Giết gái phóng khoáng, hành động lợi hại (3)
Tâm của Cửu Thiên Tuế chưa chắc đã tốt.
Nhưng ông ta đã giết chết Thác Tháp Thiên Vương và tạm thời dẹp được loạn ở Nam Tân Cương, điều này đáng được Ngụy Quân hoan nghênh.
Thấy Ngụy Quân chủ động bày tỏ thiện ý, Cửu Thiên Tuế cũng nhanh chóng thu hồi lại ánh mắt dò xét của mình, cười haha, từ trên ngựa xoay người nhảy xuống, sau đó chủ động đi về phía Ngụy Quân và Lục Nguyên Hạo.
Cửu Thiên Tuế là một trong những nhân vật chính ngày hôm nay.
Hướng mà ông ta đi tới, đương nhiên sẽ là tâm điểm chú ý của thế nhân.
Sau khi mọi người phát hiện ra rằng Cửu Thiên Tuế đang đi về phía Ngụy Quân và Lục Nguyên Hạo, tất cả đều lần lượt tránh đường.
Ngụy Quân là một Thái sử công của Đại Càn, siêu nhất phẩm, thanh danh càng không ai sánh kịp.
Lục Nguyên Hạo, chỉ đứng sau Ngụy Quân trong thế hệ trẻ của Đại Càn, chiến tích chói lọi, đại diện của An Toàn Tư.
Cửu Thiên Tuế gặp bọn họ, đây là đại lão tranh phong thực sự, các nhân sĩ bình thường đều e sợ tránh không kịp.
Rất nhiều người lo lắng rằng trong dịp chính thức ngày hôm nay, Cửu Thiên Tuế sẽ xảy ra xung đột với Ngụy Quân và Lục Nguyên Hạo.
Nhưng cục diện lại không phát triển theo chiều hướng mà rất nhiều người lo lắng.
Ngược lại, Cửu Thiên Tuế lần đầu tiên chính thức lộ diện sau nhiều năm, khiến trong lòng rất nhiều người kinh sợ, hiểu được tại sao ông ta có thể nắm quyền lực lớn.
Sau khi đi đến trước mặt Ngụy Quân và Lục Nguyên Hạo, Cửu Thiên Tuế không lập tức mở miệng nói, mà là chắp tay thi lễ với Lục Nguyên Hạo trước, sau đó cúi lạy.
"Lục Nguyên Hạo, Lục đại nhân đúng không? Ngụy mỗ hổ thẹn. Trước đây ở kinh thành gặp phải ám sát, vốn là một màn kịch mà Ngụy mỗ tự sắp đặt nhưng lại liên lụy đến thanh danh của An Toàn Tư, Ngụy mỗ vô cùng áy náy. Sau này, Ngụy thị sẽ đến cửa An Toàn Tư tạ lỗi, chịu đòn nhận tội. Hôm nay được thế nhân yêu mến, Ngụy mỗ cũng phải nói rõ chuyện này – chuyện này không liên quan gì đến An Toàn Tư, chỉ là vì để lừa đám người Thác Tháp Thiên Vương, vì vậy Ngụy mỗ mới không đứng gia giải thích, không phải cố ý mưu hại An Toàn Tư, hy vọng chư vị đồng liêu đại nhân của An Toàn Tư đại lượng, cũng hy vọng người trong thiên hại đừng vì Ngụy mỗ mà hiểu lầm An Toàn Tư, nếu không Ngụy mỗ không có mặt mũi nào mà làm người nữa.”
Lục Nguyên Hạo thầm khen lợi hại trong lòng.
Còn chưa đợi hắn ta bày tỏ thái độ, hắn ta liền nghe thấy xung quanh đã có bách tính chủ động mở miệng:
"Trung hiền công là người có chí khí.”
"Trung hiền công trí dũng song toàn.”
"Trung hiền công, chúng tôi không trách ông."
Lục Nguyên Hạo có thể nói gì?
