Song nguyệt đồng thiên, tất có đại loạn (6)
"Cảnh tượng này ta chỉ từng nghe qua trong truyền thuyết, không ngờ lại thực sự xảy ra. Truyền thuyết, song nguyệt đồng thiên, tất có đại loạn."
Đúng vậy, song nguyệt đồng thiên.
Bầu trời xuất hiện hai mặt trăng.
Một vầng Minh Nguyệt.
Một vầng Huyết Nguyệt.
Loại dị tượng này, chấn động thiên hạ.
Lúc này hầu như toàn bộ sinh linh trên mặt đất đều đang ngẩng đầu nhìn trời.
Bao gồm cả Ngụy Quân.
Ở trong mắt những người khác, đây là dị tượng song nguyệt đồng thiên.
Nhưng mà ở trong mắt Ngụy Quân, Thiên Nhãn của hắn lóe ra thần quang, có chút ngẫm nghĩ:
"Có chút thú vị, cái này có chút giống như. . ."
"Thế giới này có người lại có thể làm được đến bước này, vượt ngoài dự đoán, Sinh Tử Lão Nhân thời trẻ tuổi chẳng qua cũng chỉ như vậy."
"Danh tác lớn, khí phách lớn, là Thần Quân hay là Thần Hậu? Lão Đinh thua không oan."
Thời điểm Ngụy Quân đang cảm khái, Lục Nguyên Hạo đã xuất hiện ở bên cạnh Ngụy Quân.
Lúc này Ngụy Quân không có ở nhà.
Trời xuất hiện dị tượng.
Nhân viên công vụ như bọn họ đương nhiên phải đứng ra duy trì trật tự.
"Ngụy ca, ngươi có nhìn ra gì chưa? Từ xưa tương truyền, song nguyệt đồng thiên, tất có đại loạn, không phải là sắp tận thế chứ?" Lục Nguyên Hạo sợ hãi nói.
"Không phải tận thế." Ngụy Quân lắc đầu nói: "Dị tượng này là có người thao túng. . . Không đúng, không nhất định là người, cũng không phải song nguyệt đồng thiên, chân thân của Huyết Nguyệt mà ngươi nhìn thấy đó là. . ."
"Con mẹ nó, gặp quỷ rồi."
Ngụy Quân nói còn chưa nói hết, đã bị Lục Nguyên Hạo ngắt lời.
Hơn nữa Lục Nguyên Hạo một phát nắm chặt tay của Ngụy Quân, thân thể run rẩy lợi hại.
Sắc mặt đều trở nên cực kỳ trắng bệch.
"Hắn. . . Hắn. . . Hắn. . ."
Ngụy Quân theo tầm mắt của Lục Nguyên Hạo nhìn về phía trước.
Vừa đúng lúc nhìn thấy được —— Cửu Thiên Tuế.
Cửu Thiên Tuế gật đầu mỉm cười với Lục Nguyên Hạo: "Lục đại nhân, lại gặp rồi."
Lục Nguyên Hạo thiếu chút nữa quỳ xuống.
May mà được Ngụy Quân đỡ.
"Tiểu Béo, ngươi làm sao vậy?"
Lục Nguyên Hạo: "Gặp quỷ rồi, ban ngày ta. . . Ban ngày đã giết hắn rồi, hắn làm sao lại sống lại rồi?"
Ngụy Quân trực tiếp ‘hay lắm’.
Ngươi không nói không rằng, đã giết Cửu Thiên Tuế một lần?
"Ta chắc chắn, lúc đó thật sự đã giết hắn rồi." Lục Nguyên Hạo run giọng nói: "Xác chết vùng dậy?"
"Không có xác chết vùng dậy, có liên quan đến vầng Huyết Nguyệt kia." Ngụy Quân bình tĩnh nói.
Hắn vừa rồi còn đang kỳ lạ, Huyết Nguyệt trên trời làm thế nào lại đột nhiên chui ra.
Thì ra là do tiểu Béo làm ra.
