Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1616 - Chương 1616. Người Ngồi Ở Trong Nhà, Nghĩa Phụ Trên Trời Xuống (4)

Chương 1616. Người ngồi ở trong nhà, nghĩa phụ trên trời xuống (4) Chương 1616. Người ngồi ở trong nhà, nghĩa phụ trên trời xuống (4)

Người ngồi ở trong nhà, nghĩa phụ trên trời xuống (4)

Trước đây Trần Già vẫn luôn che giấu thân phận Thiết huyết cứu quốc hội của mình trước mặt Thiền nhi.

Vì vậy cho dù thần cách “Yêu” của Thần Quân biết thân phận Trường Sinh tông của mình, cũng không sao cả.

Ngược lại càng có thể bởi vì vậy mà lấy được lòng tin của Đổng Đại tướng quân.

Hơn nữa sau khi thần cách “Yêu” chết, Thiền nhi cũng thuận lợi thoát khỏi nguy hiểm.

Cứ như vậy, hắn ngược lại thật sự đã nợ Đổng Đại tướng quân một ân tình lớn.

"Nói đến thì, Phụng Tiên cũng nợ ta một mạng."

Đổng Đại tướng quân nói thẳng: "Nếu ta không ra tay giết chết thần cách Yêu của Thần Quân, lúc ấy hắn đã sắp ra tay giết chết ngươi rồi. Đương nhiên, ở điểm này chúng ta là giúp đỡ lẫn nhau, cho nên Phụng Tiên không cần quá để bụng, nhưng giữa chúng ta có cơ sở hợp tác, đúng không?"

Trần Già không tiếp tục do dự, đứng dậy quỳ một gối xuống trước mặt Đổng Đại tướng quân.

"Phụng Tiên phiêu dạt nửa đời, chỉ hận chưa gặp được minh chủ, công nếu không chê, bố nguyện bái làm nghĩa phụ*!"

(*) câu nói của Lữ Bố

Đổng Đại tướng quân cười ha ha.

"Tốt, ta có Phụng Tiên, thật là anh hùng trời ban!"

Mặc cho Đổng Đại tướng quân đỡ mình dậy, Trần Già có chút hoảng hốt.

Cứ cảm thấy cảnh này dường như từng quen thuộc.

Mình bái Nguyên Minh Chủ làm nghĩa phụ, có phải cũng gần giống như hiện tại hay không?

Còn chưa đợi hắn hiểu rõ, hắn liền nghe được Đổng Đại tướng quân tiếp tục nói: "Phụng Tiên bái ta làm nghĩa phụ, vi phụ tất nhiên cũng không thể không bày tỏ, hôm nay tặng ngươi một món quà trước."

Đổng Đại tướng quân mở tay ra.

Ngay sau đó, một con thỏ xuất hiện ở trong tay Đổng Đại tướng quân.

Trần Già nghi hoặc nhìn về phía Đổng Đại tướng quân.

Con thỏ này là dùng để làm gì?

Đổng Đại tướng quân giải đáp thắc mắc cho Trần Già: "Đây là Thỏ thần, lúc trước Bế Nguyệt hạ phàm, chính là huyết tế Thỏ thần. Thỏ thần mặc dù đã chết, thần lực vẫn còn. Bên trong Yêu đình, Mã vương đã nguyện trung thành với ta."

Ngay sau đó, một con ngựa thần toàn thân màu đỏ xuất hiện ở phía trước Đổng Đại tướng quân.

Yêu đình, Mã vương.

Đổng Đại tướng quân đem con thỏ trong tay ném cho Mã vương, dặn dò nói: "Ăn đi."

Mã vương hưng phấn kêu một tiếng, liền ăn thi thể của Thỏ thần.

Đổng Đại tướng quân nói với Trần Già: "Phụng Tiên, từ nay về sau, nó sẽ là vật cưỡi của ngươi, cũng phụ trách truyền đạt mệnh lệnh của ta. Mã vương có được thần lực của Thỏ thần, tu vi sẽ đột nhiên tăng mạnh, gần bằng với Ưng Vương, hơn nữa biến dị thành loại 'ngựa Xích Thố' thượng cổ dị chủng, nắm giữ không gian thần thông nhất định. Ngươi có nó giúp đỡ, từ nay về sau không lo lắng về tính mạng."

