Phụng Tiên chảy nước mắt trảm nghĩa phụ (2)
Đổng Đại tướng quân cười ha ha: "Từ nay về sau, Đại Càn chính thức bước vào thời đại của chúng ta. Trung hiền công, chuyện lớn đầu tiên sau khi ta trở thành Tướng quốc, chính là thủ tiêu An Toàn Tư."
"Hợp tác vui vẻ."
"Hợp tác vui vẻ."
Đổng Đại tướng quân và Cửu Thiên Tuế đều tràn ngập lòng tin vào tương lai.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản.
Tể Tướng là người quyền lực số một Đại Càn.
Đương nhiên, đây là trường hợp trừ Hoàng đế ra.
Nhưng mà dưới sự đả kích liên tục của Ngụy đảng, cảm giác tồn tại của Hoàng đế đã bị suy yếu vô hạn.
Tướng quyền của Tể Tướng được tăng mạnh chưa từng có.
Nếu vị trí Tể Tướng rơi vào tay Đổng Đại tướng quân, Đổng Đại tướng quân lại thủ tiêu An Toàn Tư, vậy Đông Xưởng sẽ trở thành tổ chức tình báo + cơ quan đặc vụ lớn nhất Đại Càn.
Nếu như vậy, ngoại trừ quân đội, Đại Càn gần như đã rơi vào tầm kiểm soát của bọn họ.
Càng không cần phải nói, bọn họ cũng có kế hoạch nhắm vào quân đội.
Đến tận bây giờ, tất cả đều phát triển rành mạch phân minh theo kế hoạch của bọn họ.
Tình thế tương lai vô cùng tốt đẹp.
Bọn họ đương nhiên có lý do để lạc quan.
Lòng Trần Già lại chìm vào đáy cốc.
Hắn không biết toàn bộ ý đồ của Đổng Đại tướng quân và Cửu Thiên Tuế, nhưng mà sự tự tin của hai người họ đã lây cho hắn.
Trần Già cũng đã tin vào tin tức Ngụy Quân thật sự đã xảy ra chuyện, thế cho nên hắn đều không dùng Nhất Hiệt Thư để liên lạc Ngụy Quân trước.
Hiện tại trong đầu Trần Già chỉ có một suy nghĩ:
Phải báo thù cho Ngụy Quân!
Ngụy huynh tuyệt đối không thể chết vô ích.
Cho nên, Đổng Đại tướng quân buộc phải chết.
Trong lòng Trần Già đã đưa ra một lệnh chết cho Đổng đại tướng.
Tuy rằng Đổng Đại tướng quân đối xử rất tốt với hắn.
Cho hắn rất nhiều lợi ích.
Giữ lại Đổng Đại tướng quân, cũng sẽ có lợi ích càng lớn đối với tương lai của hắn.
Nhưng Trần Già vẫn là không thể chấp nhận được tin tức Ngụy Quân đã chết.
Hắn muốn giết chết Đổng Đại tướng quân.
Lúc này Trần Già lại nghe thấy Đổng Đại tướng quân tiếp tục nói: "Tin tức Ngụy Quân qua đời bây giờ vẫn là một bí mật, Trung hiền công, làm phiền ngươi tí nữa công bố tin tức này ra ngoài, để cho bên ngoài chấn động. Cứ như vậy, lão phu khẳng định sẽ trở thành mục tiêu công kích.
"Chúng ta vừa hay mượn cơ hội này, thanh toán một lần lớn với Ngụy đảng, thậm chí mượn chuyện này đả kích một chút Nho gia nhất đảng đang muốn thăng chức.
"Nói đến thì, Nho gia để Bế Nguyệt ở bên cạnh ta, muốn ly gián ta và Phụng Tiên, rõ ràng là không có ý tốt. Không đáp lại thì không phải phép, nếu như Nho gia đã bày ra một thế trận lớn như thế, chúng ta đương nhiên phải đào sẵn hố cho Nho gia để bọn họ nhảy vào.
