Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1615 - Chương 1615. Người Ngồi Ở Trong Nhà, Nghĩa Phụ Trên Trời Xuống (3)

Chương 1615. Người ngồi ở trong nhà, nghĩa phụ trên trời xuống (3) Chương 1615. Người ngồi ở trong nhà, nghĩa phụ trên trời xuống (3)

Người ngồi ở trong nhà, nghĩa phụ trên trời xuống (3)

Cho nên Trần Già nói: "Đại tướng quân chắc là đã coi trọng thân phận của ta, ta là tông chủ Trường Sinh tông, mà kế thừa Trường Sinh tông ở phàm giới. . . Là do Thần Hậu thành lập. Đại tướng quân muốn mượn một tay ta mai phục Thần Hậu?"

"Ngươi đã đoán đúng một nửa."

"Một nửa?"

"Đúng, một nửa, bởi vì ta biết, giữa Phụng Tiên ngươi và lão Đinh chắc chắn có ẩn tình."

Nhịp tim của Trần Già đột nhiên ngừng lại.

Tên nhãi này làm sao mà biết được?

"Phụng Tiên, thật ra ta đã quan sát ngươi rất lâu, ngươi lọt vào tầm mắt của ta, sớm hơn so với lọt vào tầm mắt của lão Đinh."

Trần Già bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh.

"Đại tướng quân làm sao mà biết được ta?"

"Cơ duyên trùng hợp."

Đổng Đại tướng quân úp mở, sau đó nói: "Ta hiểu lão Đinh, hắn sẽ không cam tâm thản nhiên đi chịu chết như vậy, cho nên hắn nhất định đã che giấu tay sau trả thù Thần Hậu của mình. Lúc đó ở hiện trường ngoại trừ lão Đinh và tên tiện nhân kia, chỉ còn có Phụng Tiên ngươi. Cho nên ta đoán, lão Đinh đã đặt hy vọng trên người ngươi."

Trần Già: ". . ."

Toàn trúng.

"Ta tin tưởng năng lực của lão Đinh, cũng tin tưởng mắt nhìn người của hắn. Ta và lão Đinh là huynh đệ đồng hao*, hắn nguyện ý tin tưởng ngươi, ta cũng nguyện ý tin tưởng ngươi. Cho nên, ta muốn nhận ngươi làm nghĩa tử trước tên tiện nhân kia. Ta tin tưởng với năng lực và nhân phẩm của Phụng Tiên ngươi, sẽ không làm ta thất vọng."

(*)hai người cùng làm rể một gia đình, tức là hay người này lấy hai chị em ruột làm vợ.

Trần Già chớp mắt.

Ồ?

Hình như không phải là chuyện xấu.

Ta đây là người ngồi ở trong nhà, nghĩa phụ trên trời xuống.

Hơn nữa nhìn điệu bộ của nghĩa phụ, hình như còn muốn cho mình lợi ích?

Không ngờ còn có loại chuyện tốt này?

Nhưng Trần Già không có lập tức nhận lời.

"Đại tướng quân, không phải ta không biết điều, mà là ta không hiểu rốt cuộc ngài muốn ta làm gì? Có dặn dò gì cụ thể không?"

"Tạm thời không có, ngươi chỉ cần làm chính mình là được." Đổng Đại tướng quân nói: "Nếu như muốn ngươi ra tay, ta tất nhiên sẽ liên hệ ngươi. Yên tâm, sẽ không để ngươi làm chuyện vượt quá năng lực bản thân."

Trần Già nghi ngờ nói: "Ta cũng không phải là con riêng của đại tướng quân, đại tướng quân tại sao lại đối tốt với ta như thế? Chẳng lẽ bởi vì ngài thấu hiểu Nguyên Minh Chủ?"

"Thật ra cái này đã đủ rồi."

"Đại tướng quân không sợ ta có ý đồ khác đối với ngài sao? Ta là môn đồ của Thần Hậu, dốc sức vì Thần Hậu mới là chuyện ta nên làm." Trần Già nhắc nhở nói.

