Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1618 - Chương 1618. Cửu Thiên Tuế (2)

Chương 1618. Cửu Thiên Tuế (2) Chương 1618. Cửu Thiên Tuế (2)

Cửu Thiên Tuế (2)

"Thánh nhân Nho gia đã chết, nếu như thánh nhân Nho gia còn sống, quả thật sẽ không xảy ra chuyện này. Nhưng mà hậu nhân của Nho gia không lớn mạnh như thánh nhân Nho gia, càng không có tầm nhìn của thánh nhân Nho gia. Bọn họ làm ra được chuyện lợi dụng nữ nhân để ly gián nam nhân, hãy tin ta." Đổng Đại tướng quân nói: "Trừ phi đem người chủ sự hiện tại của Nho gia đổi thành Ngụy Quân, những người khác của Nho gia đều không có tầm nhìn quân tử đó."

"Đại tướng quân đối với Ngụy Quân ngược lại vô cùng xem trọng." Trần Già nói.

Đổng Đại tướng quân nói: "Ta chưa từng gặp Ngụy Quân, rốt cuộc hắn là người như thế nào ta không nói được. Nhưng từ hành động của hắn xem ra, Ngụy Quân quả thật sẽ không làm chuyện lợi dụng tình cảm nữ nhân. Có điều Nho gia không phải do Ngụy Quân định đoạt, cho nên tốt nhất suy nghĩ theo hướng xấu. Thánh nhân Nho gia khẳng định sẽ quan tâm Bế Nguyệt, để lại một chút manh mối. Những người khác của Nho gia khẳng định cũng có phát hiện về thân phận của Bế Nguyệt, lại mượn Bế Nguyệt liên hệ đến ngươi thậm chí là ta, đều là chuyện rất có khả năng. Nhưng bất luận như thế nào, Nho gia đều không ngờ được ta sẽ nhận ngươi làm nghĩa tử từ trước."

Trần Già có thể nói gì?

"Nghĩa phụ tính toán như thần, nhìn xa vạn dặm, Nho gia căn bản không phải là đối thủ của nghĩa phụ."

Đổng Đại tướng quân trầm giọng nói: "Nho gia đương nhiên không phải là đối thủ của ta, ta cũng chưa bao giờ xem Nho gia là đối thủ. Phụng Tiên, tên tiện nhân kia sắp hạ giới, Thần Quân cũng sẽ như thế. Gió mây gặp mặt, nếu như ngươi muốn thừa cơ xông lên, bảo vệ được tính mạng của Bế Nguyệt, hãy nhớ tự mình lớn mạnh, đừng để vi phụ thất vọng."

"Phụng Tiên ghi nhớ lời dạy của nghĩa phụ."

" 'Ngựa Xích Thố' là vật cưỡi ta tặng cho ngươi, ngươi có thể lựa chọn giữ nó ở bên người, cũng có thể thả nó về Yêu đình ẩn náu. Chờ Mã vương tiêu hóa hết thần lực của Thỏ thần, sau khi tiến hóa thành 'Ngựa Xích Thố', sẽ nắm giữ không gian thần thông nhất định. Cho dù nó ở Yêu đình, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện ở bên cạnh ngươi." Đổng Đại tướng quân nhắc nhở nói.

Sau đó hắn liền đưa nô ấn của "Ngựa Xích Thố" cho Trần Già, tùy ý Trần Già nắm giữ nô ấn.

Từ nay về sau, sống chết của "Ngựa Xích Thố" nằm trong tầm kiểm soát của Trần Già, không cần lo lắng "Ngựa Xích Thố" sẽ phản bội.

Trần Già kiềm chế sự vui mừng khôn xiết trong lòng mình, nói: "Nếu đã như vậy, vẫn phải làm phiền nghĩa phụ đưa 'Xích Thố' đến Yêu đình, nó ở lại Yêu đình, có thể đem đến tác dụng lớn hơn."

"Không sai, trẻ nhỏ dễ dạy."

Đổng Đại tướng quân trở tay đưa "Ngựa Xích Thố" về Yêu đình.

