Bảo vệ kẻ địch của ta, đả kích đồng đội của ta (2)
"Các ngươi có thể tự mình nghĩ thông suốt đạo lý này, tất nhiên là tốt nhất rồi."
Ngụy Quân gật đầu, trước tiên chỉnh đốn y quan, dâng cho Thượng Quan Vân ba nén nhang, thực hiện đầy đủ lễ nghi của mình, sau đó mới hỏi cụ thể đã xảy ra chuyện gì.
Mạnh Giai cũng là sau khi chuyện đã xảy ra thì mới biết, nàng cũng không biết nhiều.
Chỉ là hồi tưởng lại điều mà gia gia dặn dò mình vào đêm trước, Mạnh Giai mới muộn màng ý thức được đó là đang từ biệt nàng.
Thượng Quan Uyển Nhi và Thượng Quan Tinh Phong thì không giống như vậy.
Bọn họ đã đến hiện trường.
Đương nhiên, cụ thể hiện trường là tình huống gì, khi Thượng Quan Tinh Phong nói chuyện riêng với hắn cũng chưa biết rõ.
Cho nên hôm nay hắn đặc biệt tự mình đến hỏi.
Bất luận như thế nào, trận chiến này Đại Càn tổn thất một bán thánh, một tiền Thừa tướng. Mà Tây Đại Lục đã tổn thất hai vị thần minh, còn có một trận đại bại.
Nói là thay đổi thế cục chiến tranh cũng không quá đáng.
Mặc dù hắn không tham dự quân vụ, nhưng mà chuyện lớn như vậy, hắn vẫn muốn biết một vài tình hình đầu tiên.
Thượng Quan Uyển Nhi nhìn Thượng Quan Tinh Phong một cái, do dự một chút, rồi vẫn nói: "Ngụy đại nhân, chúng ta ra ngoài nói đi."
Ngụy Quân có chút bất ngờ: "Tinh Phong không thể nghe sao?"
Tốt xấu gì thì hiện tại Thượng Quan Tinh Phong cũng là người của Thiết huyết cứu quốc hội, chuyện này cũng không phải là bí mật gì trong khắp thiên hạ, Ngụy Quân thật sự chưa từng nghĩ sẽ giấu hắn chuyện gì.
"Với lại, Tinh Phong không phải cũng đã ở hiện trường sao? Còn cần phải giấu hắn?"
Thượng Quan Uyển Nhi giải thích nói: "Ca ca mắt mù, mặc dù có mắt, nhưng thật ra không nhìn ra được điều gì. Với đầu óc của hắn, để hắn biết quá nhiều cũng không chắc là chuyện tốt."
Thượng Quan Tinh Phong: ". . . Muội muội ngươi là cố ý mắng ta ư? Ngươi đối tốt với ta quá rồi, biết ta thích bị mắng."
Ngụy Quân: ". . ."
Nghe lời Thượng Quan Uyển Nhi.
Quả thật.
Nếu thật là có gì cơ mật, để cho tên nhãi Thượng Quan Tinh Phong này biết quá nhiều cũng không phải chuyện tốt.
Lỡ như Tây Đại Lục phái một ngự tỷ có sở trường dùng roi da làm vũ khí đến câu dẫn Thượng Quan Tinh Phong, dụ Thượng Quan Tinh Phong làm phản thì phải làm sao?
Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.
Thượng Quan Uyển Nhi dẫn Ngụy Quân đến khuê phòng của mình để nói chuyện.
Ngụy Quân hỏi nàng về chuyện ở Thần Đao môn trước.
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Sức mạnh bên trong của Thần Đao môn còn mạnh hơn so với tưởng tượng của ta, ngày đó ta đã bị Thần Đao môn bắt rồi."
Ngụy Quân nhíu mày nói: "Ta cảm giác ngươi đã khôi phục thực lực của Âm Thần, như vậy mà vẫn bị Thần Đao môn bắt, không lẽ nào."
Trước kia Đao Thần ở Thần Đao môn gần như chỉ dựa vào sức mình đại chiến toàn bộ Liên minh người tu chân, mặc dù ở thế hạ phong, nhưng mà có thể thấy rõ thực lực dũng mãnh.
Tuy rằng Âm Thần không đấu qua Đao Thần, cũng không nên kém nhiều như vậy chứ?
Ngay cả Thần Đao môn mà cũng không đấu lại được?
Thượng Quan Uyển Nhi giải thích nói: "Thực lực của ta quả thật đã khôi phục gần như hoàn toàn, nhưng mà thực lực của Thần Đao môn cũng đang tiến bộ thần tốc, hơn nữa lần này, một vài lão già bất tử trong Thần Đao môn đều thừa dịp thiên địa dị biến, thực lực càng tiến một bậc, ta đoán chừng tình hình của Thiên Âm tông cũng không khác là bao. Lần Hoàn cảnh thiên địa biến hóa này, người đạt được nhiều lợi ích nhất chính là những lão già bất tử này."
Ngụy Quân mím miệng.
Trên logic thì không bất ngờ.
Nhưng mà nếu như vậy, dường như thực lực bên phía tu hành giả mạnh hơn.
Không, không chỉ là tu hành giả.
Thượng Quan Uyển Nhi cũng nhắc nhở nói: "Trên lý thuyết Hoàng thất cũng không thể trường sinh, nhưng mà bên trong Hoàng thất cất giấu rất nhiều bảo bối, phụ thân ta trước kia số chết đã đến, chính là vì ăn bảo dược của Hoàng thất mới được sống lại lần nữa, cho nên khẳng định Hoàng thất cũng có không ít lão bất tử đang ẩn giấu. Bọn họ cho dù không thể trường sinh, cũng có thể mượn rất nhiều thiên tài địa bảo để sống thêm mấy chục đến hàng trăm năm. Lần này, chắc bọn họ cũng có thể mượn Hoàn cảnh thiên địa biến hóa, tiến bộ vượt bậc thực lực một phen. Ngụy Quân, ngươi phải cẩn thận."
Ngụy Quân gật đầu.
"Nghe có vẻ không phải là tin tức gì tốt."
Đương nhiên, là đối với Đại Càn mà nói thì không phải là tin tức gì tốt.
Đối với hắn thì lại không quan trọng.
Dù sao thì đến một tên hắn giết chết một tên, đến một đôi hắn giết chết một cặp.
Phàm như những người này không giết chết hắn, thì hắn khiến cho những người này biết cái giá khi không giết chết hắn.
"Tiếp đến Thần Đao môn, sau đó bọn họ không làm khó dễ ngươi?"
"Về bản chất, ta với bọn họ vốn không có xung đột, trước kia, đại tu hành giả của Liên minh người tu chân đối phó thần minh là để tìm tòi nghiên cứu sự huyền bí của thành thần, nhưng mà hiện tại cũng không cần nữa, độ khó của thành thần đã giảm hơn nhiều so với trước kia, ta thậm chí nghi ngờ trong đám bọn họ đã có người thành thần rồi."
Ngụy Quân gật đầu nói: "Ta cảm giác hẳn là đã có rồi."
Điều này không kỳ lạ.
Trước kia Kiếm Thần Cổ Nguyệt cách bước cuối cùng của thành thần cũng chỉ thiếu một chút xíu nữa.
Nguyên Minh Chủ thì không cần phải nói nữa.
Cho dù là các đại tu hành giả của Liên minh người tu chân này, cũng có rất nhiều người bị mắc kẹt lại trong ngưỡng cửa thăng thiên.