Nội khố đầy gấm vóc bị đốt thành đống tro tàn, con đường trong đế đô đầy những hài cốt của công khanh quý tộc (4)
“Phật môn nói với ta, Thần Quân và Thần Hậu đã định bày trí cho nhân gian, không ai chống lại được. Phật môn thế yếu, Đại Càn cũng là con mồi của bọn họ, vì vậy Phật môn bằng lòng hợp tác với Đại Càn, chống lại Thần Quân và Thần Hậu. Phật môn có một kế hoạch lớn, chỉ cần kế hoạch này thành công là có thể chống lại Thần Quân và Thần Hậu, thậm chí chiến thắng bọn họ. Mà tiền đề của việc hoàn thành kế hoạch này chính là đánh thức vị phật thật có sức mạnh đứng đầu trong chư phật kia.”
Sắc mặt của Ngụy Quân mờ mịt.
“Cho nên cần ta làm gì?”
Công chúa Minh Châu nghiêm mặt nói: “Đánh thức chân linh của vị phật thật kia, sau đó—— xúi giục ông ta.”
“Xúi giục ông ta?”
"Đúng, sự hợp tác của Phật môn hiện tại xem ra là có thành ý, nhưng đương nhiên chúng ta không thể đặt vận mệnh vào trong tay người khác. Vì vậy, xúi giục chân phật đệ nhất đấu chiến trong số các chư phật này, khiến ông ta đứng về phía chúng ta, đây là sự lựa chọn ổn thỏa nhất. Mà giao chuyện này cho Ngụy Quân ngươi là có hy vọng thành công nhất.”
Ngụy Quân: "Cô thật sự coi trọng ta."
Công chúa Minh Châu nghiêm túc nói: "Ngụy Quân, ta nói nghiêm túc. Chân linh của ông ta mông muội, nếu dùng khí vận vương triều cọ rửa gột tẩy cho ông ta, cũng không phải không được, nhưng như vậy quốc vận Đại Càn sợ rằng sẽ đi đời mất, dù sao quốc vận Đại Càn cũng có hạn. Ngoài ra, biện pháp tốt nhất chính là dùng Hạo Nhiên Chính Khí của cấp bậc thánh nhân giúp ông ta khôi phục bản thể. So với đám người Vương Hải của Nho gia, đương nhiên ta hy vọng sẽ do ngươi làm. Hơn nữa sức hút nhân cách của ngươi càng dễ chinh phục người khác hơn. Trong lòng ta, ngươi là người có sức hút nhân cách mạnh nhất, không ai có thể so sánh được.”
Công chúa Minh Châu nói lời này là có lý do.
Nàng ta, Công chúa Hoàng thất, về bản chất là có xung đột lợi ích với Ngụy Quân.
Kết quả là sau khi chung sống với Ngụy Quân, đã phản bội lại xuất thân của mình, hơn nữa còn sự kích thích yêu thương nhung nhớ.
Nếu như nói nàng ta và Ngụy Quân không cùng giới tính, nàng ta là thèm muốn cơ thể của Ngụy Quân, vậy Nhị Hoàng tử, Tứ Hoàng tử...Đây cũng đều là nam.
Giữa Ngụy Quân và Hoàng thất, bọn họ cũng đều chọn Ngụy Quân.
Sức hút nhân cách mạnh mẽ đến mức ngay cả kẻ địch cũng đều có thể chinh phục một cách mưa ngầm thấm đất, trong mắt Công chúa Minh Châu, phương diện này của Ngụy Quân là vô địch.
Chiêu cảm hóa kẻ địch này đối với người khác là chuyện may rủi.
Đối với Ngụy Quân - đó chính là vũ khí thông thường.
Vô số lịch sử đều đã chứng minh điểm này.
Cho nên kế hoạch của Công chúa Minh Châu là có lý có cơ sở, hoàn toàn không phải là ý nghĩ viển vông, hơn nữa khả năng thành công thực sự rất lớn.
Ngay cả Ngụy Quân cũng cảm thấy khả năng thực hiện ý tưởng này của nàng ta là rất lớn.
Dù sao ở kiếp này – mình quả thực đi đến đâu, khắp nơi đều là chó liếm.
Mà chân phật đệ nhất đấu chiến trong số các chư phật này... nếu thực sự là đệ nhất đấu chiến chứ không phải là đệ nhất phật tính, thì độ khó của việc xúi giục đối phương quả thực không lớn.
Về mặt đấu chiến, vốn Đại Càn sẽ không nhiệt tình.
Ngược lại có thể cung cấp cho ông ta cơ hội đấu chiến.
Công chúa Minh Châu tiếp tục nói: "Đương nhiên, ta sẽ không phải chuyện gì cũng bảo Ngụy Quân ngươi làm một mình. Nếu thật sự có thể đánh thức chân linh của ông ta, đầu tiên Ngụy Quân ngươi chính là ân nhân của ông ta, tiếp đó, chúng ta cũng chắc chắn sẽ bỏ ra đủ thành ý. Cái giá của việc hợp tác với Phật môn là phải khiến Phật môn nở rộ khắp nơi ở trong lãnh thổ Đại Càn, thậm chí là trở thành quốc giáo của Đại Càn, mà nếu chỉ là hợp tác với một chân phật đệ nhất đấu chiến này, cái giá phải trả sẽ nhỏ hơn rất nhiều. Nếu ông ta đã thích chiến đấu, thì làm Phật tổ gì? Ta hoàn toàn có thể đại diện cho Đại Càn, phong ông ta một chữ sánh ngang với vương, hoặc là Chiến Thiên Đấu Địa Phật, tuyệt đối cao hơn địa vị của ông ta trong nội bộ Phật môn.”
Thu mua một người, có bỏ ra cái giá lớn thế nào thì trong mắt Công chúa Minh Châu đều là cái giá ít.
Thu mua một tổ chức, còn là loại tổ chức như Phật môn, cái giá phải bỏ ra là rất đắt đỏ.
Công chúa Minh Châu không phải còn chưa bắt đầu hợp tác đã muốn hãm hại đồng minh, chỉ là chuẩn bị trước một tay, lo trước khỏi hoạ.
Hơn nữa, nàng ta và Phật môn vốn có quan hệ lợi dụng lẫn nhau.
Lúc trước, sư phụ của nàng ta đã không ít lần tính kế sau lưng nàng ta.
Nàng cũng khi sư diệt tổ rồi.
Sự liên hợp giữa bọn họ vốn cũng rất khó đạt được sự đoàn kết chân thành, chẳng qua là kẻ địch mạnh trước mặt, vì vậy không thể không đi cùng nhau.
Cụ thể phát triển thế nào trong quá trình trung gian, đương nhiên là mỗi bên dựa vào thủ đoạn riêng.
Ngụy Quân đồng ý với ý tưởng của Công chúa Minh Châu.
"Nghe có vẻ tất cả đều không có vấn đề gì.” Ngụy Quân nói.
"Không chỉ là nghe có vẻ, thực hiện cũng hoàn toàn không có vấn đề.” Công chúa Minh Châu tự tin nói.
Ngụy Quân gật đầu nói: "Vậy thì vấn đề đến rồi, gã chân phận đệ nhất đấu chiến trong số các chư phật kia hiện tại ở đâu?”