Cha chính là để hãm hại (5)
Nếu như không phải Sa Vị coi trọng Ngụy Quân như vậy, hắn ta cũng không biết Ngụy Quân - người đáng kính trọng nhất trong lòng mình lại lợi hại như vậy.
Trần Già bắt đầu ngẫm lại, có phải mình đã quá thiếu tôn trọng Ngụy huynh rồi không?
Cùng lúc đó, Trần Già cũng đang suy nghĩ về một việc khác:
Sa Vị có phải đã thực sự đánh giá sai về Ngụy Quân?
Hắn ta cũng nghĩ như Vương Hải, không nghĩ rằng Ngụy Quân có thể đưa ra biện pháp đối phó gì ra trò khi đối mặt với những đòn đánh liên tục của Sa Vị.
Gặp chiêu phá chiêu, lấy bất biến ứng vạn biến có lẽ là rất bình thường.
Sa Vị lại cho rằng đây là bất thường.
Trần Già cũng không kìm được mà nói: "Tiền bối, ngài có phải đánh giá Ngụy Quân quá cao rồi không?”
Sa Vị lại cười khẽ.
"Ta đã nói rồi, không ai hiểu rõ Ngụy Quân hơn ta. Hơn nữa mục tiêu của ngươi không phải là Ngụy Quân, mà là Nguyên Minh chủ. Trước khi chứng minh được các ngươi có năng lực giết chết Nguyên minh chủ, đừng thử động thủ với Ngụy Quân. Tin ta đi, Ngụy Quân không phải người dễ giết như vậy, sự mạnh mẽ của hắn vượt xa tưởng tượng của các ngươi."
Trần Già nói: "Tiền bối, sức mạnh của Nguyên Minh chủ cũng có thể vượt quá tưởng tượng của bọn ta.”
Sa Vị xác nhận ý kiến của Trần Già: “Tự tin một chút, bỏ từ có thể đi, sức mạnh của Nguyên Minh chủ chắc chắn vượt quá sức tưởng tượng của các ngươi rồi. Vì vậy chứng minh cho ta thấy đi, giết chết Nguyên Minh chủ là lần khảo nghiệm đầu tiên mà ta giao cho các ngươi.Nếu các ngươi còn không giết nổi Nguyên Minh chủ, thì làm sao nói đến việc giết chết Ngụy Quân? Cũng không xứng có được nhiều sự bồi dưỡng của ta nữa.”
Sa Vị muốn kiểm chứng thực lực của "Sa Vị đảng" của mình.
Lấy Nguyên Minh chủ làm đá mài dao.
Nguyên Minh chủ lúc này vẫn không biết gì, nếu không hắn ta nhất định sẽ nói với Sa Vị: “Năm ngoái ta đã mua một cái đồng hồ**”
(**) Từ ngữ mạng, chửi thề, thể hiện sự tức giận và không hài lòng.
Người ngồi trong nhà, họa từ trên trời rơi xuống.
Nguyên Minh chủ thật sự oan ức.
Nhưng mọi thứ trên đời đều có nhân quả.
Thành thật mà nói, hắn ta cũng không oan.
Dù sao, hắn ta và những người thuộc Sa Vị đảng này, ít nhiều đều giao điểm.
Hơn nữa, những người thuộc Sa Vị đảng này thực sự đều muốn giết hắn ta.
“Ta cho các ngươi nửa tháng, nắm bắt cơ hội này, ta sẽ để mắt đến các ngươi.” Sa Vị nói.
Ông ta không muốn đích thân động thủ.
Sở dĩ khiến Đại Càn hỗn loạn cũng có một phần lớn nguyên nhân là để tạo cơ hội ra tay cho ‘Sa Vị đảng’.
Vàng thật không sợ lửa.
Nói ngược lại cũng giống nhau, lửa mạnh mới có thể luyện ra vàng thật.
Sa Vị đảng do ông ta thành lập rốt cuộc có thể mạnh đến mức nào, vẫn phải xem sự thể hiện của bọn họ mới được.
