụy Quân: Thành công không nhất thiết là ở ta (5)

Ngụy Quân: Thành công không nhất thiết là ở ta (5)

Cái logic này, không chê vào đâu được.

Thái Kỳ Lâm bị đả kích, chỉ có thể bất lực đồng ý.

Có điều chỉ qua nửa canh giờ, người bất lực đã biến thành Ngụy Quân rồi.

Ngay cả Ngụy Quân là Thiên Đế, cũng có chuyện mà hắn làm không được và không hiểu được.

Ngụy Quân: "Không phải chứ không phải chứ? Miêu tả đơn giản như vậy mà ngươi cũng không hiểu được? Nho pháp cơ bản như vậy, không phải mỗi người đều có thể hiểu được sao? Chẳng lẽ thật sự có người ngay cả cái này đều học không được?"

Người bị trực tiếp khai trừ khỏi loài người là Thái Kỳ Lâm khóc ngất tại nhà vệ sinh.

"Ngụy huynh, cái này thật sự rất khó."

Ngụy Quân: "Rất khó sao? Ta lúc trước nhìn lướt qua là đã biết rồi. Ta thật sự không hiểu, ngươi tại sao lại bị kẹt ở đây?"

Thái Kỳ Lâm có thể nói gì?

Hắn chỉ muốn chết.

Sự chênh lệch của người trên thế gian, hôm nay hắn xem như đã cảm nhận được sâu sắc.

Vấn đề Ngụy Quân gặp phải, hắn cũng đã hiểu rồi.

"Ngụy huynh, ngươi muốn tổng kết một bộ phương pháp kinh nghiệm, sau đó mở rộng ra ngoài, mau chóng nâng cao tu vi của những đệ tử Nho gia đúng không?" Thái Kỳ Lâm hỏi.

Ngụy Quân gật đầu.

Thái Kỳ Lâm thở dài nói: "Ngụy huynh, tấm lòng của ngươi tất nhiên là tốt, nhưng mà thứ cho ta nói thẳng. . . sẽ không thành công đâu."

"Vì sao?"

"Bởi vì phương pháp học tập của ngươi, thật sự không thích hợp người thường a." Thái Kỳ Lâm nước mắt giàn giụa: "Ngụy huynh, ngươi có hiểu lầm đối với bản thân, ngươi từ ngay từ đầu chính là thiên tài, ngươi rất đơn giản có thể nắm bắt được thứ gì đó, mặc dù bọn ta mặc dù …, cũng không nhất định có thể nắm bắt được."

Ngụy Quân: ". . ."

Thái Kỳ Lâm thở dài nói: "Châu sư phụ từng nói một câu, không cố gắng, ngươi sẽ không biết cái gì là tuyệt vọng. Trên thực tế càng là lĩnh vực của cường giả, lại càng phấn đấu thiên phú tuyệt đối. Ngụy huynh, ngươi muốn tỏa ân huệ khắp mọi chúng sinh, không thể nào được. Dù cho ngươi có lòng ban ân phước đến cho chúng sinh thì họ cũng không tiếp nhận được, thậm chí là xem không hiểu."

Đạo lý này, thật ra trước kia Ngụy Quân có hiểu.

Nhưng mà hắn cho rằng hắn có thể thông qua giảng giải đơn giản hóa nội dung phức tạp, khiến Thái Kỳ Lâm thông hiểu đạo lý, phá vỡ này cửa ải khó khăn này.

Hiện tại xem ra, là hắn đã đánh giá cao mình, cũng đã đánh giá cao người khác.

Bài giảng của hắn vốn không đủ đơn giản hóa nội dung phức tạp.

Thái Kỳ Lâm nghe không hiểu một chút nào.

Cực kỳ giống với kiếp trước, hắn giải thích kịch bản cho những ngôi sao lưu lượng kia.