Hắn không cho rằng lời mời của Đổng Đại tướng quân chỉ xuất phát từ nguyên nhân của Nguyên Minh Chủ.

Phía sau điều này khẳng định còn có một vài bí ẩn mà hắn không biết.

Nếu không thì nói không thông.

Nhìn Trần Già muốn tìm cho ra ngọn nguồn, Đổng Đại tướng quân trầm mặc một lát, quyết định tiết lộ một vài bí ẩn cho Trần Già.

"Ngươi và Thần Hậu không có khả năng đứng cùng phe, bởi vì các ngươi được định sẵn sẽ trở thành kẻ thù sống chết."

Trần Già nở nụ cười: "Lời này của Đại tướng quân đã quá coi trọng ta, ta lấy đâu ra tư cách làm kẻ thù của Thần Hậu?"

"Nếu Thần Hậu muốn giết người phụ nữ của ngươi thì sao?" Đổng Đại tướng quân hỏi.

Trần Già thân thể cứng đờ.

"Phụng Tiên, ngươi đoán không sai, ta coi trọng ngươi, không hoàn toàn là vì nguyên nhân của lão Đinh, còn có một nguyên nhân rất lớn là ngươi đã từng giúp ta."

"Ta từng giúp ngươi?"

"Ngươi là trong lúc vô ý, nhưng ngươi quả thật đã giúp ta. Nếu không có sự giúp đỡ của ngươi, ta không thể giết chết 'Yêu' ."

Đại não của Trần Già đang chuyển động nhanh chóng, ngay lập tức đã phản ứng được.

" 'Yêu' trong Thất tình?"

"Không sai, thần cách 'Yêu' của Thần Quân đã chết trong tay ta, cho nên ta mới có được thực lực hiện tại. Thời điểm trong cuộc chiến tranh vệ quốc, ta vẫn chưa có sức mạnh hiện tại."

"Các ngươi lại có thể tự giết lẫn nhau?"

"Không những có thể tự giết lẫn nhau, sau khi tự giết lẫn nhau, còn có thể nâng cao thực lực của nhau. Mà sau khi toàn bộ thất tình lục dục đều chết, Thần Quân cũng có thể trăm thước can đầu càng tiến một bước*. Cho nên, bọn ta rất muốn giết chết lẫn nhau, nhưng lại không dám toàn bộ giết chết lẫn nhau. Nhưng bất luận như thế nào, ta đã giết chết 'Yêu'."

(*) đã đạt đến trình độ rất cao nhưng vẫn chưa hài lòng mà vẫn nỗ lực, chăm chỉ hơn

"Vậy thì có liên quan gì đến ta?"

"Đương nhiên là vì người mà Thần Quân yêu, đã yêu ngươi, cho nên làm cho thần cách 'Yêu' đã bị thương nặng, đã cho ta cơ hội thừa cơ xông vào."

Trần Già toàn thân lạnh lẽo.

Nói tới đây, hắn đã hoàn toàn không còn tâm lý gặp may.

"Người mà Thần Quân yêu. . . Đã yêu ta? Là. . . Thiền nhi?"

Đổng Đại tướng quân cười khẽ: "Cho nên, ta rất tán thưởng Phụng Tiên. Yên tâm, ta không có quấy rầy Bế Nguyệt. Sau khi giết chết 'Thần cách Yêu', ta cũng không có tiếp tục chú ý đến Bế Nguyệt. Thần Quân đoạn tình tuyệt ái, ta chỉ cảm thấy hứng thú đối với hồ rượu rừng thịt, Bế Nguyệt chẳng qua là gánh nặng đối với chúng ta. Phụng Tiên thích, lấy đi là được."

Trần Già sắc mặt trắng bệch.

Nhưng trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Đổng Đại tướng quân hẳn là không cần lừa hắn.

Theo lời Đổng Đại tướng quân nói, khi hắn giết chết thần cách "Yêu" của Thần Quân, Trần Già chắc là vẫn chưa mời Châu Phân Phương xóa đi ký ức của Thiền nhi, cho nên thần cách “Yêu” của Thần Quân cũng không biết chuyện này.

Bình Luận (0)
Comment