Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1526 - Chương 1526. Cha Chính Là Để Hãm Hại (4)

Chương 1526. Cha chính là để hãm hại (4) Chương 1526. Cha chính là để hãm hại (4)

Cha chính là để hãm hại (4)

Nhưng rất rõ ràng, lần này Thượng Quan Thừa tướng gặp phải rồi.

Mất đi Thượng Quan Thừa tướng làm chủ sự, đám người phía dưới... đã dùng thực lực chứng minh bọn họ không thế ổn định được thế cục.

Ngụy Quân vừa mới khuyên Thượng Quan Thừa tướng đừng quản loại án lệ vô nghĩa này, người đứng đầu bách quan không thể thiếu vắng trong khoảng thời gian dài, nếu không cũng không có trách nhiệm đối với bách tính thiên hạ.

Vào lúc này, Nhậm Dao Dao lại có được một tin tức mới nhất.

Sau đó, tim nàng ta đập loạn xạ.

“Ngụy Quân, xảy ra chuyện rồi.”

"Lại làm sao vậy?"

“Tòa soạn báo ‘Tranh Nhãn Khán Thế Giới’ bị thiêu rồi, hai tác giả viết báo cũng bị phơi thây đầu đường. Hiện tại có không ít người đang vây quanh ở đó, tinh thần quần chúng xúc động, sợ rằng sẽ dẫn đến sự kiện mang tính quần thể.”

Ngụy Quân lúc này cũng kinh ngạc.

“Ai đã ra tay? Triều đình Đại Càn có người ngu xuẩn như vậy?”

Nhậm Dao Dao lắc đầu, nói: “Hiện tại còn không biết, phải điều tra. Ta đoán có thể là người của Tây Đại Lục hoặc yêu đình tự động thủ, sau đó quật ngược lại. Có điều mặc dù đây có là sự thật thì e rằng người đọc của báo ‘Tranh Nhãn Khán Thế Giới’ cũng sẽ không tin, thậm chí bách tính thiên hạ cũng sẽ không tin.”

Ngụy Quân: ". . ."

Quả thật như thế.

Chân tướng là gì từ trước đến nay đều không quan trọng.

Sau khi đa số người nhận định một việc nên là như thế nào thì đó chính là chân tướng.

Rốt cuộc là ai làm, thực ra không có mấy ai quan tâm.

“Điều tra trước đi, bảo Lục Phiến môn điều tra kỹ, hoặc là để An Toàn Tư tra.”

Hiện tại Bạch Khuynh Tâm không ở Lục Phiến môn, đối với việc Lục Phiến môn có thể điều tra ra chân tướng hay không, Ngụy Quân thực ra không tin chắc lắm.”

Chuyện này nếu cuối cùng điều tra ra thật sự là người bên phía Đại Càn làm, Ngụy Quân cũng không bất ngờ.

Ai mà không có mấy người đồng đội ngu như heo chứ.

Nếu tra ra là người bên phía Đại Càn động thủ, phía sau lại là Tây Đại Lục hoặc yêu đình sai khiến, vậy lại càng bình thường.

Hoặc giống như những gì Nhậm Dao Dao nói, căn bản chính là đối phương vừa ăn cướp vừa la làng, khả năng cũng rất lớn.

Có điều Ngụy Quân biết, cho dù chân tướng là gì, lần này, nội bộ Đại Càn đều sắp có một lần rắc rối lớn rồi.

Rất rõ ràng rằng sư phụ hờ là muốn làm dấy lên một trận sóng gió trong nội bộ Đại Càn, chiêu đấu quyền này cho tới hiện tại, e rằng vẫn không phải là kết thúc.

Dù sao, mâu thuẫn có thể lợi dụng trong nội bộ Đại Càn thực sự quá nhiều rồi.

Vấn đề tồn tại trong Đại Càn cũng thực sự quá nhiều rồi.

Ngụy Quân rất đau lòng.

Sư phụ, ngươi nên động tay thôi, bây giờ lại chơi bằng đầu óc rồi.

