Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1545 - Chương 1545. Ngụy Quân Tan Nát Cõi Lòng (5)

Chương 1545. Ngụy Quân tan nát cõi lòng (5) Chương 1545. Ngụy Quân tan nát cõi lòng (5)

Ngụy Quân tan nát cõi lòng (5)

Trần Già sở dĩ theo dõi tên tiểu hòa thượng này, cũng vì tên này tuy rằng thoạt nhìn lớn lên bình thường, phổ phổ thông thông, nhưng trên thực tế bối cảnh lại cực lớn.

Tên này kỳ thật là do một vị hòa thượng và một vị sư thái "đồi bại" mà ra.

Hơn nữa tên hòa thượng cùng sư thái đó đều là đại tu hành giả của tu chân giới.

Chỉ vì có địa vị quá cao, mà xuất thân của hai người họ đều ngăn cấm việc thành thân.

Cho nên. . . . . . Bọn họ không thể có một nửa kia.

Nhưng hiển nhiên bọn họ thập phần khát vọng có hậu đại, lưu lại một phần lực lượng của mình trong nhân giới. Tu hành giới cũng không quá mức chèn ép. . .

Cho nên vào một đêm giông tố, cây bồ đề khuất bóng, Quan Âm từ bi. . . . . .

Bọn họ thuận lý thành chương, tóm lại, sau một đêm đó, tên hòa thượng này liền ra đời.

Ở tu chân giới, thân thế của hắn ta là một loại bí mật không công khai, nhưng trong phạm vi nhất định gần như mọi người đều biết.

Một số môn phái chỉ truyền thụ công pháp, tài bảo, đối với đệ tử chân truyền nhưng còn tên nhãi này thì vừa sinh ra đã sở hữu toàn bộ.

Vì thế khi còn là đệ tử của quốc sư, Trần Già đã muốn gặp mặt tên hòa thượng này.

Lúc ấy hắn đã nhìn thấy tên này phá giới, quả thực Ngũ Độc đều không tha.

Sau này, hắn lại gặp cảnh thằng ranh này giết người đoạt bảo, động tác kia tuyệt đối rất thuần thục, quen tay.

Trần Già đánh giá hắn ta quả thực là một tên nhãi rất có tiền đồ.

Có thể làm Trần Già cho rằng rất có tiền đồ, tự nhiên là có chỗ vượt trội hơn người.

Cho nên cha mẹ hắn đương nhiên cũng tỉ mỉ bồi dưỡng.

Dù sao bọn họ vẫn là máu mủ tình thâm.

Dưới tình huống như vậy, nếu ra tay giết tên tiểu hòa thượng này, có thể đổi lấy sự ghi hận đối với Nguyên Minh chủ của hai vị đại tu hành giả.

Một vốn bốn lời, Trần Già cảm thấy mình không còn lý do gì mà không làm.

Đáng tiếc, đúng lúc này hắn lại thất bại.

Trong thoại bản đều viết là đánh kẻ yếu, xong đến kẻ mạnh.

Hắn còn chưa kịp ức hiếp tên tiểu hòa thượng này, cường giả đã tới rồi.

Nhìn lão hòa thượng và sư thái đột nhiên xuất hiện, nội tâm Trần Già bỗng trầm xuống.

Không xong rồi.

Là cảm giác bị phục kích .

Điều càng làm cho Trần Già tuyệt vọng chính là lão hòa thượng cùng sư thái đều dùng một loại ánh mắt đồng tình nhìn hắn.

Kiểu ánh mắt này phảng phất như thể chuẩn bị giết hắn tới nơi.

Giờ ai tới cũng cứu không nổi hắn.

Trên thực tế, lão hòa thượng cùng sư thái cũng xác thật cho rằng như vậy.

"A di đà phật, Trần tông chủ, không cần phải che giấu đâu."

Người nói chuyện chính là Phật môn đại đức Chiếu thiền sư.

Chiếu thiền sư bóc trần luôn thân phận của Trần Già.

"Trần tông chủ, ngươi đã bại lộ, chẳng lẽ ngươi thật sự tưởng giả mạo tên tuổi của ‘Sa lão tổ ’ tên tuổi là không bị người đuổi giết sao?" Chiếu thiền sư hỏi.

Trần Già cười nhạt: "Thiền sư thật biết nói giỡn, ta căn bản nghe không hiểu ngươi đang nói cái gì."

"Trần tông chủ, Trường Sinh Tông tông chủ cũng là người có địa vị cao của tu hành giới, hà tất gì phải giấu đầu lòi đuôi?" Chiếu thiền sư lắc đầu nói: "Ngươi là người thông minh, thấy sự xuất hiện của chúng ta ngươi nên minh bạch, đại cục đã định, không cần giãy giụa vô ích. ."

Trần Già điên cuồng ra tín hiệu với Thượng Quan Uyển Nhi.

Kể từ khi nhìn thấy sự xuất hiện của Chiếu thiền sư và Trạm Tịnh sư thái hắn đã ý thức được vấn đề lớn đã xảy ra.

Nhưng là cụ thể là vấn đề gì, hắn vẫn chưa rõ ràng lắm.

Thượng Quan Uyển Nhi vẫn chưa hồi âm với hắn.

Điều này càng làm cho nội tâm Trần Già trầm xuống, trong đầu liên tục hiện lên dự cảm xấu.

"Thượng Quan Uyển Nhi sẽ không bị phục kích giống ta chứ?"

Hắn cảm thấy rất có khả năng.

Sau đó. . . . . .

Hắn lập tức liên hệ với Vương Hải.

Bọn họ đều thực hiện âm mưu này, phải có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu.

Tuy rằng không thể sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, nhưng nguyện chết cùng ngày cùng tháng cùng năm.

Trần Già thầm nghĩ đến huynh đệ của mình, đừng khách khí, ai bảo các ngươi muốn giết Ngụy Quân.

Ngụy Quân sẽ không có khả năng bị các ngươi giết.

Nếu Nho gia các ngươi thật sự giỏi đến thế, vậy mau mở một đường máu, tới cứu ta ra ngoài đi.

Trần Già nói tin tức này cho Vương Hải, hy vọng kéo theo được hắn ta vào cái bẫy rập này.

Nhưng hắn lại không nghĩ tới liên hệ với Trường Sinh Tông.

Bởi vì hắn biết bên trong Trường Sinh Tông căn bản là không có mấy ai muốn cứu người.

Hơn nữa chờ được những người Trường Sinh Tông đó tới, thi thể hắn chỉ sợ đã lạnh rồi.

Còn không bằng kí thác hy vọng vào Vương Hải.

Rốt cuộc hắn ta vẫn là một Thánh Nhân Nho gia có thực lực, Trần Già vẫn đặt hy vọng nhiều hơn.

Nhưng trước đó, việc hắn cần phải làm chính là. . . . . . Kéo dài thời gian.

Nghĩ đến đây, Trần Già như cũ không lộ ra chân dung, nhưng hắn cũng không tiếp tục phủ nhận, mà hỏi: "Các ngươi như thế nào biết ta sẽ động động thủ với tên hòa thượng này?"

Chiếu thiền sư giải thích nói: "Không phải là ngươi động thủ với hắn, mà là hắn chủ động xuất hiện trong tầm mắt của ngươi."

"Đã hiểu."

Trần Già ý thức được, sở dĩ mình có thể theo dõi được tên hòa thượng này, đều là do hắn ta giăng bẫy.

Lúc này đây, bọn họ có thể nói là thua hoàn toàn.

Vốn dĩ đám Trần Già để ra thời gian bảy ngày cho từng người chuẩn bị.

Bình Luận (0)
Comment