Tất cả mọi người đều cảm giác phen này vững rồi (4)
Tiêu tiên sinh đương nhiên cũng là một Tinh thiếu nữ.
Trên người tự mang một loại khí chất hào hoa phong nhã.
Thậm chí còn mang theo một chiếc kính gọng đen.
Đừng hỏi tại sao cổ đại lại có kính gọng đen, dù sao khoa học kỹ thuật phía Tây Tây Đại Lục đều đã tiến hành cách mạng khoa học kỹ thuật lần thứ hai.
Tinh thần ở trên trời lấy ra vài sản phẩm khoa học kỹ thuật, rất hợp lý không phải sao?
Sở dĩ xưng hô Địa Văn Tinh thần là "Tiêu tiên sinh", là vì thế gian có thói quen xưng hô "Tiên sinh" đối với người có học vấn, danh hiệu này thật ra không phân biệt nam nữ.
Có chút giống với "Bác sĩ".
Thời điểm Châu Phân Phương ở Quốc Tử Giám, cũng được rất nhiều người xưng là bác sĩ Châu.
Có điều bác sĩ Châu phần lớn là danh hiệu mà hệ thống nội bộ quan phương chứng thực.
Tiên sinh lại là nhà đại học vấn mà dân gian công nhận, nhưng không có liên quan nhiều lắm với quan phương.
Sự xuất hiện của Kính mắt nương Tiêu tiên sinh, dẫn đến một trận náo động cho hiện trường.
Ngụy Quân cũng nhìn thêm mấy cái.
Đã lâu không tiếp xúc với Kính mắt nương.
Kiếp trước Kính mắt nương mà hắn từng giao lưu quen thân là nữ minh tinh nào ta? Thôi bỏ đi, quá nhiều, không nghĩ nữa.
Ngụy Quân không tiếp tục nhớ lại chuyện kiếp trước, đặt sự chú ý của mình ở trên người Địa Văn Tinh thần, khởi động Thiên Nhãn cố ý quan sát vị này "thư sinh tàu giỏi" này một chút.
Sau đó Ngụy Quân liền nhướng mày.
Thực lực của thư sinh tài giỏi Địa Văn Tinh thần Tiêu tiên sinh vẫn kém một bậc so với thực lực của Tiễn thần.
Có điều cái này cũng bình thường.
Dù sao Tiễn thần là Thiên Cương Tinh thần, còn là sự tồn tại xếp trong top mười Thiên Cương Tinh thần.
Mà Địa Văn Tinh thần chỉ là Địa Sát Tinh thần, từ xếp hạng mà nói còn kém rất nhiều.
Có điều khí tức trong cơ thể của Địa Văn Tinh thần này có chút thú vị.
Rất giống là Hạo Nhiên Chính Khí của Nho gia, nhưng lại không giống hoàn toàn.
Những người khác cũng có chú ý tới điểm này.
Rất nhanh liền có người hỏi: "Vương Thượng thư, Tiêu tiên sinh là tiền bối của Nho gia sao?"
Tiêu tiên sinh chủ động trả lời: "Ta giác ngộ sớm hơn thánh nhân, chẳng qua lớn hơn vài tuổi, thành tựu lại còn lâu mới sánh bằng thánh nhân, hổ thẹn, hổ thẹn."
Vương Thượng thư nghiêm mặt nói: "Thánh nhân từng theo học dưới trướng Tiêu tiên sinh, được Tiêu tiên sinh chỉ điểm, Tiêu tiên sinh với thánh nhân cũng có một nửa tình nghĩa thầy trò. Lần này Tiêu tiên sinh chịu hạ thấp mình, nguyện ký khế ước cùng ta, cũng là chúng ta cùng nhau học tập tiến bộ. Đường dài vô tận, được Tiêu tiên sinh tương trợ, là vinh hạnh của trên dưới Nho gia chúng ta."
