Trong các chư phật, đệ nhất đấu chiến (3)
Dù lựa chọn thế nào, đều không có lợi.
Vì vậy, ở lại kinh thành, chèn ép Công chúa Minh Châu, mau chóng trở thành Đổng Tướng quốc mới là việc ưu tiên hàng đầu của ông ta.
Đây là một điều rất hiển nhiên.
Nhưng Tô Lang Gia lại bảo ông ta xuất thành.
Lý do vẫn rất quang minh chính đại như thế.
Đổng Đại tướng quân rất tức giận.
"Lão Tô, ông nhắm vào ta?"
"Lão Đổng, ông đừng nghĩ nhiều, chỉ là bọn ta đều có chức vụ.” Tô Lang Gia giải thích: “Chỉ có ông trước kia luôn nằm liệt giường, không được phân phái chức vụ, vì vậy ông đi là tốt nhất, bọn ta cũng tin tưởng năng lực của ông. Đương nhiên, nếu tên Tiểu đội trưởng họ Lâm kia chấp nhận chiêu an, thì không cần phải phiền phức như vậy.”
Nói đến cuối cùng, Tô Lang Gia ý hữu sở chỉ*.
(*): Ngoài ý nghĩa trên bề mặt câu chữ, bên trong còn ẩn chứa một hàm nghĩa khác.
Ngụy Quân bổ sung thêm một chút: “Thực ra, còn có một biện pháp đơn giản hơn, Cửu Thiên Tuế không phải đã kết khế ước với Tinh thần xếp hạng thứ chín rồi sao? Tên họ Lâm kết khế ước với Tinh thần xếp hạng thứ sáu, bảo Cửu Thiên Tuế và tên họ Lâm này đấu tinh là được rồi. Với thực lực của Cửu Thiên Tuế, giết chết tên họ Lâm có lẽ không tốn nhiều sức lực, cũng tránh chúng ta đối mặt với một địch mạnh.”
Mọi người: "..."
Ngụy Quân tiếp tục nói: “Cửu Thiên Tuế vì nước vì dân, trung can nghĩa đảm, chắc chắn sẽ không ngại vì nước mà xuất chiến.”
Cửu Thiên Tuế cũng dự thính hội nghị.
Dù sao, trước đó ông ta suýt chút nữa đã bình định được phải tặc Lương Sơn.
Bây giờ phản tặc Lương Sơn ngóc đầu trở lại, mặc dù không liên quan đến Cửu Thiên Tuế nhưng ông ta quan tâm một chút cũng hợp tình hợp lý.
Nghe Ngụy Quân nói như vậy, Cửu Thiên Tuế lập tức nói: "Ngụy đại nhân, đấu tinh là một chuyện đại sự. Tiễn Thần và Thiên Hùng Tinh thần không có thù hận, huống hồ còn xếp hạng sau Thiên Hùng Tinh thần. Ta và Tiễn Thần là quan hệ hợp tác, không thể ra lệnh cho Tiễn Thần đi làm việc nàng ta không muốn làm.”
Ngụy Quân nói: “Xem ra Cửu Thiên Tuế không muốn ra sức vì nước nữa, haizz.”
Cửu Thiên Tuế: "..."
Sắc mặt của những người khác cũng có chút vi diệu.
Từ thái độ của Tô Lang Gia và Ngụy Quân, bao gồm cả Triệu Thiết Trụ, những người thông minh có mặt đều có thể nhìn ra được bọn họ rõ ràng là đang nghi ngờ có âm mưu đằng sau việc Tinh thần giáng thế.
Mã người có liên quan đến chuyện này, đương nhiên cũng sẽ bị liên đới.
Cửu Thiên Tuế, Đổng Đại tướng quân, có thể có cấu kết với Lương Sơn...cũng có thể là cấu kết với Tinh thần?
Không chỉ đám người Ngụy Quân có những suy đoán này.
Những người khác cũng có.