"Phụng Tiên, ngươi vẫn phải giả vờ diễn một vở kịch với ta, giả vờ muốn giết chết ta."
Trần Già cúi đầu, không để cho Đổng Đại tướng quân phát hiện ra sát ý thật sự trong mắt hắn.
Trần Già chỉ là trầm giọng nói: "Phụng Tiên hiểu rõ, nghĩa phụ yên tâm."
"Ngươi làm việc, ta tất nhiên là yên tâm." Đổng Đại tướng quân nói: "Đi đi, có thể thân cận với Nho gia một chút, vì để thuyết phục ngươi ra tay với ta, bọn họ khẳng định sẽ không tiếc bất cứ giá nào."
"Vâng."
Trần Già lặng lẽ cáo lui.
Nhìn bóng Trần Già đi xa, Cửu Thiên Tuế nói: "Xem ra Trần Già và Nho gia rất không vừa mắt, nói đến hợp tác với Nho gia, cảm xúc của hắn có chút áp lực."
Thật ra Trần Già không phải vì nói đến hợp tác với Nho gia, cảm xúc mới áp lực.
Nhưng mà Cửu Thiên Tuế khẳng định không phán đoán được rõ ràng như vậy.
Hắn có thể cảm ứng được cảm xúc của Trần Già, cái này đã rất lợi hại rồi.
Dù sao với tư cách là một nội gián chuyên nghiệp, năng lực kiểm soát cảm xúc của Trần Già rất mạnh.
Đổng Đại tướng quân nói: "Nho gia lấy Bế Nguyệt làm quân cờ đi tính kế hắn, Phụng Tiên đương nhiên không có sắc mặt tốt với Nho gia. Nhưng nam nhi trên đời, co được dãn được, nếu ngay cả chút uất ức này đều không chịu đựng nổi, vậy thì hắn cũng không làm nên đại sự gì, huống hồ lần này còn là đi đối phó Nho gia."
"Cũng đúng, sau khi Ngụy Quân chết, Nho gia cũng sẽ bớt một kẻ địch, bọn họ khẳng định sẽ xem ngươi là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt. Nếu không có gì ngoài ý muốn, bọn họ sắp có hành động rồi." Cửu Thiên Tuế nói.
Chuyện trên thế gian này, chính là trùng hợp như vậy.
Cửu Thiên Tuế để Đông Xưởng người tung ra tin tức Ngụy Quân xảy ra chuyện ở Lương Sơn.
Giống như dự đoán của Cửu Thiên Tuế, sau khi Vương Tư Đồ của Nho gia nhận được tin tức này, lòng đầy lửa giận, hận Đổng Đại tướng quân thấu xương.
Vương Thượng thư cũng như thế.
"Gia gia, Đổng mập mạp buộc phải chết, phải báo thù cho Ngụy Quân." Vương Thượng thư đằng đằng sát khí: "Ngụy Quân xảy ra chuyện ở Lương Sơn, không tách khỏi sự liên quan của Đổng mập mạp. Ta còn tưởng rằng hắn sẽ kiêng dè một chút, không ngờ hắn lại điên cuồng đến mức đó. Hắn buộc phải đem đầu mình đến tế điện Ngụy đại nhân, bắt buộc."
Vương Tư Đồ mặt tĩnh như nước.
Hắn không tỏa ra sát ý.
Nhưng mà sát ý trong lòng hắn đối với Đổng Đại tướng quân còn nhiều hơn Vương Hải.
Trước đây Ngụy Quân đi sứ Lương Sơn, hắn cũng cảm thấy không ổn, nhưng mà Nho gia không có lý do để ngăn cản Ngụy Quân.
Hơn nữa Vương Tư Đồ bọn họ cũng không biết Đổng Đại tướng quân và Thiên Khôi Tinh thần của Lương Sơn rốt cuộc có mối quan hệ gì.