"Cũng là vinh hạnh của Tiêu mỗ."
Tiêu tiên sinh gật đầu kính lễ, vốn không kiêu ngạo, cũng không tự ti, nắm bắt chừng mực đúng lúc đúng chỗ, khiến cho mọi người đều có thể cảm nhận được giữa nàng và Nho gia là bình đẳng.
Cái này đã đủ rồi.
Nho gia vốn dĩ rất mạnh.
Trước kia, sau khi Mạnh lão và Thượng Quan Vân kéo theo hai vị thần minh của Tây Đại Lục, thanh thế của Nho gia dĩ nhiên chấn động, khiến cho tất cả mọi người đều một lần nữa đã nhận thức được năng lượng cực lớn mà Nho gia ẩn chứa.
Trong tình hình như vậy, Vương Hải lại thật sự thăng cấp thành thánh nhân Nho gia.
Tiếp sau đó Vương Thượng thư đã ký khế ước với Tinh thiếu nữ.
Đà phát triển không ngừng này, rõ ràng đã không ngăn lại được.
Mà Nho gia —— là Đế đảng.
Nghĩ đến đây, ánh mắt công chúa Minh Châu nhìn về phía Ngụy Quân hơi có chút lo lắng.
Ngụy Quân lại chủ động vỗ tay.
"Tốt, rất tốt, đặc biệt tốt, sự kết hợp của Nho gia và Địa Văn Tinh thần, chính là ông trời tác hợp, quá tốt rồi."
"Vương Thượng thư, Vương Tư Đồ, tin tưởng Nho gia dưới sự lãnh đạo của ngươi nhất định có thể ngày càng lớn mạnh, lập lại huy hoàng."
"Để cho Nho gia lại lần nữa vĩ đại ——sứ mệnh phục hưng Nho gia vĩ đại, nhất định có thể hoàn thành ở thế hệ các ngươi, ta xem trọng các ngươi."
Ngụy Quân thật lòng thật dạ tán dương.
Trên thế giới này thế lực phản đối hắn không nhiều, làm nên trò trống có thể được hắn xem trọng thì càng ít hơn.
Nho gia là thế lực hắn tán thưởng nhất.
Có thực lực, có nội tại, có sức hành động, còn có trí thông minh.
Loại đối thủ này khó mà có được.
Bắt buộc phải dốc lòng che chở.
Đối với những lời tán dương này của Ngụy Quân, có vài người cho rằng Ngụy Quân là tức hồ đồ rồi, hoặc là dứt khoát cho rằng Ngụy Quân chính là đang nói lời ngược.
Nhưng mà Vương Tư Đồ và Vương Thượng thư đều là người hiểu Ngụy Quân, bọn họ cho rằng Ngụy Quân chính là đang thật lòng thật dạ vui mừng cho Nho gia.
Cho dù Ngụy Quân nhận định bọn họ là kẻ địch, nhưng Ngụy Quân chính là một người quân tử tấm lòng rộng mở như thế.
Cho nên hai người đều có chút cảm động.
Vương Thượng thư cảm tạ nói: "Đa tạ lời tốt của Ngụy đại nhân."
Vương Tư Đồ cũng cười nói: "Ngụy đại nhân cao thượng, tuy rằng chúng ta và Ngụy đại nhân có nhiều hiểu lầm, nhưng mà ta tin sau cùng đều có thể trăm sông đổ về một biển."
Nghe thấy Vương Tư Đồ nói như vậy, mọi người đều bật cười, ngay cả Ngụy Quân đều bật cười.
Không ai xem lời Vương Tư Đồ nói là thật.
Đổng Đại tướng quân thậm chí cười nói với Trần Già bên cạnh: "Vương Tư Đồ thật biết nói đùa."
Trần Già, đúng vậy, Trần Già.
Trần Già cũng đã được mời tham gia yến hội lần này.
Hắn là tông chủ Trường Sinh tông đương nhiệm.