Ngươi quên mất sơ tâm rồi.

Đau lòng thì đau lòng, sau khi Ngụy Quân đã cảm nhận được khí tức của sự biểu tình kháng nghị, Ngụy Quân biết e rằng mình sắp bận rồi rồi.

Nếu lần này sư phụ hờ muốn dùng một số việc để ràng buộc bước chân của mình để giúp ông ta tìm cơ hội hạ thủ với mình, Ngụy Quân chỉ có thể nói sự bàn tính của sư phụ hờ đã thành công rồi.

Đáng tiếc, kỳ vọng của Ngụy Quân vẫn trở thành hiện thực.

Trong hoàn cảnh nội bộ Đại Càn xảy ra vấn đề nghiêm trọng, ở bên ngoài Will lại bắt đầu phát động chiến tranh, mặc dù trông có vẻ Ngụy Quân đã hết cách phân thân, cục diện của Đại Càn cũng vô cùng nguy hiểm.

Thế nhưng... Sa Vị không thừa thắng xông lên.

Ngược lại, ông ta lựa chọn mở ra một chiến trường khác.

Vẫn là đối chọi với phe phản đối Sa Vị đảng.

Thánh nhân Nho gia Tân Tấn Vương Hải rất không hiểu hành vi của Sa Vị.

“Các hạ một tay tạo ra loạn cục hiện tại của Đại Càn, bây giờ lại dứt ra? Tại sao vậy?”

Ông ta quả thực vô cùng kinh ngạc với thủ đoạn của Sa Vị.

Cũng có phần sợ hãi.

Với sự giúp đỡ của Sa Vị, ông ta đã trở thành một thánh nhân, nhưng điều đó không làm cho ông ta bành trướng.

Ngược lại, sau khi trở thành thánh nhân, ông ta vẫn cảm thấy Sa Vị thâm sâu khó lường.

Điều này khiến cho Vương Hải càng kinh hãi.

Sau khi Vương Hải nhìn thấy một loạt hành động của Sa Vị, sự kính sợ của ông ta dành cho Sa Vị đã đột phá phía chân trời.

Quá lợi hại.

Quả thực nghiêng bàn tay làm mây, úp bàn tay làm mưa.

Thậm chí đối với việc đấu lại Sa Vị, ở dưới tay Sa Vị mà bảo vệ Ngụy Quân, Vương Hải cũng mất hết tự tin.

Ông ta chỉ không hiểu rằng ưu thế của Sa Vị rõ ràng như vậy, tại sao Sa Vị không thừa thắng xông lên?

Sa Vị giải thích nghi hoặc của Vương Hải:

"Không đúng."

Vương Hải mặt đầy dấu chấm hỏi.

Sa Vị nói: "Châm ngòi ly gián dễ dàng như vậy, Ngụy Quân lại không phản chế lại, điều này rất không đúng. Nếu ta tiếp tục, rất dễ rơi vào bẫy của hắn.”

Vương Hải do dự một chút.

Đương nhiên ông ta hy vọng rằng Ngụy Quân sẽ bình an vô sự.

Nhưng ông ta nghĩ rằng Sa Vị có vấn đề.

Lý do này hoàn toàn không thể thuyết phục ông ta.

Chẳng lẽ Sa Vị đang thăm dò mình?

Nghĩ đến đây, Vương Hải nói ra lời nói trong lòng mình: “Tiền bối, có khi nào có khả năng là Ngụy Quân căn bản không biết phản chế thế nào không?”

Không đợi cho Sa Vị nói, Vương Hải mau chóng bổ sung: “Ta cũng chỉ cảm thấy như vậy, không nhất định là đúng.”

Sa Vị mỉm cười: "Không ai hiểu rõ Ngụy Quân hơn ta, các ngươi còn không hiểu được hắn, không biết sự lợi hại của hắn.”

Vương Hải: "..."

Ông ta có thể nói gì?

Ngươi lợi hại, ngươi nói gì cũng đúng.

Trần Già cũng kinh ngạc.

Bình Luận (0)
Comment