Phụng Tiên chảy nước mắt trảm nghĩa phụ (1)
Bản lĩnh lựa gió bẻ buồm này, chính là mạnh hơn so với các Tinh thần khác.
Chỉ là nếu như vậy, trên dưới Lương Sơn, chẳng khác nào đã biến thành địa bàn của Lục Khiêm.
Lục Khiêm là người gì?
Người cùng phe.
Ngụy Quân nhìn quét mắt một vòng đám Tinh thiếu nữ của Lương Sơn, hắn không nhìn thấy bất kỳ vẻ đẹp nào của Tinh thiếu nữ, hắn chỉ thấy trên mặt đám Tinh thiếu nữ viết đầy chi chít hai chữ to: Ngụy đảng!
Hoàn toàn không ngờ tới, Ngụy đảng ở bên trong triều đình Đại Càn còn chưa làm nên trò trống, lại có thể làm nên trò trống ở Lương Sơn.
Lương Sơn, phế rồi.
Bài phát biểu của Thiên Đế, lại phải viết lại rồi.
Nghĩ đến đây, tim Ngụy Quân rất đau.
Giờ phút này, Thiên Khôi Tinh thần là người vô cùng đồng cảm với Ngụy Quân.
Nàng cũng giống với Ngụy Quân, tim đều rất đau.
Cái này không là kịch bản mà bọn hắn mong muốn.
Nhưng Thiên Khôi Tinh thần cầm lên được, để xuống được.
Nàng biết giãy dụa đã vô dụng rồi.
Thủ đoạn của tên nhãi Thiên Sát Tinh quá hung tàn, muốn chết cũng trở thành một hy vọng xa vời.
Cho nên hắn chỉ có thể thức thời một chút.
Thẳng thắn được khoan hồng.
"Ngụy đại nhân, thật ra Đổng Đại tướng quân còn đang chờ câu trả lời của ta. Tính toán thời gian, bây giờ ta nên hồi âm cho hắn rồi." Thiên Khôi Tinh thần chủ động nói.
Ngụ ý của nàng tất nhiên là ổn định Đổng Đại tướng quân, tránh cho Đổng Đại tướng quân sớm phát hiện ra bất thường.
Ngụy Quân một lời khó nói hết nhìn về phía Thiên Khôi Tinh thần.
"Hiện tại trí thông minh của ngươi cũng xuất hiện rồi, trước đây đầu óc đều đi đâu mất rồi? Phàm như trước đây ngươi cũng nhạy bén như hiện tại, cũng sẽ không rơi vào tình trạng như bây giờ."
Bổn Thiên Đế cũng sẽ không cần ảo não cùng ngươi rồi.
Ngụy Quân hận.
Phế vật.
Lúc cần thông minh thì không thông minh.
Cho ngươi cơ hội ngươi không tận dụng.
Tim Thiên Khôi Tinh thần lại đau đớn.
Bị Ngụy Quân đâm một đao.
Lại một lần nữa chết tâm.
Nàng ta còn không dám nói gì.
Chỉ có thể miễn cưỡng cười nói: "Cải tà quy chính, không bao giờ muộn. Thật ra ta cũng là tâm hướng về tỷ muội, chỉ là vướng phải chí tôn lạm dụng uy quyền, không thể không làm việc cho nàng ta. Ngụy đại nhân đạo đức tốt, thấy chết không sờn, dân chúng kính ngưỡng, Tống mỗ cũng đã mong đợi từ lâu. Nếu có thể liên thủ với Ngụy đại nhân lật đổ Đổng Đại tướng quân, là vinh dự của Tống mỗ."
Ngụy Quân: ". . ."
Tên nhãi này thực sự có thể làm lão đại.
Bản lĩnh lựa gió bẻ buồm chính là không tầm thường.
Lục Khiêm cũng bỗng chốc trở nên cảnh giác.
