Ngụy Quân: Ngươi thể hiện mẹ ngươi (2)
Mọi người đều tu hành Hạo Nhiên Chính Khí, cùng loại cùng nguồn gốc, chất lượng Hạo Nhiên Chính Khí của Ngụy Quân vẫn cao hơn.
Có hắn giúp đỡ, vết thương của Vương Hải khôi phục lại rất nhanh.
Một lát sau, khí tức của Vương Hải trở về đến cấp bậc thánh nhân, sắc mặt cũng mất đi vẻ tái nhợt, khôi phục lại hồng hào.
Vương Hải thật lòng khâm phục.
"Ta và Ngụy đại nhân không phải người cùng đường, Ngụy đại nhân vẫn nguyện ý giúp đỡ ra như vậy, xin hãy nhận một lạy của ta."
Ngụy Quân cũng không tránh né cái lạy này của Vương Hải.
Hắn xứng đáng được nhận.
Sau khi nhận xong tạ lễ của Vương Hải, Ngụy Quân lại hỏi: "Theo ngươi thấy thì, Đại Càn chúng ta có thể đối phó được với thực lực của Nguyên Minh Chủ không?"
"Rất khó, chủ yếu là chúng ta không biết Nguyên Minh Chủ rốt cuộc có bao nhiêu át chủ bài." Vương Hải lắc đầu nói: "Hắn trải qua nhiều năm như vậy, thật sự là sống quá lâu rồi, thậm chí còn lớn tuổi hơn so với Đại Càn chúng ta. Hắn biết rất nhiều chuyện của Đại Càn chúng ta, nhưng chúng ta lại chưa chắc biết được chuyện của hắn."
Dừng một chút, Vương Hải tiếp tục nói: "Có điều Nguyên Minh Chủ cũng chưa chắc có hứng thú lớn như vậy đối với Đại Càn chúng ta, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, mục tiêu thật sự của hắn vẫn là Thần Hậu. Chỉ cần chúng ta không chủ động đối địch với hắn, Nguyên Minh Chủ hẳn là cũng sẽ không đem mũi dùi nhắm vào Đại Càn."
Ngụy Quân lạnh giọng nói: "Nhưng mà hắn vẫn còn nợ máu chưa trả sạch cho Đại Càn."
Vương Hải khẽ thở dài nói: "Muốn đối phó Nguyên Minh Chủ quá khó."
"Ngươi chuyên tâm dưỡng thương."
Ngụy Quân không nói nhiều với Vương Hải.
Những tin tức biết được từ chỗ của Vương Hải, đã đủ cho hắn đưa ra quyết định rồi.
Chính vào lúc này, hắn nhận được hồi âm của Trần Già.
"Rắc rối rồi, Ngụy huynh, nhớ khôi phục thân phận của ta, ta không muốn chết trong tay Nguyên Minh Chủ với thân phận tông chủ Trường Sinh tông."
Ánh mắt Ngụy Quân chợt lóe sáng.
Nhưng cũng không có quá thất lễ.
Hắn đã đoán được rằng chuyện sẽ phát triển như vậy.
Nếu Nguyên Minh Chủ đã mai phục Nho gia, Thượng Quan Uyển Nhi cũng đã mất liên lạc, vậy thì phía Trần Già xảy ra chuyện cũng rất bình thường.
Hoặc là nói, trong tình huống như vậy, nếu Trần Già không xảy ra chuyện, vậy mới là kỳ quái.
Nguyên Minh Chủ rõ ràng không phải loại người nhân từ đó, cũng sẽ không cố ý hạ thấp trí tuệ bỏ qua cho Trần Già.
Cho nên. . .
So với Nguyên Minh Chủ mưu tính sâu xa, Trần Già rốt cuộc vẫn là quá non trẻ.
Ngụy Quân không hoang mang.
Hắn trả lời Trần Già.
Bảo Trần Già mở chức năng phát trực tiếp của Nhất Hiệt Thư, hắn muốn xem phía Trần Già đã xảy ra chuyện gì.
. . .
Chia thành hai phía.
