Đầy giấy chỉ là những lời hoang đường, một giọt lệ chua cay (3)
Mọi người đều biết phía sau từ ‘thậm chí’ vừa nãy chưa nói xong kia ám chỉ điều gì.
Nhưng không ai dám nói ra.
Bởi vì người vừa lỡ lời kia, hiện tại trên người đã bắt đầu tự bốc cháy.
Sự trừng phạt đến từ các vị thần linh.
Lý do: Không tôn trọng thần linh.
"Tha mạng."
"Ta biết sai rồi.”
"Thần linh đại nhân tha tội.”
"Những kẻ ngụy thần các ngươi, sớm muộn cũng sẽ bị đẩy xuống thần đàn.”
Người kia lúc đầu van xin, đến khi phát hiện thần linh luôn lạnh lùng và không có hành động gì, sau đó chuyển thành lời mắng chửi, nhưng cuối cùng cũng không thể cứu lấy vận mệnh của mình.
Hắn ta vẫn phải chết.
Tất cả mọi người đều câm như hến, không dám bàn luận về chuyện của hải vực Đại Tam Giác Ma Quỷ nữa.
Tuy nhiên, khi họ nhìn nhau, vẫn có thể đọc hiểu được ánh mắt của đối phương.
Bởi vì, hải vực Đại Tam Giác Ma Quỷ là một truyền thuyết cấm kỵ ở Tây Đại Lục.
Mặc dù các vị thần linh luôn cố ý áp chế nhưng rất nhiều người của Tây Đại Lục đều biết, từng có thần linh rơi vào trong hảo vực Đại Tam Giác Ma Quỷ, từ đó mất tích không rõ.
Hơn nữa kể từ đó, thần linh nghiêm cấm người của Tây Đại Lục đến gần hải vực Đại Tam Giác Ma Quỷ.
Đương nhiên Tây Đại Lục có người không tin tà ma.
Sau đó, bọn họ vĩnh viễn không trở về nữa.
Lâu dần, hải vực Đại Tam Giác Ma Quỷ trở thành một trong những vùng cấm địa của Tây Đại Lục.
Theo truyền thuyết, trong hải vực Đại Tam Giác Ma Quỷ thực sự tồn tại ma quỷ.
Mà những ma quỷ cường đại có thực lực sánh ngang thậm chí vượt qua thần linh.
Ngoài điều này, còn có một truyền thuyết khác càng đáng sợ hơn:
Những ma quỷ cường đại đó vốn chính là thần linh.
Chỉ là không có người dám nghiên cứu sâu bí mật phía sau của hải vực Đại Tam Giác Ma Quỷ.
Nói cách khác, những người dám nghiên cứu sâu bí mật phía sau của hải vực Đại Tam Giác Ma Quỷ, hiện đều đã chết hết rồi, giống như người lỡ miệng vừa nãy.
Hiện tại đám người Cơ soái trông rất giống như đột phá vòng vây trong sự hoảng loạn không biết chọn đường, đi nhầm vào hải vực Đại Tam Giác Ma Quỷ.
Đối với Tây Đại Lục mà nói, bọn họ cũng không chắc rốt cuộc đây là phúc hay là hoạ.
Cuối cùng, vẫn là do thần linh đứng ra quyết định.
"Tiến vào hải vực Đại Tam Giác Ma Quỷ, bọn họ chết chắc rồi, không cần phải lo lắng bọn họ nữa.”
"Vâng."
Ở bên khác.
Là người tiên phong, Triệu Vân cảm thấy mình đã đến một thế giới khác.
"Con mẹ nó, đây là những thứ gì vậy?”
Triệu Vân chửi thề một tiếng.
"Sao ta cảm thấy chúng ta đã đến một nơi khủng khiếp, phát hiện một bí mật khủng khiếp.”
Yêu hoàng và Cơ soái lúc này đang đứng bên trái và bên phải của Triệu Vân, hoàn toàn lấy Triệu Vân làm trung tâm.
