Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1630 - Chương 1630. Giết Gái Phóng Khoáng, Hành Động Lợi Hại (2)

Chương 1630. Giết gái phóng khoáng, hành động lợi hại (2) Chương 1630. Giết gái phóng khoáng, hành động lợi hại (2)

Giết gái phóng khoáng, hành động lợi hại (2)

Vì vậy, liên quan đến thanh thế của Đổng Đại tướng quân và Cửu Thiên Tuế, Ngụy đảng không áp chế, khiến cho việc làm của bọn họ trong khoảng thời gian này ngày càng được lan truyền rộng rãi ở kinh thành thậm chí là toàn thiên hạ.

Bọn họ đã lập được đại công, khải hoàn hồi kinh, đương nhiên cũng xứng đáng có được sự tiếp đãi long trọng lớn nhất của trên dưới triều đình và dân chúng.

Vì vậy, bên ngoài thành, bách quan văn võ nhất tề ngăn cản Đổng Đại tướng quân và Cửu Thiên Tuế.

Ra khỏi thành mười dặm để nghênh đón công thần, tiếp đón long trọng từ xưa đến nay.

Triều đình đã làm đủ lễ nghi rồi.

Ngụy Quân cũng lần đầu tiên gặp Đổng Đại tướng quân và Cửu Thiên Tuế.

Ngay từ cái nhìn đầu tiên nhìn thấy Đổng Đại tướng quân, Ngụy Quân đã hô lên cừ thật.

"Dáng người này... chả trách Châu Phân Phương nói là Đổng béo, quả thực là béo.”

Ngụy Quân đồng ý với ý kiến của Châu Phân Phương.

Sau đó, hắn chuyển ánh mắt sang trên người Cửu Thiên Tuế, lại lần nữa hô lên cừ thật.

"Đây là thái giám sao? Tại sao lại uy vũ hùng tráng như vậy? Nhìn không khác gì võ tướng bình thường, còn càng có khí phách nam tử hơn một chút.”

Lục Nguyên Hạo giải thích: "Ngụy ca, tướng mạo của Cửu Thiên Tuế luôn rất đẹp, mặc dù là một thái giám nhưng luôn có râu, hơn nữa tướng mạo nổi bật, thiên phú võ đạo cũng đặc biệt tốt, trông giống như một vị tướng quân có thể đánh trận. Ông ta có thể phát tài, nguyên nhân rất lớn chính là dựa vào tướng mạo của ông ta. Nói ra, sau này nghĩa phụ cũng học Cửu Thiên Tuế rất nhiều điểm, sau Cửu Thiên Tuế, thái giám cũng đã bắt đầu học tập bồi dưỡng khí khái nam tử hán của mình rồi.”

Ngụy Quân nghĩ một chút về khí chất và tướng mạo của Lục Khiêm, phát hiện quả thực là như vậy.

Lục Khiêm cũng trông có vẻ uy vũ bất phàm, nếu không biết thân phận của ông ta, sẽ hoàn toàn không ngờ rằng ông ta là một thái giám.

Khí chất quả thực giống hệt với Cửu Thiên Tuế hiện tại.

Xem ra Cửu Thiên Tuế quả nhiên là thần tượng của các thái giám, các thái giám đều noi theo thần tượng.

Phong khí của Đại Càn có chút kỳ quái, thái giám đều nỗ lực bồi dưỡng khí khái nam tử hán của mình, nam nhân thì lại có xu hướng ẻo lả, chậc chậc...

Ngụy Quân kịp thời thu lại dòng suy nghĩ của mình, tiếp tục quan sát Đổng Đại tướng quân và Cửu Thiên Tuế.

Có điều hắn không mở Thiên Nhãn.

Xem mỹ nữ mở Thiên Nhãn thì không sao, nếu xem hai đại nam nhân mà cũng mở Thiên Nhãn, Ngụy Quân cảm thấy rửa mắt quá phiền phức.

Hắn chỉ hơi cảm ứng một chút thực lực của Đổng Đại tướng quân và Cửu Thiên Tuế, sau đó nhíu chặt mày.

"Yếu hơn so với tưởng tượng của ta.”

