Nội khố đầy gấm vóc bị đốt thành đống tro tàn, con đường trong đế đô đầy những hài cốt của công khanh quý tộc (5)
“Phật môn còn đang chờ hồi đáp của ta, ta còn chưa đồng ý bọn họ.” Công chúa Minh Châu giải thích: “Đồng ý quá nhanh, dễ khiến Phật môn nảy sinh tâm tư gây khó dễ cho chúng ta. Trước tiên dụ bọn họ trước, để bọn họ thấp thỏm chờ đợi câu trả lời, như vậy thành ý hợp tác của bọn họ mới đậm hơn. Thứ quá dễ dàng có được, bọn họ sẽ không trân trọng.”
Ngụy Quân giơ ngón tay cái lên với Công chúa Minh Châu.
"Ức Thiển, mặc dù cô chỉ là một con cẩu độc thân nhưng không thể không nói ở một số phương diện, cô tự học thành tài.”
Người bán trà cấp chuyên gia.
Ý nghĩ này hoàn toàn không có vấn đề gì.
Công chúa Minh Châu hiểu lời nói của Ngụy Quân, nhưng nàng ta không cho rằng mình bị châm chọc, mà bình tĩnh nói: “Binh pháp chi đạo, có thể dùng ở bất kỳ lĩnh vực nào, vốn chính là như vậy, ta hà tất phải giả vờ thanh thuần. Hơn nữa, trong lòng Ngụy Quân ngươi, ta vốn cũng không thể là một kẻ ngốc bạch ngọt*.”
(*):ngôn ngữ mạng, ý chỉ người không có tâm cơ, thậm chí hơi ngốc nhưng rất đáng yêu dễ thương, làm người ta cảm thấy ấm áp.
"Quả thực vậy, Ức Thiển, dù sao cô cũng là nữ tướng quân từ trên chiến trường.”
Nếu loại người này cũng không biết dùng thủ đoạn, là một tên ngốc bạch ngọt đơn thần, vậy cũng quá sỉ nhục chiến trường rồi.
Công chúa Minh Châu cũng được, Tiết Tướng quân Lâm Tướng quân bọn họ cũng thế, ai nấy đều là người trong lòng có ngàn nút thắt.
Từ trước đến nay đều không có duyên với sự đơn thuần.
Có điều, điều này không làm hao tổn đến sức hút của bọn họ, chỉ là sẽ xua đuổi đi một số người theo đuổi chất lượng thấp.
Đương nhiên Ngụy Quân không nằm trong số đó.
“Vậy thì dụ bọn họ một chút, chúng ta quả thực không cần vội.” Ngụy Quân tán thành với hành vi của Công chúa Minh Châu.
Quyền chủ động chính là được quyết định vào những lúc như thế này.
Là Phật môn tìm đến cửa chủ động xin hợp tác, Đại Càn đương nhiên không cần phải quá vội vàng.
"Nếu cần ta thì cứ nói với ta bất cứ lúc nào. Ngoài ra, bên phía Đổng Đại tướng quân cũng đừng xem nhẹ, ông ta có lẽ là một kẻ địch rất đáng sợ đối với cô.” Ngụy Quân nhắc nhở.
Công chúa Minh Châu gật đầu, nói: "Đương nhiên Đại tướng quân đều rất lợi hại, ta sẽ cẩn thận. Đúng rồi, ngoài những chuyện này ra, ta còn có một chuyện muốn nhờ ngươi giúp đỡ, nói chính xác hơn là muốn nhờ ngươi nói với Châu Phân Phương một tiếng.”
“Nói với Châu Phân Phương một tiếng?” Ngụy Quân sững sờ, sau đó tò mò hỏi: "Cô có bệnh không tiện nói ra?"
"Không phải, là ta lờ mờ phát hiện được một bí mật của Phật môn.”
"Ồ? Bí mật của Phật môn?" Ngụy Quân cảm thấy hứng thú.
Phật môn ở thế giới này từng rất mạnh.
Thậm chí đã từng thống trị một thời đại.
Sau đó... Bởi vì một số lý do mà người khác không biết, dung nhập vào trong hệ thống tu hành, trở thành một phần tử trong đó.
Phía sau này rõ ràng là có trò mèo.
Ngụy Quân không cần thăm dò sâu cũng có thể đoán được, chắc chắn là bị đánh áp rồi, hơn nữa Phật môn có lẽ đã thất bại trong cuộc chiến đấu cấp cao nhất, chẳng hạn như trên trời.
Từ tình hình hiện tại có thể thấy, Thần Quân và Thần Hậu bọn họ là người chiến thắng cuối cùng.
Trong quá trình này, thực ra không phải không xuất hiện hệ thống tu luyện khác loài.
Ví dụ, sự thành đạo của Ma Quân rõ ràng là đứng ở phía đối lập với Thần Quân và Thần Hậu, cũng gặp phải sự xua đuổi và đàn áp của hai người.
Ví dụ như sự xuất hiện của thánh nhân Nho gia khiến Nho gia mọc lên như nấm ở thế gian, nhưng thánh nhân Nho gia cũng đột tử một cách khó hiểu.
Vị chân phật truyền bá phật pháp ở thế giới này lúc trước cũng là sự tồn tại vĩ đại giống như thánh nhân Nho gia.
Hiện tại không biết tung tích.
Ngụy Quân ước tính rằng có khả năng cao cũng đã viên tịch rồi.
Nhưng Ngụy Quân không cần đoán cũng biết rằng Phật môn chắc chắn sẽ không cam tâm chấp nhận vận mệnh thất bại này.
Trong số chư phật, đệ nhất đấu chiến – vị này e rằng chính là một đại diện cho sự phản kháng của Phật môn.
Chỉ là vẫn thất bại.
Nhưng kẻ mạnh không bao giờ bỏ cuộc.
Ngụy Quân không có cảm giác đặc biệt với Phật môn, chỉ là hắn tôn trong tất cả các cường giả, tôn trọng sự nỗ lực của những cường giả này trong quá trình cầu đạo.
Không vì thành kiến mà cực đoan, không vì yêu thích mà mù quáng – Đây vốn chính là việc mà cưởng giả nên làm được.
Ngụy quân cũng vậy mà Công chúa Minh Châu – người từng quay lưng lại với Phật môn cũng vậy.
“Cô phát hiện ra bí mật gì của Phật môn?” Ngụy Quân tò mò hỏi.
Công chúa Minh Châu nói: "Lúc đầu, ta được môn phái dưới trướng của Phật môn xem trọng, bọn họ vì để lôi kéo ta, đã tốn không ít công sức, cũng vì vậy mà để ta có được rất nhiều bí mật. Bao gồm trong nội bộ Phật môn, ta cũng có một chút mối quan hệ ẩn giấu.”
Ngụy Quân gật gật đầu.
Điều này không có gì ngạc nhiên.
Hắn sớm đã phát hiện ra rồi, những con chó liếm của mình, ngoại trừ không có chút thiên phú ở phương diện gây bất lợi cho hắn ra, những phương diện khác đều mạnh đến không hợp thói thường.
Năng lực của Công chúa Minh Châu thì không cần bàn cãi, nàng ta có thể phản giết sư phụ của nàng ta, hơn nữa việc sắp xếp người thay thế trong nội bộ Phật môn hoàn toàn là thao tác cơ bản của nàng ta, không cần phải quá ngạc nhiên.