Chỉ là mọi người chỉ có thể dừng lại ở mức độ suy đoán trong tình huống không có bằng chứng.
Sau đó, vận dụng các loại thủ đoạn đi thăm dò, chứng thực.
Nếu chứng minh là đúng...
Sau này sẽ áp dụng thủ đoạn này để đối phó, đó chính là bát tiên quá hải, các hiển thần thông**.
(**) Mỗi người có cách riêng của mình.
Sau khi ý thức được Ngụy Quân và Tô Lang Gia đều muốn khám phá chân tướng phía sau tinh thiếu nữ, rất nhiều đại lão lựa chọn gửi trợ giúp.
Bời vì bọn họ cũng không muốn bị lợi dụng một cách không minh bạch.
"Trung hiền công, lão phu cũng cho rằng Ngụy đại nhân nói không sai. Nếu Cửu Thiên Tuế đã bình định được loạn Lương Sơn một lần, vậy thì một chuyện không làm phiền hai người, không bằng tiếp tục thử xem sao?”
Cửu Thiên Tuế ngay lập tức từ chối: "Đông Xưởng mới xây dựng, hơn nữa sở trường của Đông Xưởng không nằm ở chiến đấu chính diện, bình định phản loạn không phải sở trưởng của ta.”
"Được rồi, không cần tranh cãi nữa."
Cơ soái không ở đây, là người đệ nhất quân phương của Đại Càn hiện nay, Tô Lang Gia đã thực hiện một chế độ độc tài:
"Dựa theo sách lược mà chúng ta đã thống nhất, nhằm vào phản loạn Lương Sơn và loạn cục của Nam Tân Cương, trước tiên sẽ do An Toàn Tư ra mặt thu dọn cục diện rối rắm, sau đó xem thái độ của Lương Sơn. Nếu Thiên Hùng Tinh thần có thể tiếp nhận sự chiêu an của triều đình, vậy thì mọi chuyện đều ổn. Nếu không thể, Lão Đổng, ông đích thân đi một chuyến.”
Không cho Đổng Đại tướng quân có cơ hội từ chối, Tô Lang Nha tiếp tục nói: "Lão Đổng, nếu ông không muốn đến Nam Tân Cương, có thể cầu xin Trung hiền công. Trung hiền công có thể tiêu diệt Lương Sơn một lần, có lẽ sẽ có thể tiêu diệt lần thứ hai. Hơn nữa, Tiễn Thần muốn nâng cao thực lực, quân phương sẽ dốc sức giúp đỡ. Vì vậy chuyện đấu tinh, Tiễn Thần nắm chắc phần thắng.”
"Tan họp."
Tô Lang Gia nói đến đây, Đổng Đại tướng quân rõ ràng không thể từ chối được nữa.
Cửu Thiên Tuế cũng không có lý do gì để từ chối.
Nếu có được sự giúp đỡ của quân phương, chuyện Tiễn Thần nâng cao thực lực là chắc như đinh đóng thuyền.
Nhưng muốn khiến quân phương thể hiện thành ý, rõ ràng cũng không dễ như vậy.
Rất rõ ràng, Tiễn Thần cần phải nạp cáo trạng đầu hàng.
Đầu của Thác Tháp Thiên Vương không đủ.
Nếu lấy một cái đầu của tinh thiếu nữ, như vậy còn đỡ.
Sau khi hội nghị kết thúc, Đổng Đại tướng quân và Cửu Thiên Tuế không tránh hiềm nghi, bọn họ cùng đến phủ của Đổng Đại tướng quân.
Tô Lang Gia đã bảo Đổng Đại tướng quân xin Trung hiền công giúp đỡ, cho dù bọn họ tránh hiềm nghi, cũng chẳng qua là trở thành trò cười.
Còn không bằng qua lại một cách quang minh chính đại.
Sắc mặt hai người đều có chút nặng nề.
Cửu Thiên Tuế trầm giọng nói: "Hậu sinh khả uý!"