Ngụy Quân: Ngươi thể hiện mẹ ngươi (1)
Ngụy Quân: ". . ."
Tim càng đau rồi.
Nguyên Minh Chủ giết không phải là Nho gia.
Là tim của Ngụy Quân hắn.
Ngươi có biết hậu quả khi đắc tội bổn Thiên Đế không?
Nhâm Dao Dao cảm khái nói: "Chó cắn chó, một miệng lông. Mặc dù ta thấy tên Nguyên Minh Chủ này không vừa mắt, nhưng mà lần này hắn xem như đã khiến cho Nho gia kết thúc triệt để rồi."
"Đợi một chút. . ."
Ngụy Quân giơ tay ngăn cản sự cảm khái của Nhâm Dao Dao.
Nội tình mà hắn biết được còn nhiều hơn Nhâm Dao Dao.
Nho gia đi giết Nguyên Minh Chủ, là yêu cầu của sư phụ hờ, cũng là thử thách của sư phụ hờ đối với bọn họ.
Trong lòng của sư phụ hờ, giết chết Nguyên Minh Chủ là món ăn khai vị của Sa Vị Đảng trước khi ra tay với mình.
Nhưng mà hiện tại. . . Nho gia bị Nguyên Minh Chủ phản giết rồi.
Thượng Quan Uyển Nhi với Trần Già đâu?
Ngụy Quân đột nhiên có linh cảm, vội vàng liên lạc choThượng Quan Uyển Nhi và Trần Già.
Kết quả. . .
Mất liên lạc với Thượng Quan Uyển Nhi.
Còn Trần Già một lát sau đã trả lời Ngụy Quân.
Chỉ là trả lời mười phần đứt quãng:
"Ngụy huynh. . ."
Ba phút đã trôi qua.
Ngụy Quân mới đợi được câu trả lời tiếp theo:
"Đợi một chút ta gọi lại cho ngươi."
Ngụy Quân: ". . ."
Ngụy Quân đã phản ứng lại được.
Má nó. . . "Sa Vị đảng" do sư phụ hờ thành lập vốn dĩ là nhắm vào việc giết Nguyên Minh Chủ.
Hiện tại xem ra, tất cả đều bị Nguyên Minh Chủ phản giết rồi.
Mắt nhìn người của sư phụ hờ là cái kiểu gì đây?
Cũng có chút quá phế rồi.
Còn có Thượng Quan Uyển Nhi và Trần Già. . . bao gồm cả Nho gia, cũng quá thiếu sự giúp sức rồi.
Đương nhiên, sau khi Ngụy Quân tách lập trường của mình ra, phân tích khách quan một chút, lập tức ý thức được bọn họ và Nguyên Minh Chủ so với nhau, ở thế hạ phong cũng không kỳ quái.
Dù sao nếu tính theo tuổi tác, Nguyên Minh Chủ đều già hơn bọn họ.
Bại bởi Nguyên Minh Chủ, không mất mặt.
Chỉ là tổn thất thảm hại nặng nề như vậy, Ngụy Quân không chấp nhận nổi.
Sa Vị đảng này, đọc là Sa Vị đảng, nhưng Thượng Quan Uyển Nhi và Trần Già trong mắt Ngụy Quân đều là người một nhà.
Đệ tử Nho gia chết, Ngụy Quân đã rất đau lòng rồi.
Nếu Thượng Quan Uyển Nhi và Trần lại xảy ra chuyện nữa. . .
Ngụy Quân nghĩ đến khả năng này, liền có chút đứng ngồi không yên.
Trước kia Nguyên Minh Chủ liên tục khiêu chiến, cái lần gài Đại Càn đó, Ngụy Quân đã muốn giết chết hắn.
Có điều sau này Ngụy Quân cảm thấy để hắn lại cho Trần Già là được rồi, chỉ cần cho Trần Già thời gian, giết chết Nguyên Minh Chủ không phải là vấn đề lớn.
Cho nên Ngụy Quân thật sự không quá để tâm đến Nguyên Minh Chủ.
Nhưng mà hiện tại xem ra. . .
