Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1548 - Chương 1548. Ngụy Quân Tan Nát Cõi Lòng (8)

Chương 1548. Ngụy Quân tan nát cõi lòng (8) Chương 1548. Ngụy Quân tan nát cõi lòng (8)

Ngụy Quân tan nát cõi lòng (8)

Nguyên Minh chủ đạm nhiên nói: "Chuyện cũ không nên nhắc lại, chúng ta nên sống cho hiện tại thì hơn."

"Xin lỗi, Nho gia chúng ta thờ phụng chính là thập thế chi thù, có thù thì phải báo cho đến cùng!" Vương Hải trực tiếp cự tuyệt.

Nguyên Minh chủ trên mặt khó nén vẻ thất vọng.

"Nói cách khác, chúng ta không thể nói chuyện tiếp rồi?"

Vương Hải nhìn hắn ta bằng ánh mắt lạnh băng: "Sát sư chi thù, không đội trời chung."

Nguyên Minh chủ thở dài một hơi.

Nếu có thể, hắn thật sự không muốn cùng Nho gia đối địch.

Người hắn muốn báo thù là Thần Hậu.

Vô cớ gây thù chuốc oán, cũng không phải tác phong của hắn.

Chỉ là không còn cách nào.

Nho gia đã coi hắn địch nhân phải diệt trừ.

Như vậy. . . . . .

"Vương tiên sinh, ta cần phải nhắc nhở ngươi, ngươi có thể dùng tu vi của Thánh Nhân để chạy trốn. Nhưng những người ngươi mang đến đều là tinh anh của Nho gia, bọn họ ắt sẽ phải táng thân tại đây, ta cho ngươi cơ hội lần cuối. Hiện tại rời đi, hết thảy chuyện cũ đều bỏ qua."

Nguyên Minh chủ thề với trời, hắn thật sự rất có thành ý.

Đáng tiếc. . . . . .

Hắn không biết đám người này tới đây chính là muốn tìm một hợp lý để tìm chết.

Nguyên Minh chủ khuyên bảo, có thể nói là rất thành tâm.

Chỉ là Vương Hải vẫn thấy chết không sờn, tuyên ngôn: "Nho gia truyền nhân chỉ có chiến sĩ chết trận, không có kẻ nhu nhược đầu hàng."

Vương Hải hô khẩu hiệu, thánh quang vờn quanh, chấn động nhân tâm.

Nho gia đệ tử vốn đã bắt đầu rút lui, thấy thế, cũng chỉ có thể đi theo Vương Hải thấy chết không sờn.

Khí thế đã đến mức này.

Bọn họ không đi theo lừng lẫy một chút, cũng không xuống đài được.

Vì thế. . . . . .

Một hồi đại chiến thảm thiết bùng nổ.

Trận chiến này, đệ tử Nho gia trừ Vương Hải có thực lực Thánh Nhân, những đệ tử còn lại toàn bộ chết trận.

Nho gia tổn thất trầm trọng.

Nguyên Minh chủ thắng lợi huy hoàng.

Vương Hải trốn trở lại kinh thành cũng thở dài một cái, lẩm bẩm nói: "Cuối cùng cũng đem những kẻ bên trong Nho gia muốn gây bất lợi đối với Ngụy Quân một lưới bắt hết, cảm tạ Nguyên Minh chủ, hắn ta thật sự rất lợi hại."

Hiện tại Vương Hải cảm thấy rất vui vẻ.

Nhưng hắn vẫn khống chế được chính mình.

Hơn nữa cũng mau chóng công bố tin tức ra bên ngoài.

Cho nên, Ngụy Quân nhanh chóng biết được chuyện đệ tử Nho gia toàn quân bị diệt.

Sau đó. . . . . .

"Ngụy Quân? Ngụy Quân? Ngươi làm sao vậy?"

Nhâm Dao Dao là fan cứng của Ngụy Quân, thành viên đời thứ hai của Thiết huyết cứu quốc hội, sau khi nàng biết được Nho gia xảy ra chuyện, xém chút nữa mừng nở hoa, hơn nữa, ngay lập tức nàng liền chạy đến báo tin tức tốt này cho Ngụy Quân.