Sau khi nghe Triệu Vân nói như vậy, Yêu hoàng đã cho nàng ta một câu trả lời khẳng định.
"Tự tin lên, ngươi quả thực đã phát hiện một bí mật khủng khiếp.”
Yêu hoàng cũng có chút mở rộng tầm mắt.
"Đây là..."
...
Ngụy Quân không biết rốt cuộc bên phía Cơ soái xảy ra chuyện gì.
Đương nhiên hắn cũng không thể đích thân đến tìm đám người Cơ soái.
Nếu không có Ngụy Quân ở kinh thành là vũ khí hạt nhân uy hiếp sư phụ hờ thì có trời mới biết Đại Càn sẽ phải đối mặt với điều gì.
Ngụy Quân không thể tùy tiện di chuyển.
Hắn chỉ có thể lấy bất biến ứng vạn biến, sau đó cầu nguyện cho sát chiêu của sư phụ hờ nhanh chóng hướng vào mình.
Tiếc thay, sư phụ hờ lại một lần nữa khiến hắn thất vọng.
Lần này, Sa Vị quyết định thổi hiệu lệnh tấn công.
Nhưng...
Mục tiêu lại không phải là hắn.
Yêu đình.
Thời Gian Bí Cảnh.
Sau khi Ưng Vương phát hiện Yêu hoàng thực sự không trở về đúng thời gian, hơn nữa đã hoàn toàn mất liên lạc, hắn ta cảm thấy vừa mừng vừa sợ.
Chẳng lẽ thù của bổn vương không cần báo nữa?
Luôn cảm thấy như vậy có chút tiếc nuối.
Nhưng lại có chút thoải mái bất ngờ.
Ưng vương lại lần nữa tăng thêm sự kinh sợ đối với Sa Vị.
Sa Vị nói trong thời gian ngắn chắc chắn Yêu hoàng sẽ không thể quay về yêu đình, sự thật chính minh lời nói ứng nghiệm.
Hiện tại, Sa Vị nói gì Ưng Vương đều tin.
Sa Vị bảo làm gì, hắn ta cũng sẽ nghe.
Có điều Sa Vị không hạ lệnh gì cho hắn ta cả.
Ngược lại, đợi sau khi ‘Sa Vị đảng’ được đón ra khỏi Thời Gian Bí Cảnh, Sa Vị chuẩn bị đưa họ rời đi.
Hoàn toàn không có ý quan tâm đến Ưng Vương nữa.
Điều này khiến Ưng Vương cảm thấy tâm lý của mình trống trải.
“Tiền bối, ngài không cần ta cống hiến sức lực nữa sao?”
Ưng Vương rất muốn ôm đùi Sa Vị này.
Nếu không ngộ nhỡ Yêu hoàng trở về, hắn ta không có lòng tin có thể chống lại Yêu hoàng.
Sa Vị vừa nhìn đã hiểu được tâm tư của Ưng Vương, ông ta lãnh đạm nói: “Yên tâm, trong thời gian ngắn Yêu hoàng chưa trở về được đâu.”
Ngụy Quân đoán không sai, trước đây làn sóng Will dâng đầu người kia căn bản không phải do ông ta sắp xếp.
Đó là bút tích của Nữ thần Trí Tuệ.
Làn sóng Cơ soái và Yêu hoàng này mới chính là sự bày mưu đặt kế của ông ta.
Đương nhiên, ông ta cũng chỉ là hơi trao đổi chút tin tức, chứ không đích thân vào sân.
Chuyện này giống như Ngụy Quân thường đưa ra ý kiến cho Đại Càn.
Bọn họ không đích thân ra trận, không có nghĩa là không thể giúp người khác.
Rất nhiều lúc, trí tuệ cũng có thể thay đổi cục diện.
Đối với Ưng Vương, Sa Vị thực sự chưa có sắp xếp gì nhiều.
Ông ta căn bản không có ý định để yêu đình liên quan quá sâu.