Khí phách kẻ sĩ, hy sinh vì nghĩa lớn (2)
"Có lẽ có thể cả đời này chúng ta cũng không thể đạt được kỳ vọng mà chúng ta mong muốn, nhưng điều này không thể chứng minh rằng chúng ta không có giá trị, đạo lý này, ta đã mất nửa đời mới có thể thông suốt. Lúc ông nội con còn trẻ, cũng đã từng muốn trở thành trung hưng công thần của Nho gia, từng muốn trở thành anh hùng ngăn cơn sóng dữ trong đại thế hỗn loạn. Nhưng ta đã mất mấy chục năm mới chấp nhận một hiện thực, ta không làm được.”
"Nhưng ta vẫn nghĩ rằng mình có thể rất lợi hại, hơn nữa ta nghĩ rằng mình còn có thể làm chút việc ghê gớm.”
"Giai Giai, thiên phú của con thậm chí còn không bằng ta, con cũng sẽ không trở thành những kiếp vận chi tử được người đời truyền miệng, viết vào sử sách kia. Không cần vì vậy mà nảy sinh lòng oán hận, học cách hòa giải với chính mình. Con cũng có thể làm một anh hùng tầm thường, chứ không phải là người tầm thường bị dục vọng và đố kỵ hủy diệt.”
Đêm nay, Mạnh Giai không nhận ra được tại sao Mạnh lão lại nói những lời như vậy với nàng ta.
Cho đến ngày hôm sau.
Chuyện gia tộc Thượng Quan làm phản tập thể đã truyền khắp thiên hạ.
Will đã rêu rao chuyện này.
Đương nhiên, Tây Đại Lục sẽ không giấu diếm chuyện này, bọn họ thậm chí còn tổ chức một bữa tiệc mừng lớn cho gia tộc Thượng Quan, chào đón sự gia nhập của gia tộc Thượng Quan.
Thiên kim mua mã cốt, giống như bọn họ làm với Tứ Hoàng tử lúc trước.
Điều khác biệt là Tứ Hoàng tử là đầu hàng giả.
Mà gia tộc Thượng Quan là thực sự đầu hàng.
Khi chuyện này được lan rộng khắp thiên hạ, còn không đợi bách tính Đại Càn phẫn nội tập thể, cũng không cho tập thể bách quan văn võ triều đình Đại Càn cơ hội tấu thư vạch tội mình, Thượng Quan Thừa tướng đã treo ấn mà đi trên triều đường, chủ đổ từ quan.
Sau đó, ông ta trực tiếp biến mất khỏi kinh thành, không biết đi đâu.
Dù vậy, những việc thu hậu toán tướng* cũng sẽ không ít.
(*): Sự việc xảy ra xong thì chờ đợi thời cơ để báo thù.
Dùng ngòi bút làm vũ khí đã và đang trên đà phát triển.
Nhưng Thượng Quan Thừa tướng đã không thể quan tâm được nhiều như vậy.
Sau nửa giờ.
Bên ngoài một tòa thành trì.
Thượng Quan Thừa tướng đã nghe thấy âm thanh chào mừng trong thành.
Will đang tổ chức một buổi lễ mừng công lớn cho gia tộc Thượng Quan gia nhập Tây Đại Lục để tạo ra sự thịnh vượng chung của phương Đông và phương Tây.
Mà bức tường thành phòng ngự, bên ngoài lỏng lẻo, bên trong chặt chẽ, trông như bên dưới bề mặt yên ả lại là một thùng thuốc súng sắp phát nổ.
Thượng Quan Thừa tướng hoàn toàn tin rằng Tây Đại Lục tuyệt đối sẽ không đi vào vết xe đổ của Tứ Hoàng tử.
Lần này, bọn họ chắc chắn đã sớm có chuẩn bị.
Nhưng ông ta vẫn đến.
Thượng Quan Thừa tướng lại cúi chào Mạnh lão một lần nữa.
Sau khi nhận cái lễ này của Thượng Quan Thừa tướng, Mạnh lão thoải mái nói: "Thượng Quan Vân, xem xong rồi, có thể lĩnh ngộ được Thủ Nghĩa Chi Đạo hay không, tùy thuộc vào vận khí của ngươi.”
Sau đó, Mạnh lão trực tiếp giải phóng ra khí thế của mình.
Thánh quang lấp lánh xuyên thủng bầu trời.
Nhất thời áp chế mọi âm thanh chúc mừng.
Quân đội của Tây Địa Lục nhanh chóng cảnh giác, hoàn thành việc tập kết.
Tuy nhiên, làm một bán thánh Nho gia – không, sau khi động dụng Thủ Nghĩa Chi Đạo, Mạnh lão đã trở thành một thánh nhân Nho gia mới rồi, mặc dù ông ta chỉ là tạm thời có cảnh giới thánh nhân chứ không phải là thực lực của thánh nhân Nho gia năm đó.
Nhưng đây vẫn không phải là người mà lực lượng canh gác của Tây Đại Lục có thể giải quyết được.
Ầm!
Cuộc tấn công từ Tây Đại Lục bị Hạo Nhiên Chính Khí của Mạnh lão tự động bắn trả ngược lại.
Sau đó, vài tiếng nổ dữ dội vang lên.
"Đệ tử Nho gia, hôm nay tới giết thần, mau đến lĩnh tử.”
Trong thành cũng đồng thời tỏa sáng rực rỡ.
Khí thế mà Mạnh lão giải phóng ra đã khiến thần linh của Tây Đại Lục ngồi không vững.
"Mau mau lui lại, nếu không...”
Bùm!
Mạnh lão trực tiếp chém một kiếm xuống.
Nho gia – Kiếm thánh!
"Thánh nhân viết: Quân tử động thủ không động khẩu!"
Thần linh của Tây Đại Lục không kịp trở tay, bị một kiếm của Mạnh lão chém lật.
Đương nhiên, không chém chết.
Thần linh cũng không đến mức kém cỏi như vậy.
Mặc dù thế nhưng mất mặt như vậy trước mặt binh sĩ Tây Đại Lục, vẫn khiến cho thần linh này tức sùi bọt mép
"Đồ nhãi con muốn chết!"
"Thánh nhân viết: Thần linh? Lúc này? Kẻ lão tử đánh chính là thần linh.”
Mạnh lão trực tiếp trấn áp vị thần linh của Tây Đại Lục này.
Thủ Nghĩa Chi Đạo, cảnh giới thánh nhân Nho gia, cộng thêm kiếm thánh của nho Gia khiến tinh, khí, thần và trang bị của Mạnh lão, toàn bộ đều được nâng lên mức cao nhất.
Áp chế một vị tiểu thần của Tây Đại Lục, trông có vẻ không hề áp lực.
Việc này thậm chí không thể khiến ông ta cảm nhận được nguy hiểm.
Vào lúc này, một vị thần linh khác của Tây Đại Lục cũng không thể ngồi yên.
Nữ thần Trí Tuệ cũng khẽ cau mày, trực tiếp ra lệnh: "Hỏa Thần, ngươi cũng lên đi, ta áp trận cho các ngươi, mau chóng giải quyết người này.”
Ba vị thần linh của Tây Đại Lục do Nữ thần Trí Tuệ phụ trách điều hành ở giữa, đây là mệnh lệnh của Thần Vương.
Nghe thấy lệnh của Nữ thần Trí Tuệ, Hỏa Thần sớm đã muốn tham chiến lập tức tham gia vào cuộc chiến.
Hai đại thần linh đánh một bán thánh Nho gia cưỡng ép mình tăng lên cảnh giới thánh nhân như hiện tại, đây là việc không khó.