Trần Già sẵn lòng phục tùng.

"Nghĩa phụ đối đãi ta ân trọng như núi, Phụng Tiên nhất định cung cúc tận tụy vì nghĩa phụ, đến chết mới thôi."

...

Đối với Trần Già mà nói, nhận giặc làm cha không hề áp lực tâm lý.

Huống hồ nghĩa phụ này còn vô cùng hào phóng, vung tay liền là một con "ngựa ăn thỏ", còn là loại nắm giữ Không Gian Chi Đạo.

Điều này có nghĩa là hắn trực tiếp có thêm một kỹ năng hộ mệnh nghịch thiên.

Nguyên Minh Chủ còn không đối tốt với hắn như vậy.

Cho nên Trần Già cảm động đến rơi nước mắt.

Mặc dù quả thật Trần Già còn có rất nhiều chuyện chưa làm rõ.

Không quan trọng.

Xác định danh phận nghĩa phụ trước rồi nói tiếp.

Sau khi xác định, Trần Già mới hỏi đến chuyện chính mà mình quan tâm: "Thiền nhi là Bế Nguyệt? Bế Nguyệt tiên tử đệ nhất tuyệt sắc vạn năm của giới tu hành trong truyền thuyết?"

"Nếu không còn có thể có ai được lão Đinh đặt nhiều hy vọng? Lại bị Thần Hậu coi là hiểm họa lớn ghim trong lòng."

Đổng Đại tướng quân nói đến đây, khen Nguyên Minh Chủ không ngớt lời: "Lão Đinh cũng đã trưởng thành sau khi bị phụ nữ làm tổn thương, đáng tiếc, hắn đã xem nhẹ Thần Quân. Hắn đã vâos ngã nhiều lần ở trên người phụ nữ, với tư cách là huynh đệ đồng hao của hắn, Thần Quân sao có khả năng sẽ giẫm lên vết xe đổ?"

Trần Già: ". . ."

Huynh đệ đồng hao quá xuất sắc.

Nghĩa phụ là người văn hoá.

"Trong lòng không có nữ nhân, rút đao tất nhiên là như thần. Thần Quân đoạn tình tuyệt ái, Thần Quân đã sớm miễn dịch đối với sắc đẹp. Bế Nguyệt tuy là tuyệt sắc, nhưng cũng không thể lay động tâm trí của Thần Quân. Có điều lúc ấy Thần Quân cũng không muốn trở mặt với Thần Hậu, cho nên đã đưa Bế Nguyệt hạ phàm."

Đổng Đại tướng quân nhìn Trần Già một cái, lại tiết lộ một bí ẩn khác: "Thần Quân là ân nhân của Bế Nguyệt, cũng là ân nhân của ngươi. Nếu không có Thần Quân ngầm đồng ý, Bế Nguyệt căn bản không có khả năng hạ phàm thành công. Ngươi phải biết rằng, thần tiên muốn hạ phàm cũng không dễ dàng, cái này không phải chỉ dựa vào một mình Bế Nguyệt là có thể làm được."

Trần Già lẳng lặng gật đầu.

Trong trường hợp Đổng Đại tướng quân không lừa hắn, vậy Thần Quân đối với Bế Nguyệt quả thật có đại ân.

Gián tiếp mà nói, tất nhiên cũng có đại ân đối với hắn.

Trần Già không thể xác định lời Đổng Đại tướng quân nói có phải là thật hay không, có điều nghĩ đến Đổng Đại tướng quân hình như quả thật không có lý do lừa hắn.

"Vậy Thiền nhi nàng vì sao lại đến kinh thành? Ta vẫn luôn cho rằng nàng là một nữ nhân bình thường." Trần Già nghi hoặc nói.

Bình Luận (0)
Comment