Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1702 - Chương 1702. Ngụy Đảng Thắng Quen Rồi, Thủ Lĩnh Đau Quen Rồi (2)

Chương 1702. Ngụy đảng thắng quen rồi, thủ lĩnh đau quen rồi (2) Chương 1702. Ngụy đảng thắng quen rồi, thủ lĩnh đau quen rồi (2)

Ngụy đảng thắng quen rồi, thủ lĩnh đau quen rồi (2)

Cho dù qua mắt được Thần Hậu, hắn cũng sẽ nghĩ cách tiết lộ cho Thần Hậu.

Mà Thần Hậu và Thần Quân bất hòa, cái này cũng không phải là bí mật.

Cứ như vậy, nếu hắn giết chết một phân thân của Thần Quân, đối với Thần Hậu mà nói, còn có đầu danh trạng nào tốt hơn cái này sao?

Đổng Đại tướng quân tiếp tục nói: "Tên tiện nhân kia có tính cảnh giác rất mạnh, sẽ không dễ dàng tin tưởng người khác, nhưng mà ngươi có ưu thế trời cho để tiếp cận nàng ta. Ngươi là tông chủ Trường Sinh tông đương nhiệm, truyền nhân chính thống của nàng ta, đồng thời có được lòng tin của thị nữ trước đây của nàng ta. Nếu lúc này ngươi lại giết chết ta, vậy thì nàng sẽ hoàn toàn không nghi ngờ thân phận của ngươi, như vậy cũng có lợi cho ngươi ẩn nấp lâu dài. Đương nhiên, cũng có thể giúp đỡ bọn ta tốt hơn.

"Trần Già, giết chết ta, không chỉ là đang giúp chính ngươi, cũng là đang giúp bọn ta.

"Trọng trách trên vai rất nặng, vì bản thân, vì vi phụ ta, ngươi đều nên dũng cảm ra tay.

"Làm theo lời vi phụ nói, diễn theo kịch bản mỹ nhân kế của Nho gia, chúng ta trở mặt thành thù, ngươi quang minh chính đại giết chết ta, làm bước thang tiến thân của ngươi.

"Đứa trẻ tốt, không cần do dự nữa, cứ coi như là vì ta."

Lời đều đã nói đến mức này rồi, Trần Già còn có thể nói gì?

Hắn chỉ có thể tiếp thâm tình dùng sức dập đầu với Đổng Đại tướng quân.

"Nghĩa phụ, Phụng Tiên thật sự không muốn làm như vậy, vẫn xin nghĩa phụ dưới cửu tuyền chớ có trách ta."

"Đương nhiên sẽ không trách ngươi, tất cả điều này đều là vi phụ tự nguyện. Đừng nói sau khi ta chết sau sẽ hoàn toàn trở về chốn cũ, cho dù sau khi ta chết vẫn có ý thức, cũng chỉ có lòng cảm kích đối với Phụng Tiên ngươi." Đổng Đại tướng quân nói.

Nghe thấy Đổng Đại tướng quân nói như vậy, Trần Già nhất thời mất đi áp lực tâm lý.

Cái này là ngươi nói đó.

Ta không có ép ngươi.

Hơn nữa cũng là ngươi chủ động để cho ta giết ngươi.

Ta từ chối nhiều lần, ngươi chủ động đưa ra lời mời nhiều lần.

Ta là khó lòng từ chối, mới miễn cưỡng làm như ngươi mong muốn.

Tất cả điều này quả thật không thể trách ta.

Dù sao ta thật sự đã rất cố gắng từ chối.

Trần Già thuận lợi hoàn thành thuyết phục tâm lý.

Lúc này trên mặt Đổng Đại tướng quân mang theo nụ cười của người cha hiền, nhân từ nhìn Trần Già, ôn nhu nói: "Đến đi, vi phụ đã chuẩn bị xong rồi."

Trần Già cũng đã chuẩn bị tốt rồi.

Hắn đang chuẩn bị ra tay.

Ngay tại lúc ngàn cân treo sợi tóc, Cửu Thiên Tuế mở miệng: "Đợi đã."

Đổng Đại tướng quân và Trần Già đồng thời nhìn về phía Cửu Thiên Tuế.