Lúc đó, phàm như Thiên Sát Tinh thần muốn giết hắn, có thể có một nửa đầu óc của Thiên Khôi Tinh thần, biết đi với Phật mặc áo cà sa đi với ma mặc áo giấy, cũng sẽ không chết nghẹn khuất như vậy.
Tên Thiên Khôi Tinh thần này có chút tài cán.
Có thể trở thành người đứng đầu một trăm lẻ tám vị Tinh tướng, thực lực là không thể nghi ngờ.
Đối diện với chèn ép, còn có thể hạ thấp thân mình như thế.
Nguy hiểm.
Hiện tại nàng càng ngậm bồ hòn làm ngọt, chờ sau khi nàng tìm được cơ hội lật ngược thế cờ, thủ đoạn phản kích sẽ càng hung tàn.
Lục Khiêm biết Thiên Khôi Tinh thần khẳng định là đang ngụy trang.
Hắn có một loại xung động muốn chặt đứt hậu hoạn.
Nhưng mà hắn biết chưa chắc có thể giết chết Thiên Khôi Tinh thần.
Hơn nữa muốn lật đổ Đổng Đại tướng quân, còn có chỗ cần dùng đến Thiên Khôi Tinh thần.
Cho nên chỉ có thể giữ lại nàng trước.
Lục Khiêm âm thầm nâng mức độ uy hiếp của Thiên Khôi Tinh thần lên, cho dù lúc này Thiên Khôi Tinh thần đã bị hắn phế bỏ, hắn cũng không dám thả lỏng cảnh giác.
Bàn về tố chất tự thân của đầu lĩnh đặc vụ.
Đương nhiên, hiện tại chuyện quan trọng hơn vẫn là lật đổ Đổng Đại tướng quân.
Thiên Khôi Tinh thần hồi âm cho Đổng Đại tướng quân một bức thư ngay trước mặt Ngụy Quân bọn họ.
Nội dung lại là nàng đã giết chết Ngụy Quân, Đổng Đại tướng quân có thể yên tâm tiến hành kế hoạch tiếp theo.
Sau khi nhận được hồi âm của Thiên Khôi Tinh thần, Đổng Đại tướng quân và Cửu Thiên Tuế lại lần nữa nâng chén uống cạn.
"Không hề nghi ngờ, Ngụy Quân đã chết trong tay Thiên Khôi Tinh thần."
"Phụng Tiên, đến đây, chúng ta lại sảng khoái uống một ly, chúc mừng chiến công của Thiên Khôi Tinh thần."
"Cũng lần nữa chào thành kính đến người thất bại vĩ đại Ngụy Quân."
Nghe được tin tức này, Trần Già thiếu chút nữa liền không kiểm soát được biểu cảm trên mặt mình, gần như thất thố.
Với năng lực ứng biến của hắn, cũng có chút không chịu đựng nổi tin tức này.
Nhưng mà hắn vẫn cố gắng khống chế được bản thân.
Sau khi cố gắng hết sức, bình tĩnh rót đầy sâm panh cho Cửu Thiên Tuế và Đổng Đại tướng quân, Trần Già trầm giọng hỏi: "Nghĩa phụ, tin tức này là thật sao?"
"Tin tức Thiên Khôi Tinh thần đích thân gửi đến, không sai được, Ngụy Quân đã chết, chúng ta cũng có thể bắt đầu tiến hành đến kế hoạch tiếp theo." Giọng điệu Đổng Đại tướng quân có chút hưng phấn.
Dù sao cái chết của Ngụy Quân là điều kiện tiên quyết để tiến hành hợp tác bước tiếp theo giữa hắn và Hoàng thất.
Hiện tại Ngụy Quân đã chết, Hoàng thất cũng phải thực hiện điều kiện trước đây đáp ứng cho hắn.
Hắn sắp trở thành Tể Tướng của vương triều nhân gian Đại Càn này, dưới một người, trên vạn người.
Không, không dưới một người nào.
Cửu Thiên Tuế chủ động chạm ly với Đổng Đại tướng quân, cười nói: "Thuộc hạ kính Tướng quốc một ly."