Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1577 - Chương 1577. Bảo Vệ Kẻ Địch Của Ta, Đả Kích Đồng Đội Của Ta (1)

Chương 1577. Bảo vệ kẻ địch của ta, đả kích đồng đội của ta (1) Chương 1577. Bảo vệ kẻ địch của ta, đả kích đồng đội của ta (1)

Bảo vệ kẻ địch của ta, đả kích đồng đội của ta (1)

Vốn dĩ tập thể gia tộc Thượng Quan làm phản, thông đồng với địch bán nước, là một chuyện khiến cho quốc cách Đại Càn hổ thẹn.

Thượng Quan Vân từ quan ở ẩn, cũng không thể tiêu trừ lửa giận của dân chúng Đại Càn.

Nhưng Thượng Quan Vân đã đích thân chấm dứt gia tộc Thượng Quan, điều này làm cho trên dưới Đại Càn hoàn toàn im hơi lặng tiếng.

Không còn ai có thể tiếp tục chỉ trích Thượng Quan Thừa tướng nữa.

Thượng Quan Thừa tướng đã làm tất cả những gì mà ở địa vị của hắn có thể làm được.

Thậm chí còn liều cả tính mạng, kéo theo một vị thần minh của Tây Đại Lục.

Điều này đã không còn là vấn đề lấy công chuộc tội, đây là Thượng Quan Thừa tướng đã lập được công lao cái thế, tuyệt không thua kém với công lao khai phá lãnh thổ.

Trong tình hình này, rất nhiều lô báo phê phán Thượng Quan Thừa tướng vừa mới ra lò hận rằng không thể xóa bản thảo tập thể.

Bọn họ rất muốn khoe Long kỳ của Đại Càn ngay trong đêm.

Đáng tiếc đã không còn cơ hội.

Trong phúc chốc, Thượng Quan Thừa tướng từ tội nhân biến thành anh hùng.

Mà toàn bộ những người phê phán Thượng Quan Thừa tướng, cũng từ nhân sĩ chính nghĩa – cứu giúp cho dân, biến thành tay đao phủ bôi nhọ anh hùng.

Cuộc đời lên voi xuống chó, cũng chỉ đến thế là cùng.

Nhưng cũng không mấy ai để ý đến vận mệnh của những người này.

Điều thực sự xứng đáng để người đời chú ý, vẫn là chiến tích mà Đại Càn đạt được trong trận chiến này.

Cùng với cái giá phải trả.

Quân bộ mở cuộc họp hội nghị ngay trong đêm.

Ngụy Quân không tham gia.

Chuyện đánh trận, hắn không hiểu.

Bao gồm toàn bộ quá trình khai chiến lần này, thật ra đều là sau khi sự việc xảy ra thì hắn mới biết.

Toàn bộ kế hoạch tác chiến, là Thượng Quan Thừa tướng đề xuất, sau đó nhận được sự tán thành của Tô Lang Gia, cuối cùng giao cho công chúa Minh Châu phụ trách.

Rất ít người biết được nội tình.

Mức độ đảm bảo lớn nhất tình báo sẽ không bị tiết lộ ra ngoài.

Sự thật chứng minh, kế hoạch tác chiến mà Thượng Quan Thừa tướng đề xuất rất thành công.

Mặc dù dùng sự hi sinh của mình để trả giá.

Nhưng đây là điều có ý nghĩa.

Nhất là đối với Thượng Quan Tinh Phong và Thượng Quan Uyển Nhi.

Thượng Quan Tinh Phong lần nữa quay trở lại kinh thành, không phải chịu sự chỉ trích của dân chúng kinh thành, ngược lại, hắn nhận được sự tôn trọng mà trước nay chưa từng có.

Tất cả điều này đều là ân huệ mà Thượng Quan Thừa tướng để lại cho bọn hắn.

Thượng Quan Uyển Nhi rất vui mừng, cái chết của phụ thân là có ý nghĩa.

Thượng Quan Tinh Phong. . . cảm nhận được sự đau khổ theo nghĩa kép.