《 Tin tức tốt 》!

Nhâm Dao Dao hoàn toàn không ngờ tới là, sau khi Ngụy Quân biết được này tin tức tốt này, lại có chút hưng phấn quá mức.

Vui mừng đến phát khóc thì không nói, còn thiếu chút nữa ngất tại chỗ.

Nhâm Dao Dao thấy điều này, quả thật là có chút quá thất lễ rồi.

Cho nên Nhâm Dao Dao lời lẽ nghiêm túc nói với Ngụy Quân: "Ngụy Quân, mặc dù ta biết ngươi rất vui mừng, nhưng ngươi vẫn phải kiềm chế một chút. Dù sao thì lần này Nho gia tổn thất rất lớn, nếu ngươi cười người gặp họa quá mức rõ ràng, rất dễ bị người khác nắm thóp."

Ngụy Quân ôm lấy lồng ngực của mình.

Đau lòng đến mức không thể thở được.

Hắn không hiểu.

Không phải nói là đi đánh Nguyên Minh Chủ sao?

Tại sao người bị thương cuối cùng lại biến thành Nho gia?

Hơn nữa, người bị thương là Nho gia sao? Đó là bổn Thiên Đế.

Bổn Thiên Đế đầu tư bao nhiêu tiền vốn cho Nho gia?

Lần này, toàn bộ đều đổ sông đổ bể.

Đem so với đầu tư cổ phiếu, cái này chẳng khác nào là Ngụy Quân đầu tư tiền vốn trên trăm triệu, kết quả không ngờ cái công ty rác rưởi này lại rút lui khỏi thị trường.

Cái này ai chịu nổi?

Mất sạch cả vốn.

Ngụy Quân rất đau lòng.

"Rốt cuộc chuyện này là sao?" Ngụy Quân hỏi.

Giọng điệu của Nhâm Dao Dao mười phần cười người gặp họa: "Cụ thể chuyện đã gì xảy ra vẫn chưa điều tra rõ, nhưng hình như là chạm trán với Nguyên Minh Chủ, còn trúng phải mưu kế của Nguyên Minh Chủ, trực tiếp rơi vào cạm bẫy mà Nguyên Minh Chủ đã thiết kế."

Ngụy Quân: ". . ."

Một đám phế vật.

Cạm bẫy đơn giản như vậy mà cũng không nhìn ra sao?

Hơn nữa, đánh Nguyên Minh Chủ, Nho gia các ngươi thể hiện làm cái gì?

Các ngươi nên bảo tồn năng lượng sống, chờ để đối phó ta chứ.

Còn có. . .

Các ngươi đều không chịu nổi đòn như vậy sao?

"Không phải nói gần đây Nho gia tiến bộ thần tốc sao?"

Trong giọng nói của Ngụy Quân đều mang theo sự đau lòng.

Nhâm Dao Dao cảm nhận được sự đau lòng của Ngụy Quân, nhất thời mười phần cảm khái, tự hổ thẹn không bằng người: "Ngụy Quân, ngươi thật sự tốt quá rồi, không ngờ còn đau lòng vì tổn thất của Nho gia. Ngươi xem Nho gia là người một nhà, Nho gia thì không cho là như vậy đâu. Ta thấy bọn hắn chết cũng rất tốt, vừa đúng lúc để Nguyên Minh Chủ cho bọn hắn một ít giáo huấn, miễn cho bọn họ bởi vì tiến bộ thần tốc mà huênh hoang."

Nói tới đây, Nhâm Dao Dao lại tiết lộ cho Ngụy Quân một tin tức tuyệt mật: "Nghe nói những tên đệ tử Nho gia bị Nguyên Minh Chủ giết chết này, đều là những người chuẩn bị đi gây rắc rối cho ngươi. An Toàn Tư có thám tử ở nội bộ Nho gia, tin tức này không sai được."

Bình Luận (0)
Comment