Ánh mắt Đổng Đại tướng quân có chút bất mãn.

Ánh mắt Trần lại có chút cảm kích.

Hắn đã che giấu sự bất mãn của mình dưới vẻ cảm kích.

Tuyệt đối là diễn viên giỏi.

"Trung hiền công, ngươi muốn làm gì?" Đổng Đại tướng quân nhíu mày hỏi.

Cửu Thiên Tuế bảo dừng vào lúc này, không phải là điều bọn hắn thương lượng từ trước.

Hắn cũng không biết Cửu Thiên Tuế vì sao lại làm như vậy.

Cửu Thiên Tuế rất nhanh liền giải đáp nghi hoặc của Đổng Đại tướng quân: "Đại tướng quân, ta có một yêu cầu quá đáng."

"Nói." Đổng Đại tướng quân nói.

Cửu Thiên Tuế chắp tay với Đổng Đại tướng quân, sau đó nhìn về phía Trần Già: "Trần tông chủ, hôm nay thấy ngươi trung thành hiếu thảo, lão phu cũng thật sự là trong lòng ngứa ngáy không nhịn được, nảy sinh một yêu cầu quá đáng, mong rằng Trần tông chủ không lấy làm phiền lòng."

Trần Già chớp mắt, sắc mặt có chút cổ quái.

Hắn dường như đã đoán được gì đó.

Nhưng mà hắn không thể tin được.

Vì thế Trần Già hỏi dò: "Trung hiền công muốn nói gì?"

Cửu Thiên Tuế nghiêm túc nói: "Trần tông chủ, ta cùng với đại tướng quân tương giao tâm đầu ý hợp, là huynh đệ tốt đồng sinh cộng tử, ngươi thậm chí có thể xem ta là hắn. Không biết Ngụy mỗ có thể có may mắn, nhận ngươi làm nghĩa tử sau khi đại tướng quân chết hay không?"

Trần Già: ". . ."

Đổng Đại tướng quân: ". . ."

Yêu cầu này của Cửu Thiên Tuế, khiến cho bọn họ đều cạn lời.

Bọn họ đều đã xem nhẹ khát vọng của thái giám đối với chuyện nhận nghĩa tử.

Cái này thật sự là khát vọng ăn sâu vào xương tủy của thái giám.

Người càng thiếu cái gì, lại càng muốn có cái đó.

Không nói đến Cửu Thiên Tuế, chỉ cần nói Lục Khiêm, còn có đến chín nghĩa tử nghĩa nữ đấy thôi.

Huống chi Cửu Thiên Tuế trăm tử ngàn tôn.

Lúc trước không nhận được Lục Nguyên Hạo làm nghĩa tử, đã là tiếc nuối cực lớn của Cửu Thiên Tuế.

Hôm nay lại nhìn thấy Trần Già trung thành hiếu thảo, trái tim muốn thu nhận nghĩa tử của hắn lại lần nữa rục rịch, hơn nữa hoàn toàn không kiềm chế được.

Đối với điều này, Trần Già nhìn về phía Đổng Đại tướng quân xin sự giúp đỡ.

Đổng Đại tướng quân hít sâu một hơi.

Hắn gật đầu với Trần Già, nói: "Ta cùng với Trung hiền công quả thực tương giao tâm đầu ý hợp, từ đầu đến cuối đều đứng cùng một lập trường, ngươi có thể tin tưởng hắn giống như tin tưởng ta, cũng có thể tôn trọng hắn giống như tôn trọng ta."

Ngụ ý của Đổng Đại tướng quân, chính là có thể nhận Cửu Thiên Tuế làm nghĩa phụ.

Hắn đồng ý thỉnh cầu này.

Trần Già có chút kinh ngạc.

Hắn còn tưởng rằng Đổng Đại tướng quân sẽ từ chối chứ.

Dù sao ghen tị là thiên tính của con người.

Không ngờ Đổng Đại tướng quân lại đồng ý, cũng chưa cần Cửu Thiên Tuế cố gắng.

Trần Già ý thức được một chuyện —— mối quan hệ Đổng Đại tướng quân và Cửu Thiên Tuế còn thân thiết vượt xa sức tưởng tượng của hắn.

Bình Luận (0)
Comment