"Muội muội, phụ thân chết vốn dĩ ta đã rất đau lòng, chỉ mong rằng dân chúng Đại Càn chửi mắng ta thật nhiều, cho ta vui vẻ một chút, ngay cả yêu cầu nhỏ bé như vậy mà bọn họ cũng không thoả mãn ta."

Thượng Quan Tinh Phong rất bi thương.

Thượng Quan Uyển Nhi. . . muốn đánh người.

Không muốn thừa nhận rằng mình lại có một người ca ca biến thái như vậy.

Quá mất mặt.

Mặc dù nàng cũng có một một vài sở thích giấu kín, nhưng đều giấu ở trong lòng.

Làm gì giống như là Thượng Quan Tinh Phong, không ngờ lại trực tiếp biểu hiện ra ngoài.

Một chút thể diện cũng không cần.

"Ca ca, ngươi có thể nghiêm chỉnh một chút không?" Thượng Quan Uyển Nhi bất lực nói.

Thượng Quan Tinh Phong quỳ ở linh đường, giọng điệu trầm thấp: "Ta rất nghiêm chỉnh, muội muội, bây giờ ngươi cũng rất muốn để người khác đánh ngươi một trận đúng chứ ? Đừng phủ nhận nữa, hai huynh muội chúng ta đều là cùng một cha sinh ra, còn ai không biết ai chứ?"

Thượng Quan Uyển Nhi: ". . ."

Thẹn quá hóa giận, nàng phẫn nộ một cước đá bay Thượng Quan Tinh Phong.

Ngụy Quân vừa vội vàng đến để tế điện Thượng Quan Thừa tướng, cùng với hỏi thăm Thượng Quan Tinh Phong và Thượng Quan Uyển Nhi, thì nhìn thấy một bóng đen trực tiếp bay về hướng của mình, cả người giật mình, theo bản năng cũng đá một cước ra ngoài.

Sau đó. . .

Lại vẽ ra một đường parabol đẹp đẽ.

Sau khi phản ứng lại được, Ngụy Quân có một chút hối hận.

Hắn biết mình đã đá sai người.

Nhưng rất nhanh hắn lại thu hồi sự hối hận của mình.

Bởi vì hắn nghe được âm thanh quen thuộc:

"Thoải mái! Đã! Thú vị!"

Ngụy Quân mặt đầy đường chỉ đen.

Thượng Quan Uyển Nhi vô cùng xấu hổ.

"Ca ca, đủ rồi, thi cốt của phụ thân vẫn còn chưa lạnh."

"Thi cốt chưa lạnh cái gì, phụ thân đã không còn thi cốt nữa rồi."

Thượng Quan Tinh Phong ngỗng rơi trên cát một cách "tiêu sái", sau đó bò dậy từ mặt đất, miễn cưỡng khôi phục lại bình thường.

"Có điều, trước đây muội muội ngươi đã nghe theo ta, con người ai rồi cũng chết, phụ thân khi còn sống địa vị hơn người, sau khi chết cả nước kính trọng, quả thật không uổng công cuộc đời này, không có tiếc nuối. Ta không cần phải quá thương tâm, chúng ta đều đã trưởng thành, nên chững chạc lên, tự mình đối mặt mưa gió."

Nghe được cuộc đối thoại của Thượng Quan Tinh Phong và Thượng Quan Uyển Nhi, Ngụy Quân biết rằng lần này mình thật sự sẽ vô cùng an tâm.

Người nhà hai bên của Mạnh Lão và Thượng Quan Thừa tướng đều không cần hắn an ủi.

Những người bên cạnh đều trưởng thành nhanh quá.

Biểu hiện của Mạnh Giai đã vượt qua dự đoán của hắn.

Thượng Quan Tinh Phong và Thượng Quan Uyển Nhi cũng chững chạc hơn rất nhiều so với tưởng tượng của hắn.

Trưởng thành có lẽ không phải là chuyện trong nháy mắt, nhưng đã trải qua nhiều chuyện, rất nhiều người quả thật cũng thật sự trưởng thành, làm cho người khác mười phần vui mừng.

Bình Luận (0)
Comment