Mặc cho hắn giảng ba hoa chích choè, đối phương cũng chỉ mở to đôi mắt đơ như gỗ nhìn chằm chằm ngươi, khiến ngươi không còn lời nào để nói.

Nhưng Ngụy Quân tự kiểm điểm một chút, cho rằng có thể là mình đã tìm lầm đối tượng.

Năng lực giảng giải đơn giản hóa nội dung phức tạp của hắn chưa chắc là có vấn đề.

Cho nên hắn chuyển mục tiêu giảng giải đơn giản hóa nội dung phức tạp của mình.

"Bạn học tiểu Châu, ngươi ngồi yên, bây giờ chuyên tâm nghe ta giảng bài."

Ngụy Quân cho Châu Phân Phương đi cửa sau.

Thái Kỳ Lâm đã đả kích đến hắn.

Hắn chỉ có thể lấy Châu Phân Phương làm thực nghiệm một lần nữa.

Với thiên phú của Châu Phân Phương mà nói, nếu Châu Phân Phương đều nghe không hiểu những bài giảng giải đơn giản hóa nội dung phức tạp của hắn, vậy Ngụy Quân cảm thấy kế hoạch muốn thông qua chiêu này để làm vận chuyển cho Nho gia của mình có thể tuyên bố ngủm trước khi thành hình rồi.

Cũng may Châu Phân Phương đã cho hắn một bất ngờ.

Không hổ là nữ nhân mang danh thiên hạ đệ nhất bình phẩm công kích người khác mà vẫn còn sống, quả thật là có chút tài cán, thiên phú cũng không phải là chém gió.

"Thì ra là như thế."

"Hiểu rồi, vấn đề làm ta vướng mắc đã được giải quyết dễ dàng."

"Ngụy Quân, ngươi quá tuyệt vời, thật sự quá tuyệt vời."

"Không được rồi, ta sắp bay lên rồi. Ngụy Quân, ngươi thật sự rất lợi hại."

Tiết học này, Ngụy Quân còn chưa giảng xong, Châu Phân Phương đã ngộ ra rồi.

Hoặc là nói, có rất nhiều thứ Châu Phân Phương đã tự mình nắm rõ từ trước.

Làm nàng kẹt lại chỉ là một phần rất nhỏ.

Mà Ngụy Quân đã giúp nàng hóa giải phần vấn đề khó khăn này.

Vì thế. . .

Châu Phân Phương một bước lên trời.

Vị thánh nhân thứ hai của Nho gia, cứ dễ dàng mà hiện thế như vậy.

Vẫn không có thiên địa dị tượng.

Nhưng Ngụy Quân cảm nhận rõ ràng được cường độ năng lượng từ trên người Châu Phân Phương truyền đến.

So với Châu Phân Phương là bán thánh trước kia mà nói, khí tức của Châu Phân Phương đã mạnh lên không chỉ gấp một hai lần.

Thật ra cũng không cần cảm nhận, chỉ nhìn dáng vẻ hiện tại của Châu Phân Phương, Ngụy Quân liền biết Châu Phân Phương khẳng định đã thăng cấp thành công.

Lúc này Châu Phân Phương hai tay chống nạnh, ngửa mặt lên trời cười không ngớt, tiếng cười tràn ngập kiêu ngạo cùng cuồng vọng.

"Bổn thánh từ nay về sau, thiên hạ vô địch."

"Ta hỏi, còn có ai, còn có ai?"

Ngụy Quân một tay ấn trên đầu Châu Phân Phương, ấn nàng trở về lại chỗ ngồi.

Châu Phân Phương giận dữ.

"To gan, ngươi mà lại dám bất kính với bổn thánh."

Ngụy Quân: ". . ."

Hắn chỉ có thể dùng sức một chút, áp chế Châu Phân Phương, sau đó trào phúng nói: "Chỉ vậy? Thánh nhân yếu quá."

Châu Phân Phương sắc mặt đỏ lên.

Vừa rồi chỉ lo kiêu ngạo.

Bình Luận (0)
Comment