Ngụy Quân: Hình như có rất nhiều chỗ không đúng (2)
"Nghĩa phụ, Ngụy Quân không dễ đối phó như vậy, thực lực của hắn không nên xem thường." Trần Già nhắc nhở.
Đổng Đại tướng quân mỉm cười, nhấp một ngụm sâm panh, bình tĩnh nói: "Ta chưa từng nghi ngờ thực lực của Ngụy Quân, chie là hắn không biết điều gì đang chờ đợi hắn ở Lương Sơn."
"Là cái gì?" Trần Già hỏi.
Đổng Đại tướng quân thản nhiên nói: “Là một đám tinh thiếu nữ đằng đằng sát khí từ trên trời.”
Cho đến nay, mọi thứ đều được Đổng Đại tướng quân dự đoán trúng.
Sau khi Ngụy Quân được mời đến Lương Sơn, quả thực nhìn thấy một đám tinh thiếu nữ đằng đằng sát khí từ trên trời.
Bị bao vây bởi nhiều thần tiên từ trên trời như vậy, Ngụy Quân rơi vào trạng thái phấn khích.
Lúc này, Ngụy Quân không mở Thiên Nhãn.
Hắn muốn tiếp nhận cái chết của mình một cách yếu ớt.
Không muốn ăn gian.
Do đó, Ngụy Quân vẫn chưa nhìn ra chân tướng.
Ngụy Quân không nhìn thấy, Đổng Đại tướng quân đương nhiên cũng không nhìn thấy.
Ông ta vẫn tự tin nói với Trần Già: "Thiên Khôi Tinh thần đã chuẩn bị một nghi thức chào đón hoành tráng cho Ngụy Quân. Đối với Ngụy Quân mà nói, Lương Sơn chính là nơi chôn cất của hắn."
"Nghĩa phụ có lòng tin đối với Thiên Khôi Tinh thần như vậy sao? Nàng sẽ không lừa gạt nghĩa phụ?" Trần Già hỏi.
Lần này đến lượt Đổng Đại tướng quân và Cửu Thiên Tuế cùng bật cười.
Cửu Thiên Tuế nói: "Trần Tông chủ quá lo lắng rồi, Thiên Khôi Tinh thần sẽ không lừa gạt Đổng Đại tướng quân đâu."
"Cửu Thiên Tuế, ông đừng quên, với danh tiếng của Ngụy Quân ở Đại Càn, phải có dũng khí rất lớn mới đối địch với Ngụy Quân. Thiên Khôi Tinh thần vẫn chưa có được chỗ đứng vững chắc ở nhân gian, nàng ta thực sự có dũng khí đối phó với Ngụy Quân sao?"
Trần Già tỏ vẻ nghi ngờ.
Lúc này, Đổng Đại tướng quân đưa ra một bức hồi âm truyền thủ của Thiên Khôi Tinh thần.
Nội dung trong bức thư rất đơn giản:
Đã đọc!
Trong vòng năm ngày, đầu của Ngụy Quân sẽ được dâng lên.
Đã ký - Thiên Khôi Tinh thần.
Trần Già nhìn thấy bức thư trả lời này từ Thiên Khôi Tinh thần, trong lòng chấn động lớn.
Thực ra đối với việc Ngụy Quân đi sứ tới Lương Sơn, Trần Già cũng có chú ý.
Cũng đã khuyên Ngụy Quân không nên đi.
Nhưng thái độ của Ngụy Quân rất kiên quyết.
Hơn nữa, Ngụy Quân tỏ vẻ rằng minhg đã có sự chuẩn bị đối với sự nhắm vào của Lương Sơn, chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện ở Lương Sơn, lúc này mới thuyết phục được Trần Già.
Trần Già đã không ngăn cản Ngụy Quân vì sự tín nhiệm đối với Ngụy Quân, cũng tin rằng Ngụy Quân chắc chắn đã có sự chuẩn bị khác.
Chỉ là, mối liên hệ mật thiết giữa Thiên Khôi Tinh thần cùng Đổng Đại tướng quân vẫn là nằm ngoài dự liệu của hắn ta.
Ngụy Quân có thể nghĩ đến những chuyện này không?
Liệu sự dự phòng của Ngụy huynh có thể ứng phó được với cục hiện hiện tại không?
Trần Già không chắc.
Hắn ta bắt đầu có chút lo lắng cho sự an nguy của Ngụy Quân.
Nhưng Trần Già đã khống chế cảm xúc của mình, không thể hiện ra ngoài, để tránh bị Đổng Đại tướng quân và Cửu Thiên Tuế phát hiện ra sự khác thường.
"Không ngờ Thiên Khôi Tinh thần lại có dũng khí như vậy, bội phục." Trần Già nói: "Thật không biết là người nào may mắn có thể kết khế ước với Thiên Khôi Tinh thần, đó thật sự là trúng số độc đắc.”
Trần Già cố tình tiết lộ mong muốn của mình.
Hắn ta thực sự muốn kết khế ước với Thiên Khôi Tinh thần.
Dù sao, xét theo tình hình hiện tại, kết khế ước với Tinh thần là một chuyện tốt một bước lên mây.
Nếu mối quan hệ giữa Thiên Khôi Tinh thần và Đổng Đại tướng quân thân thiết vượt quá sức tưởng tượng của mình, Đổng Đại tướng quân suy nghĩ không thông suốt, thật sự cho hắn ta kết khế ước với Thiên Khôi Tinh thần xếp thứ nhất trong số một trăm linh tám vị Tinh thần, như vậy hắn ta thật sự là một bước lên mây rồi.
Loại chuyện tốt này, Trần Già muốn.
Đáng tiếc, hắn ta đã nghĩ nhiều rồi.
Không thể chuyện tốt nào cũng đến lượt hắn ta.
Đổng Đại tướng quân trực tiếp dập tắt ảo tưởng của hắn ta: “Phụng Tiên, chuyện này con đừng nghĩ nữa, Thiên Khôi Tinh thần đã sớm có sắp xếp rồi, con không thể kết khế ước với nàng ta.”
Trần Già không giấu được sự thất vọng: "Thật đáng tiếc."
Đổng Đại tướng quân nhắc nhở: "Không đáng tiếc, thật sự kết khế ước với Thiên Khôi Tinh thần, như vậy tương lai của con cũng cùng lắm chỉ là Thiên Khôi Tinh thần mà thôi. Ngoan ngoãn đi theo vi phụ luyện võ, sự huy hoàng trong tương lai của con sẽ vượt xa Thiên Khôi Tinh thần."
Trần Già là một thiên tài có dáng dấp của Vũ Khúc Tinh thần trong mắt ông ta.
Vũ Khúc Tinh thần còn cao hơn một bậc so với ba mươi sáu vị Thiên Cương Tinh thần.
Thiên Khôi Tinh thần hiện tại trông có vẻ mạnh mẽ, nhưng trong mắt Đổng Đại tướng quân, tiềm lực của Trần Già trong tương lai còn hơn xa Thiên Khôi Tinh thần.
Trần Già cảm nhận được sự xem trọng của Đổng Đại tướng quân.
Mặc dù hắn ta không hiểu lắm.
Nhưng hắn ta vẫn cung kính nói: “Cảm ơn nghĩa phụ đã xem trọng.”
“Đừng tưởng vi phụ chỉ đang vẽ bánh cho con, ta là nói thật.” Đổng Đại tướng quân nói: “Sau này con sẽ biết sự thiên phú trên con đường võ đạo của mình, hiện tại, chúng ta hãy gửi lời chào đến người thất bại vĩ đại Ngụy Quân đi.”