Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1573 - Chương 1573. Sự Truyền Thừa Và An Tâm (1)

Chương 1573. Sự truyền thừa và an tâm (1) Chương 1573. Sự truyền thừa và an tâm (1)

Sự truyền thừa và an tâm (1)

Mạnh lão ngay lập tức cảm thấy rằng thời điểm của cái chết đang đến gần.

Nhưng càng như vậy, ông ta càng hiểu sâu về Thủ Nghĩa Chi Đạo, tu vi của thánh đạo cũng càng tinh tiến.

Trong trận chiến, tu vi của Mạnh lão tăng lên nhanh chóng, chỉ còn một bước cuối cùng là đã thực sự bước vào cảnh giới thánh nhân Nho gia.

Thực lực của ông ta cũng đang tăng lên nhanh chóng.

Mạnh lão càng đánh càng hăng, giết vui vẻ thỏa thích, thân linh đẫm máu.

Đồng thời, ông ta cũng cảm nhận được sự áp chế đến từ thiên phú.

Ông ta biết tuy rằng thực lực của mình đang tiến bộ nhanh chóng, nhưng muốn đột phá thánh nhân, chí ít thì hôm nay là không thể.

Trên thế gian này không có nhiều kỳ tích như vậy.

Ông ta không phải là loại thiên tài kiệt xuất như thế.

Nhưng giống như những gì ông ta dạy cho Mạnh Giai.

Chấp nhận sự tầm thường của mình.

Sau đó, đi làm một số việc ghê gớm.

Thượng Quan Vân, nhìn cho kỹ, thiên phú của ngươi mạnh hơn lao phu, việc lão phu không làm được, ngươi phải làm được.

Mạnh lão vứt bỏ phòng ngự.

Thiêu đốt tu vi và tuổi thọ, bao gồm cả khí vận của bán thánh Nho gia.

"Nào, tiếp tục chiến đấu."

Khí thế của Mạnh lão chỉ tiến công mà không phòng thủ càng ngày càng mạnh mẽ hơn.

Mặc dù những người có đôi mắt tinh tường đều có thể nhìn ra được, đây là tuyệt xướng cuối cùng của Mạnh lão.

Nhưng khúc tuyệt xướng này có thể xướng vang đến mức độ nào, không ai có thể bảo đảm.

Ngoài tường thành.

Thượng Quan Vân đột nhiên nở nụ cười.

Ông ta chỉnh lại y quan của mình, lại lần nữa hướng về phía Mạnh lão trong không trung và hành lễ.

Sau đó, bình tĩnh bước về phía trong thành.

Ông ta ngộ ra rồi.

Bởi vì thiên phú của ông ta quả thực cao hơn Mạnh lão.

Hơn nữa, ý chí quyết tử của ông ta cũng không thua kém Mạnh lão chút nào.

Thượng Quan Vân bước đi vững vàng, làn gió nhẹ thổi qua, không có bao nhiêu khí tức bi tráng nhưng lại mang đến cho người ta một sự kiên định yên ả như nước.

Góc tối.

Thượng Quan Tinh Phong hốc mắt đỏ hoe, hắn ta muốn dùng sức thoát khỏi trói buộc, đi ngăn cản phụ thân mình lại, nhưng lại bị Thượng Quan Uyển Nhi ngăn lại.

Thần Đao môn không làm khó Thượng Quan Uyển Nhi.

Sau khi mất liên lạc với Nguyên Minh chủ, Thần Đao môn lập tức thả tự do cho Thượng Quan Uyển Nhi.

Mà sau khi Thượng Quan Uyển Nhi biết được tin tức gia tộc Thượng Quan xảy ra chuyện, ngay lập tức đi tìm Thượng Quan Tinh Phong, sau đó dẫn Thượng Quan Tinh Phong cùng xuất hiện ở đây.

Nàng ta hiểu phụ thân của mình hơn Thượng Quan Tinh Phong.

Vì vậy nàng ta đã không đi ngăn cản Thượng Quan Vân.

Nhưng nàng ta muốn dẫn Thượng Quan Tinh Phong đến đích thân tiễn biệt phụ thân mình.