Theo như Sa Vị thấy, Nguyên Minh chủ là một hòn đá thử vàng không tồi.
Ông ta hy vọng những người này có thể khiến ông ta cảm nhận được sự vui mừng kinh ngạc, như vậy lúc ông ta đối phó với Ngụy Quân mới có thể nắm chắc thêm mấy phần.
Sa Vị căn dặn xong những thứ này liền trực tiếp biến mất.
Những người thuộc ‘Sa Vị đảng’ thất kinh nhìn nhau.
Trong số bọn họ, có người quen biết nhưng phần lớn đều không quen biết nhau cho lắm.
Hơn nữa trong lòng mỗi người đều mang ý nghĩ xấu xa.
Có điều về chuyện giết chết Nguyên Minh chủ này, mục tiêu của bọn họ đều giống nhau.
Vì vậy, bọn họ nhanh chóng cùng nói về nó.
Thượng Quan Uyển Nhi: "Ta đây có một bí mật về Nguyên Minh chủ, nói cái bí mật này ra có thể khiến Nguyên Minh chủ mất đi địa vị được nhiều người ủng hộ trong những người tu chân, thậm chí còn giúp hắn ta có thêm rất nhiều kẻ địch.”
Thượng Quan Uyển Nhi nói ra chuyện ‘Sa lão tổ’ là thân phận khác của Nguyên Minh chủ.
Trần Già và những người khác sửng sốt.
Đặc biệt là Trần Già.
"Sa lão tổ là thân phận khác của Nguyên Minh chủ? Thật hay giả vậy?”
“Là tiền bối nói cho ta biết.” Thương Quan Uyển Nhi nói.
Trần Già hít sâu một hơi.
"Sư phụ ta nói với ta rằng ông ấy đã từng động thủ với Sa lão tổ, thực lực không thấp hơn sư phụ ta, hơn nữa công pháp sử dụng không hề liên quan đến Nguyên Minh chủ.”
Sư phụ mà Trần Già nói đương nhiên là Quốc sư.
Nguyên Minh chủ lợi hại, mọi người đều biết.
Nhưng trong hoàn cảnh hoàn toàn không cần bản thân Nguyên Minh chủ thể hiện ra những tu vi công pháp sở trường nhất mà vẫn có thể đấu tay ngang với một vị đại tu hành giả hàng đầu đương thế.
Có thể thấy sự dũng mãnh của cái tên Sa lão tổ này.
"Nói cách khác, sự che giấu của Nguyên Minh chủ còn sâu hơn những gì chúng ta tưởng tượng. Hắn ta tùy tiện đóng vai khác mà đã có thực lực ngang bằng với thực lực của đại tu hành giả hàng đầu đương thế.”
Trần Già đến đây, một nụ cười cay đắng xuất hiện trên khóe miệng của hắn ta.
Người nghĩa phụ mà mình nhận này thực sự có chút mạnh mẽ quá mức.
Thượng Quan Uyển Nhi lại vô cùng bình tĩnh đối với chuyện này, dù sao nàng ta biết được tin tức này trước đó rồi, hơn nữa nàng ta là Âm Thần Chuyển Thế, từng gặp qua rất nhiều nhân vật lợi hại.
Nguyên Minh chủ đương nhiên mạnh, nhưng so với loại cấp bậc như Ma Quân, Thượng Quan Uyển Nhi có rằng còn kém hơn một bậc, không cần quá lo lắng.
"Nguyên Minh chủ có ẩn giấu là chắc chắn, thực lực cường hãn cũng là chắc chắn, nếu không có sự tự tin nhất định, hắn ta cũng không dám coi Thần Hậu là đối thủ, hắn ta không phải kẻ ngốc, chúng ta ít nhất cũng phải lấy việc có thể đả thương đến Thần Hậu làm cơ sở để phán đoán thực lực của Nguyên Minh chủ.” Thượng Quan Uyển Nhi nói.