Mà lúc này Trần Già cũng lấy ra một chiếc nhẫn không gian, đặt ở trước mặt Đổng Đại tướng quân, nói: "Nghĩa phụ, hài nhi không có gì có thể hiếu kính nghĩa phụ. Nếu ngài là 'Vị', yêu thích hồ rượu rừng thịt, hài nhi cũng chỉ có thể tặng trước cho ngài một ít rượu linh của giới tu hành. Giá trị đương nhiên không bằng một phần vạn 'Ngựa Xích Thố', chỉ là một chút tấm lòng của hài nhi, vẫn xin nghĩa phụ đừng từ chối."

Trần Già hoàn toàn nhập vào vai nghĩa tử.

Có thêm một nghĩa phụ là chuyện tốt.

Mình phải dốc lòng hiếu kính nghĩa phụ.

Người ta tặng cho mình một dị chủng tiến hóa, còn là "Ngựa Xích Thố" nắm giữ không gian thần thông, cái này chính là bảo bối giá trị liên thành.

Mình tặng cho nghĩa phụ ít rượu linh, quà đáp lễ này quả thực không đáng nhắc đến.

Có điều quà tặng không thể lấy giá trị để sánh.

Ít nhiều đều là tấm lòng.

Quả nhiên.

Đổng Đại tướng quân đã nhận được tấm lòng của Trần Già, nụ cười càng thêm chân thật.

"Phụng Tiên có lòng rồi, nếu đã như vậy, vi phụ cũng không khách sáo với ngươi, nhận lấy cái này, vi phụ chính là thích cái này."

Trần Già cũng vội vàng nói: "Nghĩa phụ tuyệt đối đừng khách sáo với Phụng Tiên, lần này sau khi Phụng Tiên trở về Trường Sinh tông, tất nhiên sẽ tiếp tục dụng tâm sưu tập rượu linh của phương diện này. Ngoại trừ điều đó, nghe nói rượu ngon và món ngon của Tây Đại Lục cũng có điểm độc đáo. Ta và Will cũng mối quan hệ, đến lúc đó sẽ dốc hết sức vì nghĩa phụ thu thập nhiều loại rượu ngon và món ngon."

Hắn không giấu diếm bí mật của mình và Will ở trước mặt Đổng Đại tướng quân.

Bởi vì hắn không xác định Đổng Đại tướng quân có biết chuyện hay không.

Nếu đã như vậy, thì có sao nói thế.

Dù sao cái này không phải là bí mật lớn nhất của hắn.

Lấy một vài bí mật nhỏ đổi lấy sự tin tưởng của Đổng Đại tướng quân, Trần Già cho rằng đáng giá.

Đổng Đại tướng quân cũng không có nghĩ nhiều, chỉ vỗ vỗ bả vai Trần Già, cười nói: "Phụng Tiên quả nhiên hiếu thuận, vi phụ rất vui mừng."

Đôi phụ tử này lại liên hệ một chút cảm tình, sau đó Đổng Đại tướng quân loại bỏ vách chắn của Phượng Nghi đình, lãnh đạo đại quân tiếp tục xuất phát đến kinh thành.

Ngoại trừ hắn ra, không ai biết Trần Già cũng đã xuất hiện ở Phượng Nghi đình.

Cho nên chuyện giữa hắn và Trần Già sẽ là một bí mật chỉ có hai người mới biết.

Nhìn bóng lưng Đổng Đại tướng quân đi xa, tâm trạng của Trần Già rất phức tạp.

Ngươi nói Đổng Đại tướng quân ngu xuẩn, hắn đã tìm được mình.

Ngươi nói Đổng Đại tướng quân thông minh, hắn đã tìm được mình.

Không cách nào bình luận.

Chỉ có thể cảm nhận sự kính sợ sâu sắc.

Trần Già vốn dĩ muốn nói chuyện này với Ngụy Quân.

Nhưng nghĩ đến Đổng Đại tướng quân thần bí khó lường, cùng với chuyện này liên quan đến Thiền nhi, xem như chuyện riêng của hắn, tạm thời không biết có liên quan đến Đại Càn hay không, Trần Già lựa chọn tạm thời không nhắc tới.

Bình Luận (0)
Comment