Lúc này Lục Nguyên Hạo đang ở bên cạnh Ngụy Quân, tò mò hỏi: “Ngụy ca, huynh nói cái gì yếu?”

"Thực lực của Đổng Đại tướng quân và Cửu Thiên Tuế đều yếu hơn so với tưởng tượng của ta.” Ngụy Quân nói: “Vậy mà mới có chút thực lực như vậy, không phải chứ.”

"Bọn họ có thực lực thế nào?”

Ngụy Quân suy nghĩ một chút, nói: "Nếu là một chọi một, ngươi giết bọn họ, bọn họ cũng chỉ có thực lực như khi người ra tay lần trước.”

Lục Nguyên Hạo bị dọa giật mình, nói: “Ngụy ca, thực lực của ta so với lần ra tay trước cũng không tiến bộ mà.”

Ngụy Quân cười haha.

Đừng hòng ta tin ngươi.

Lần trước khi ngươi ra tay, hoàn cảnh thiên địa vẫn chưa thay đổi.

Sư phụ hờ ra tay, hoàn cảnh thiên địa thay đổi, ngay cả cường giả thông thường, thực lực cũng tăng vọt.

Càng đừng nói đến loại người bản thân chính là yêu nghiệt như Lục Nguyên Hạo.

Nói rằng tiến bộ một ngày ngàn dặm cũng không ngoa.

Vốn có hoàn cảnh thiên địa này áp chế giới hạn trên, bài thi tối đa chỉ có 100 điểm, sự chênh lệch giữa học bá và học dốt nhiều lắm cũng chỉ 100 điểm.

Đợi sau khi bài thì biến thành hai trăm điểm, khoảng cách giữa học bá và học dốt lại càng lớn hơn.

Không còn nghi ngờ gì nữa, Lục Nguyên Hạo là một học bá tự cho mình là học dốt.

Ngụy Quân nghĩ rằng Đổng Đại tướng quân và Cửu Thiên Tuế cũng sẽ mượn cái cớ thích hợp nhất, đó là hoàn cảnh thiên địa biến hóa này để bùng nổ thực lực, như vậy với phù hợp với định vị xuất thế ngang trời của bọn họ.

Nhưng không có.

Thực lực của hai người này đại khái xấp xỉ thực lực Lục Nguyên Hạo đã bộc lộ trước đây – Đương nhiên như vậy đã rất mạnh rồi.

Chỉ là không đạt đến sự kỳ vọng của Ngụy Quân.

Bởi vì loại thực lực này, không đủ để thay đổi thế cục toàn thiên hạ.

"Loại thực lực này của bọn họ, làm sao có thể giết chết Thác Tháp Thiên Vương giữa vạn quân? Làm sao có thể đánh bại Will?” Ngụy quân nghi hoặc mà nói.

Lục Nguyên Hạo cũng đang suy nghĩ về vấn đề này.

Có điều rất nhanh, hắn ta dùng cánh tay huých Ngụy Quân một cái, thấp giọng nói: “Ngụy ca, Cửu Thiên Tuế đang nhìn huynh.”

Ngụy Quân ngẩng đầu lên, đối mặt với Cửu Thiên Tuế.

Lúc này Cửu Thiên Tuế đang cưỡi trên lưng ngựa.

Mặt vuông chữ điền.

Râu quai nón.

Dáng người vạm vỡ.

Sắc mặt hơi đen.

Nói như vậy đi...Ngụy Quân cảm thấy nếu chỉ xét về tướng mạo, Cơ soái không có uy vũ khí phách như tên thái giám Cửu Thiên Tuế này.

Đón nhận ánh mắt có chút dò xét của Cửu Thiên Tuế, Ngụy Quân gật gật đầu, bày tỏ thái độ của mình ra trước:

Hoan nghênh!

Dù sao Cửu Thiên Tuế đang đầy vinh dự trở về.

Ngụy Quân luôn là người luận hành động trước.

Bằng không, tâm của Càn đế cũng tốt, nhưng Ngụy Quân lại không hòa nhã gì với ông ta cả.

Bình Luận (0)
Comment