Ngụy Quân tan nát cõi lòng (6)
Kết quả còn chưa tới bảy ngày, cũng đã gần như bị tiêu diệt hết.
Trần Già cười khổ, Nguyên Minh chủ đúng là Nguyên Minh chủ, không phải dễ dàng đối phó như vậy.
Chỉ là. . . . . .
"Nếu ta nói ta là Nguyên Minh chủ, các ngươi sẽ tin sao?" Trần Già nghiêm túc hỏi.
Chiếu thiền sư cười nhạt: "Ngươi muốn nói rằng Sa lão tổ là Nguyên Minh chủ giả trang đúng không?"
Trần Già nghiêm túc gật đầu.
Hắn có rất nhiều chứng cứ có thể chứng minh, sa lão tổ chính là vỏ bọc của Nguyên Minh chủ.
Đáng tiếc. . . . . .
"Trần tông chủ, ngươi có điều không biết, Sa lão tổ đã chết, chết ở trên tay Thái Thượng trưởng lão của Thiên m Tông. Cùng ngày đó, Nguyên Minh chủ công khai lộ diện tại Thiên Nhi môn, có rất nhiều người có thể làm chứng."
Một câu của Chiếu thiền sư khiến cho Trần Già ý thức được chính mình vẫn còn quá non nớt.
Hắn cảm thấy chính mình còn quá thiếu kinh nghiệm.
"Đương nhiên, Trần tông chủ ngụy trang thành Sa lão tổ giết người cướp của, bắt cả người lẫn tang vật. Cho nên mấy năm nay những sự việc mà Sa lão tổ gây ra, có bao nhiêu chuyện là Trần tông chủ ngụy trang thành, còn cần cẩn thận điều tra." Chiếu thiền sư nói.
Trần Già: ". . . . . ."
Không xong.
Hắn biến thành Sa lão tổ mất rồi.
Nhưng Trần Già rất nhanh đã ổn định lại cảm xúc của chính mình.
Hắn còn chưa thừa nhận chính mình là Trần Già.
Hơn nữa hắn cũng không có khả năng là Sa lão tổ.
Trần Già nói: "Ngươi nói hươu nói vượn cái gì đó? Không nói đến ta căn bản không phải là Trần Già, xét đến tuổi tác của Trần tông chủ, hắn còn chưa sinh ra, Sa lão tổ cũng đã thành danh một thời gian dài, chẳng lẽ Trần tông chủ từ từ trong bụng mẹ chính là sa lão tổ sao?"
Chiếu nghe thiền sư cười: "Trần tông chủ đương nhiên không có khả năng cùng một thế hệ với Sa lão tổ, nhưng ai có thể chứng minh Sa lão tổ chỉ có một người? Sa lão tổ chỉ là một cái danh hiệu, biết đâu sau lưng là một đám người?"
Trần Già: ". . . . . ."
Ngươi này vừa mở miệng đã như vậy, quả thực có ta một nửa phong phạm.
Nhưng Chiếu nghe thiền sư rất nhanh đã khiến cho Trần Già ý thức được, hắn ta không chỉ suy đoán suông.
Hắn thậm chí còn có chứng cứ.
"Trần tông chủ hẳn là chưa biết, Sa lão tổ bị thái thượng trưởng lão của Thiên Âm Tông trấn giết, cuối cùng bị thẩm tra ra lại là trưởng lão Trường Sinh Tông các ngươi ngụy trang." Chiếu nghe thiền sư nói.
Trần Già mở to hai mắt nhìn.
Chết tiệt. . . . . .
Thảm đến vậy sao?
Đúng là gừng càng già càng cay.
"Mặt khác, chúng ta có rất nhiều chứng cứ chứng minh, quốc sư năm đó cũng từng lấy danh nghĩa của Sa lão tổ làm ra chuyện mờ ám."
Trần Già cho rằng Chiếu thiền sư đang nói hươu nói vượn.
Nhưng sau đó Chiếu thiền sư lại lấy ra Lưu Ảnh thạch.
Trên lưu ảnh thạch hiện lên rõ ràng cảnh quốc sư ngụy trang thành Sa lão tổ, sau đó là quá trình giết người cướp của.
Trần Già cả người trợn mắt há hốc mồm.
Đây là tình huống gì vậy?
Hắn cùng quốc sư thân như phụ tử, nhưng trước nay vẫn không biết quốc sư đã từng làm chuyện này.
Sa lão tổ không phải là Nguyên Minh chủ sao? Như thế nào lại có liên quan đến quốc sư?
Trần Già cả đầu đầy dấu chấm hỏi.
Hắn bị chỉnh sao?
Chiếu thiền sư thấy tình cảnh cháy nhà mới ra mặt chuột: "Quốc sư lấy danh nghĩa Sa lão tổ đi giết người, hiện tại Trần tông chủ lại lấy danh nghĩa Sa lão tổ danh nghĩa đi giết người đoạt bảo. Trần tông chủ, hiện tại chúng ta quả thật hoài nghi Sa lão tổ chỉ là một cái danh hiệu, là danh hiệu mấy trưởng lão Trường Sinh Tông dùng chung, chúng ta muốn Trường Sinh Tông phải cho một công đạo rõ ràng. Nếu không, chúng ta sẽ đánh sập Trường Sinh Tông."
Trần Già: ". . . . . ."
Rõ ràng bị sập bẫy.
Trần Già không biết rốt cuộc là chuyện như thế nào.
Nhưng hắn ẩn ẩn có một cái suy đoán:
"Chẳng lẽ lão sư là người của Nguyên Minh chủ? Lưu Ảnh thạch là bảo pháp chí tôn?"
Quốc sư tọa trấn ở Đại Càn kinh thành, bị Càn Đế uy hiếp không biết bao nhiêu lần.
Trần Già có thể tiến bộ nhanh như vậy, không thoát khỏi sự chỉ bảo của quốc sư.
Nhưng Trần Già biết chính mình cũng chỉ dính vào một chút vận may mà thôi.
Nhất định quốc sư đã thượng cống cho Trường Sinh Tông rất nhiều bảo vật.
Trước đây Trần Già chỉ cho rằng quốc sư từng thượng cống cho Trường Sinh Tông.
Nhưng sau này Trần Già lên làm tông chủ Trường Sinh Tông, mới phát hiện quốc sư tuy rằng xác thật thượng cống cho Trường Sinh Tông không ít thứ tốt, nhưng so sánh với những thứ hắn thu được ở kinh thành, đúng là vẫn kém rất nhiều.
Trần Già tuy rằng từng nghi hoặc, nhưng cũng không điều tra sâu.
Lúc ấy hắn vốn nghĩ quốc sư chiếm đám tài bảo đó, còn ở trong lòng thầm mắng lão sư thật sự quá tham lam, những thứ đó quả thực có thể so với thượng cống cấp tông môn.
Nhưng mà hiện tại, Trần Già sinh ra một ý tưởng khác:
Những thứ đó không phải là bị quốc sư thượng cống cho Nguyên Minh chủ chứ?
Cẩn thận ngẫm lại, lúc trước quốc sư từng đảm nhiệm đại sứ liên minh tu chân giới Đại Càn.
Chức vị như vậy, nếu không phải là tâm phúc của Nguyên Minh chủ, làm sao Nguyên Minh chủ có thể đảm bảo liên mình với tu chân giới có được lợi ích?
Người tu chân liên minh phí nhiều công như vậy, chẳng lẽ lại vì muốn tốt cho Trường Sinh Tông?
Không hợp lý.
Cho nên, quốc sư là người của Nghĩa phụ?
Vậy nên mới có khung cảnh này ngày hôm nay.