Hắn ta không biết những bách tính đang gào to phía sau này có phải là thủy quân mà Cửu Thiên Tuế tìm hay không.
Chuyện này cũng không quan trọng.
Điều quan trọng là bầu không khí đã tô đậm đến mức độ này.
Lời nói cũng đã đạt đến trình độ này.
Hắn ta bắt buộc phải tha thứ cho Cửu Thiên Tuế.
An Toàn Tư cũng phải tha thứ cho Cửu Thiên Tuế.
Nếu không, người sai sẽ chính là An Toàn Tư.
Dư luận chính là một thanh kiếm sắc bén, rất rõ ràng, Cửu Thiên Tuế và Đông Xưởng bị dư luận làm tổn thương nặng nề trước đó, lần này lại ngóc đầu trở lại, đã rút ra được bài học sâu sắc, hơn nữa còn học đi đôi với làm.
Lục Nguyên Hạo chỉ có thể nói: "Cửu Thiên Tuế khách khí rồi, Lục mỗ không đại diện nổi cho An Toàn Tư. Có điều Cửu Thiên Tuế vì nước mà lập đại công, trên dưới An Toàn Tư cũng cảm thấy vinh hạnh."
Dù sao Lục Nguyên Hạo vẫn còn trẻ, cho nên không xưng hô kiểu mỹ danh ‘Trung hiền công’ rõ ràng này, ngược lại dùng ác danh ‘Cửu Thiên Tuế’ để xưng hô.
Nhưng Cửu thiên Tuế dường như hoàn toàn không có cảm giác, lại lần nữa chắp tay tạ lỗi: “Cho dù thế nào, Ngụy mỗ cũng đã mang đến phiền phức cho hình tượng của An Toàn Tư. Lần này sau khi bận công vụ xong, Ngụy mỗ nhất định sẽ đến cửa An Toàn Tư để tạ lỗi.”
Cảnh xuất sắc này của Cửu Thiên Tuế, không thể chỉ trích.
Không ai có thể bới lông tìm vết được.
Ở trận PK đầu tiên giữa Đông Xưởng và An Toàn Tư, An Toàn Tư đã ngậm bồ hòn, rất rõ ràng là vẫn còn phải tiếp tục ngậm.
Bách tính kinh thành đều nhao nhao vỗ tay cho Cửu Thiên Tuế.
Mà một số cao quan trọng thần trong triều, bọn họ là người thông minh, bọn họ lại cảm thấy kính sợ vì thủ đoạn đấu tranh quyền mưu mà Cửu Thiên Tuế thể hiện ra.
Lúc trước Cửu Thiên Tuế chính là hoạn quan nắm trong tay quyền lực lớn, không thiếu những mưu mô thủ đoạn, hiện tại lại rút ra được bài học từ cuộc đấu tranh chính trị thất bại lúc trước... Đối địch với loại người này, độ khó là quá lớn.
Sau khi Cửu Thiên Tuế dễ dàng xử lý xong Lục Nguyên Hạo, bèn chuyển sự chú ý sang Ngụy Quân và lại chủ động hành lễ với Ngụy Quân.
“Ngụy đại nhân, chúng ta vẫn là người một nhà, bổn quan cũng phải đa tạ sự nhắc nhở của ngài.” Cửu Thiên Tuế nói: “Nếu không có bài báo kia của Ngụy đại nhân, Thác Tháp Thiên Vương sẽ không tin bổn quan đang ở trong cung dưỡng thương, từ đó không hề có phòng bị với bổn quan. Giết chết Thác Tháp Thiên Vương không phải công lao của một mình bổn quan, cũng không phải công lao của một mình Đông Xưởng, Ngụy đại nhân cũng có công lớn.”
Lời này đơn thuần là vô nghĩa.
Thác Tháp Thiên Vương có đọc tờ báo "Phá Hiểu” hay không còn chưa chắc.
Cho dù đã đọc, chuyện này cũng không liên quan gì.