“Buông ta ra.” Thượng Quan Tinh Phong gầm lên.

Hắn ta không thể giương mắt nhìn phụ thân mình đi tìm cái chết.

Nhưng Thượng Quan Uyển Nhi không buông ra.

Nàng ta chỉ nói với Thượng Quan Tinh Phong rằng: "Đời này, phụ thân là một vị trọng thần có vị trí cao, phú quý vinh hoa, trai gái song toàn, tu thân tề gia trị quốc bình thiên hạ, có thể nói là viên mãn. Người đời ai cũng phải chết, nếu phải lựa chọn một cách chết, vậy thì cách chết hiện tại này là sự lựa chọn tốt nhất của phụ thân. Ca ca, tôn trọng lựa chọn của phụ thân đi.”

Thượng Quan Tinh Phong quỳ trên mặt đất, nước mắt rơi như mưa.

Nhưng không nói gì nữa.

Hắn ta biết những gì Thượng Quan Uyển Nhi nói là đúng.

Một người kiêu hãnh đến tận xương tủy như phụ thân, thà rằng đi tìm cái chết một cách cao ngạo chứ tuyệt đối không muốn sống một cách hèn mọn.

"Ca ca, ngẩng đầu lên, nhìn bọn họ.”

Thượng Quan Uyển Nhi kéo Thượng Quan Tinh Phong dậy.

"Nhìn phụ thân, nhìn những người mà phụ thân muốn giết, nhìn những người muốn giết phụ thân. Sự nghiệp mà phụ thân chưa hoàn thành, sau này chúng ta phải thay ông ấy hoàn thành.”

"Phụ thân đang dùng máu của gia tộc Thượng Quan và tính mạng của mình, đúc lại vinh quan của dòng họ Thượng Quan. Ca ca, phụ thân là vì Đại Càn, cũng là vì chúng ta.”

Một nhà Thượng Quan, sống ăn lương bổng của Đại Càn, chết làm thần dân của Đại Càn.

Sĩ giả phải có khí phách!

Sát nhân thành nhân, hy sinh vì nghĩa!

Đây là phong cách của bán thánh Nho gia.

Đây là thánh đạo hôm nay của Mạnh lão và Thượng Quan Vân.

Một khi đã đi, bọn họ không có ngày trở lại.

Lần gặp lại sau là ở trong sử sách.

Ở trong lòng mọi người.

Trên bầu trời, Mạnh lão đang cầm kiếm thánh Nho gia đại chiến với hai vị thần linh của Tây Đại Lục với tinh thần liều chết.

Lòng quân Tây Đại Lục đại loạn.

Vị thần tối cao trong lòng quân đội Tây Đại Lục bị một bán thánh Nho gia đến từ Đại Càn áp chế.

Điều này không thể không khiến các tín đồ cảm thấy thế giới quan sụp đổ.

Mà lúc này, Thương Quan Vân - đã vào chủ thành.

Trong hoàn cảnh thông thường, ông ta sẽ bị chặn lại, sẽ bị phát hiện, sẽ bị kiểm tra.

Nhưng giờ đây, Mạnh lão đã thu hút mọi sự chú ý.

Mà thực lực của Thượng Quan Vân cũng đang đột phá.

Sau khi ông ta che giấu khí tức của mình, những cảm biến giám sát của Tây Đại Lục, cùng với những cao thủ trong quân đội Tây Đại Lục kia, tất cả đều bị chặn mất khả năng cảm nhận với Thượng Quan Vân.

Đây đương nhiên là một thủ đoạn của bán thánh Nho gia.

Ngoại trừ Nữ thần Trí Tuệ.

Đúng vậy, ngoại trừ Nữ thần Trí Tuệ.

Với thực lực của Nữ thần Trí Tuệ, đương nhiên sẽ không có chuyện không phát hiện ra Thượng Quan Vân.

Trên thực tế, lúc Mạnh lão còn đang đại chiến với hai vị thần trên bầu trời, Nữ thần Trí Tuệ đã phát hiện ra Thương Quan Vân rồi. Với trí tuệ của bà ta cũng lập tức nhận ra được Thượng Quan Vân muốn làm gì.

Bình Luận (0)
Comment