Nuôi hổ gây họa.
"Dao Dao, ngươi rời khỏi đây trước đi, ta có việc phải làm."
Ngụy Quân không cùng Nhâm Dao Dao cười trên nỗi đau của người khác về cảnh ngộ của Nho gia.
Hắn trực tiếp đi đến Lễ bộ Thượng Thư phủ.
Hắn phải tìm Vương Hải.
Giúp Vương Hải chữa thương.
Mặt khác, từ chỗ Vương Hải, hắn phải biết được thực lực thật sự của Nguyên Minh Chủ.
Điều này sẽ quyết định thái độ của Ngụy Quân.
Lễ bộ Thượng Thư phủ.
Ngụy Quân rất thuận lợi gặp được Vương Hải.
Sau đó hắn liền nhíu mày.
"Không ngờ bị thương nặng như vậy?" Ngụy Quân có chút bất ngờ.
Đây là điều hắn không ngờ tới.
Vương Hải đã thăng cấp thành thánh nhân Nho gia, nhưng Vương Hải mà hắn nhìn thấy bây giờ, khí tức rõ ràng chưa đến được cảnh giới thánh nhân, chỉ là đỉnh phong của bán thánh.
Vương Hải thậm chí ho khan hai tiếng, còn ho ra cả máu.
Đối mặt với nghi hoặc của Ngụy Quân, Vương Hải cười khổ nói: "Thực lực của Nguyên Minh Chủ đã vượt qua sự tưởng tượng của ta, át chủ bài của hắn hẳn là có nhiều phân thân, sau khi phân thân hợp thể, thực lực cũng sẽ tăng mạnh. Hơn nữa không phải một mình Nguyên Minh Chủ phục kích bọn ta, còn có rất nhiều đại tu hành giả cũng mai phục ở bên cạnh. Ta dùng kiệt sức lực, cũng chỉ tự mình thoát ra sinh thiên, nhưng cũng phải trả cái giá không nhỏ."
Mặc dù phái những đại Nho Nho gia thậm chí là bán thánh - muốn gây bất lợi cho Ngụy Quân - đi chịu chết, vốn dĩ nằm trong dự kiến của Vương Hải.
Nhưng thực lực mà Nguyên Minh Chủ bộc phát ra, vẫn khiến cho Vương Hải mười phần khiếp sợ.
Bởi vì thiếu chút nữa hắn cũng bị giữ lại.
Sắc mặt của Ngụy Quân càng thêm nghiêm túc.
"Hắn đã đạt đến cảnh giới của thánh nhân Nho gia lúc trước rồi?"
Vương Hải lắc đầu nói: "Ta thấy thực lực của Nguyên Minh Chủ vẫn chưa mạnh đến như vậy, nhưng mà ta không thể xác định Nguyên Minh Chủ mà ta nhìn thấy chính là Nguyên Minh Chủ cơ thể hoàn chỉnh."
Ngụy Quân hơi nhíu mày.
Trước kia hắn từng gặp Nguyên Minh Chủ.
Nhưng mà khi đó hắn không có nghĩ nhiều, lại càng không nghĩ đến Nguyên Minh Chủ dự trữ pháp lực vào các phân thân khác.
Hơn nữa, đối với Ngụy Quân mà nói, cái này thật ra cũng không có khác biệt gì lớn.
Một con kiến không làm gì được con rồng khổng lồ.
Một đàn kiến. . . vẫn không làm gì được.
Cho nên Ngụy Quân vốn dĩ không xem ra gì.
Hiện tại xem ra, chuyện mà hắn không xem ra gì, đối với những người khác mà nói, vẫn thật sự là một phiền phức khá lớn.
"Ngụy đại nhân, ngươi không phải đến để cười ta chứ?" Vương Hải hỏi.
"Đương nhiên không phải."
Ngụy Quân đặt tay trên vai Vương Hải, ngay sau đó, Hạo Nhiên Chính Khí của Ngụy Quân ngay lập tức chuyển đến cơ thể của Vương Hải.
Rất nhanh liền giúp Vương Hải chữa khỏi vết thương trong cơ thể của mình.