"Tiểu Béo, dị tượng này là do ngươi làm ra."
"Ngụy ca ngươi đừng nói giỡn, ta đâu có lợi hại như vậy?"
"Không có nói giỡn, ngươi là người khởi xướng." Ngụy Quân bình tĩnh nói: "Cửu Thiên Tuế. . . Nhắm chừng còn có Đổng Đại tướng quân, ngoài ra hẳn là còn có người khác, sau này bọn họ sẽ không dễ dàng chết đi, cho dù là chết đi, cũng sẽ sống lại lần nữa, vầng Huyết Nguyệt trên trời là nguồn gốc năng lượng sống lại của bọn họ. Thời kì bình thường, Huyết Nguyệt sẽ không xuất hiện, hơn nữa hiện tại vầng Huyết Nguyệt đó cũng chưa hoàn toàn bố trí xong. Kết quả ngươi giết Cửu Thiên Tuế, khiến cho Huyết Nguyệt phơi bày sớm hơn."
Lục Nguyên Hạo há hốc miệng.
"Còn có loại năng lực này?"
"Không cần lo lắng, loại may mắn này không phải người nào cũng có, nếu ta đoán không sai, là một tên đại năng nào đó chuẩn bị tay sau cho mình và cùng lắm là thêm thuộc hạ trung thành của mình. Nhiều Tinh thần giáng thế như vậy, nhiều thần tiên hạ phàm như vậy, nếu như không chút biện pháp bảo đảm, còn có ai bán mạng cho hắn? Có điều không ngờ lại có thể làm được luân chuyển sinh tử, quả thật có chút tài cán, nếu như Sinh Tử Lão Nhân nhìn thấy loại tài năng này, e là đều đã nhận làm quan môn đệ tử."
Thứ này không nên xuất hiện tại thế giới nhỏ này.
Nhưng trên thế giới này vẫn luôn tồn tại một vài yêu nghiệt, có thể phá vỡ quy tắc thông thường, làm được chuyện người thường không làm được.
Ma Quân như thế, thánh nhân Nho gia như thế, Lục Nguyên Hạo như thế.
Thần Quân và Thần Hậu trên trời nếu như có loại tố chất này, vậy thì không làm người khác kinh ngạc một chút nào.
Nghe thấy Ngụy Quân nói như vậy, Lục Nguyên Hạo tuyệt vọng: "Cái này còn đánh thế nào? Không ngờ Cửu Thiên Tuế lại có thân thể bất tử."
"Không đến nỗi, không có khoa trương như ngươi nghĩ. Trên thực tế cực hạn sống lại của hắn là chín lần, ta quan sát vầng Huyết Nguyệt kia vẫn chưa hoàn toàn hoàn thiện, cho nên Cửu Thiên Tuế hiện tại chỉ sợ không sống lại được chín lần, giết hắn năm sáu lần hẳn là có thể hoàn toàn giết chết hắn. Hơn nữa mỗi lần hắn sống lại, cũng sẽ suy yếu một đoạn thời gian, sẽ không phải sống lại mà không cần trả giá, điểm này không sánh được với thiên phú thần thông của Ma Quân. Còn có, cũng có thể một lần đánh chết hắn."
Lục Nguyên Hạo nhìn về phía Ngụy Quân.
Ngụy Quân bình tĩnh nói: "Chờ chừng nào ngươi mạnh mẽ đến mức một quyền đánh vỡ Huyết Nguyệt, hoặc là đánh chết cường giả tạo ra vầng Huyết Nguyệt này, vậy tất nhiên cũng có thể một quyền đánh chết Cửu Thiên Tuế, cái này rất đơn giản."
Dù sao đối với Ngụy Quân mà nói, rất đơn giản.
Lục Nguyên Hạo càng tuyệt vọng: ". . . Với thiên phú của ta, đời này ta có thể làm được sao?"
Ngụy Quân: "Không cần cả đời, ước tính nhắm chừng, cho ngươi chừng mười năm là đủ rồi."