Nói đến phía Nguyên Minh Chủ.
Vương Hải thoát ra khỏi sinh thiên, cũng không khiến Nguyên Minh Chủ kinh ngạc.
Bên cạnh có người muốn đuổi theo, cũng bị Nguyên Minh Chủ cản lại.
"Đừng đuổi theo giặc đã cùng đường, nếu như một tên thánh nhân Nho gia mà liều mạng, chúng ta cũng sẽ phải trả cái giá không nhỏ. Với vết thương của Vương Hải hiện tại và tổn thất của Nho gia, đủ để làm cho bọn họ yên lặng một thời gian rồi."
"Vâng."
Nguyên Minh Chủ đã lên tiếng rồi, những người khác tất nhiên cũng không dám có ý kiến.
Bọn họ đều biết, nếu như Nguyên Minh Chủ thật sự muốn dùng sức để giữ lại Vương Hải, thì sẽ có cơ hội.
Nhưng mà rất hiển nhiên, Nguyên Minh Chủ cho rằng có thể, nhưng không cần thiết.
Giết chết Vương Hải cũng không thể mang đến cho hắn lợi ích gì quá lớn.
Giữ lại một tên thánh nhân mới thăng cấp của Nho gia - người đã nảy sinh ấn tượng sâu sắc và không đấu lại mình, ngược lại trong một thời gian ngắn sẽ làm hắn miễn trừ được những uy hiếp đến từ Nho gia.
Nguyên Minh Chủ là một kiêu hùng*, nhưng không lạm sát.
(*)người trí dũng, kiệt xuất, có dã tâm, tham vọng.
Cho nên hắn vốn dĩ không muốn giết chết Vương Hải, cũng không muốn giết Thượng Quan Uyển Nhi.
Hai người này ở trong cảm nhận của hắn, giữ lại có tác dụng lớn hơn nhiều so với giết chết.
Nhưng có một người, hắn muốn giết chết.
Trần Già.
Nghĩa tử của hắn.
Trong mắt Nguyên Minh Chủ, sức uy hiếp của Trần Già thậm chí còn lớn hơn nhiều so với Vương Hải và Thượng Quan Uyển Nhi.
Cho nên hắn quyết định đích thân đi chấm dứt tính mạng của nghĩa tử.
Khi hắn nhìn thấy Trần Già lần nữa, hắn đã xác nhận suy nghĩ này của mình.
Chiếu Văn Thiện Sư và Trạm Tịnh Sư Thái là do hắn phái đi chặn giết Trần Già.
Trong suy nghĩ của bản thân Nguyên Minh Chủ, Chiếu Văn Thiện Sư và Trạm Tịnh Sư Thái là đủ để giết chết Trần Già, nếu không thành công thì cũng giữ chân Trần Già lại được.
Nhưng mà khi hắn đuổi tới nơi, thứ nhìn thấy lại là thi thể của Chiếu Văn Thiện Sư.
Cùng với Trạm Tịnh Sư Thái đang hấp hối.
Về phần Hòa Thượng - con riêng của Chiếu Văn Thiện Sư và Trạm Tịnh Sư Thái, đương nhiên đã chết ngắc từ sớm.
Trần Già mấy lần liên tiếp thực lực nhảy vọt, thực lực sớm đã không thể so sánh với trước đây.
Điều này cũng làm cho Nguyên Minh Chủ mười phần tán thưởng.
"Mặc dù ta đã đánh giá ngươi rất cao, nhưng vẫn là xem thường ngươi rồi, ta có lỗi với Chiếu Văn Thiện Sư và Trạm Tịnh Sư Thái."
Sau khi Trần Già nhìn thấy Nguyên Minh Chủ xuất hiện, trong lòng liền trầm xuống.
Dồn hết toàn bộ sức lực giết Chiếu Văn Thiện Sư và Trạm Tịnh Sư Thái —— Trạm Tịnh Sư Thái là sau khi hắn nhìn thấy Nguyên Minh Chủ mới quyết đoán một kiếm kết liễu ả.
Nhưng mà đây đã là cực hạn của hắn rồi.